Lấy vợ xong, nhiều lúc mình hay bị cái tính ích kỉ, nghĩ rằng vợ không hiểu cho chồng. Nhưng có lẽ, những khoảnh khắc này mình sẽ không bao giờ quên.
Lúc vợ bầu, đi lại nặng nhọc, nhiều lúc thở chẳng ra hơi khiến cô ấy cọc cằn, khó chịu.
Nhìn từng vết rạn da thâm đen trên đùi, trên bụng, chẳng biết bao giờ mới hết nữa.
Nhìn vợ buồn bã, chấp nhận hi sinh vóc dáng xinh đẹp vốn có để tăng cân, cố ăn uống cho con đủ dinh dưỡng vì sợ con còi cọc, thiếu chất.
Nhìn vợ đ:au như ch*t đi sống lại khi vượt cạn, đón con chào đời.
Rồi khoảnh khắc nửa đêm thức dậy, thấy cố ấy phở phạc, đôi mắt đen ngòm vì thiếu ngủ, lọ mọ ngồi hút sữa.
Hay những lúc ăn uống, mặc dù ngán lên tận cổ nhưng vẫn phải cố nuốt vì ăn để có sữa cho con.
Còn chưa kể những việc không tên thường ngày vợ làm nữa.
Tất nhiên những lúc như thế, mình càng thương vợ hơn. Lúc bầu thì mình mua kem bôi rạn, mua thuốc bổ, rồi động viên vợ ăn uống, ngủ nghỉ giữ sức khỏe. Đến lúc sinh con xong thì thay vợ thức đêm bế con, pha sữa, cho con ăn để vợ có giấc ngủ ngon hơn, đến giờ gọi vợ dậy hút sữa, rồi động viên vợ ăn uống, ăn cơm cữ.
Nhìn vợ khó ăn nhưng vì con nên cố gắng. Những việc ấy, bản thân mình là đàn ông con thấy vất vả, huống chi để vợ 1 mình tự làm. Nói thật nghĩ lại những khoảnh khắc trên, mình lại muốn làm thay vợ.
Con thì là con của cả 2, nhiệm vụ chăm con chẳng của riêng ai, mình đỡ được vợ tí nào thì đỡ. Đi làm cũng vất vả thật đấy nhưng có chăm con mới biết vợ cũng vất vả chẳng kém, san sẻ đc chút nào thì san sẻ.
Hi vọng các bạn nam, những người sắp lấy vợ, làm bố thì đừng bao giờ so sánh với chị em phụ nữ mấy việc ấy, đừng lấy lí do đi làm kiếm tiền vất vả để trốn việc hay để đổ hết việc nhà lên chị em. Việc gì cũng vậy thôi, nên san sẻ thì mới thấu hiểu được sự vất vả, hi sinh khi làm vợ, làm mẹ.
Nhắc chồng mình vào đây nhé các chị em!!
VietBF@sưu tập