“Nó là con trời, đến tuổi lấy chồng, người ta bắt nó về trời đấy thôi. Đó là cái số của nó rồi”. Đó là lời giải thích của cha mẹ nạn nhân, một cô gái nổi tiếng hiền ngoan, xinh đẹp, bỗng dưng thuê nhà nghỉ, uống thuốc sâu tự tử ngay trước ngày ra trường làm cô giáo.
 |
Ngôi nhà cô gái bị người nhà cho rằng tự vẫn v́ bị “gọi về trời” |
Trần Thị Hương (SN 1993, ngụ tại khu 1, thị trấn Minh Tân, huyện Kinh Môn, Hải Dương) là con gái lớn trong một gia đ́nh có hai người con. Dù kinh tế gia đ́nh không khá giả nhưng cha mẹ chăm chỉ làm ăn nên ngay từ nhỏ, Hương và em trai không phải làm việc ǵ nặng nhọc.
Ngoài việc học hành, những lúc rảnh rỗi hai chị em phụ giúp mẹ trông cửa hàng tạp hóa và dọn dẹp nhà cửa. Thiếu nữ càng lớn càng xinh đẹp, trắng trẻo, tính nết lại ngoan ngoăn, hiền lành nên người trong làng ngoài xóm đều yêu quư. Học hết cấp 3, Hương xin cha mẹ không thi đại học mà học cao đẳng ngành sư phạm mầm non tại thành phố Hải Dương.
Trong thời gian học cao đẳng, Hương t́nh cờ quen và yêu một thanh niên quê ở Thanh Hóa, hiện đang làm tại một công ty ở Hải Dương. Nhưng khi đưa về ra mắt gia đ́nh lại không được ủng hộ, bố mẹ cô gái không đồng ư v́ “nhà có mỗi đứa con gái, muốn nó lấy chồng gần nhà chứ lấy xa th́ mất cả con lẫn cháu”.
Người con tỏ ư nghe lời, trong thời gian về quê thực tập c̣n thông báo đă chia tay người yêu. Thực tập khoảng hơn một tháng, Hương nói phải lên trường để giải quyết nốt chuyện học hành chuẩn bị tốt nghiệp. Người mẹ cho biết: “Lúc đó, nó vui vẻ bảo với tôi phải lên trường để thi v́ c̣n nợ sáu môn, tôi c̣n bảo nó cuối tuần nhớ về. Ai ngờ đâu, nó lại dại dột t́m đến cái chết như vậy”.
Được biết, khi lên trường cô gái đă gọi điện hẹn gặp nói chuyện với người yêu, tâm sự ḿnh đang có chuyện buồn và muốn đi uống rượu nhưng chàng trai không đồng ư. Cũng bắt đầu từ thời điểm này, người nhà không thể liên lạc được với con gái. “Mọi khi gọi điện nó thường bắt máy ngay, khi nào bận rộn việc ǵ th́ chỉ chốc lát nó đă gọi lại. Nhưng hôm đó, không hiểu sao nhà tôi gọi từ sáng đến tối mà vẫn không thể liên lạc được. Chúng tôi liền gọi cho người yêu nó nhờ đi t́m”, mẹ Hương thuật lại.
Chàng trai t́m kiếm khắp các nơi quen biết đều không thấy, tới ngày thứ hai, anh đến một nhà nghỉ hỏi thăm liền được ông chủ cho hay: “Có một cô gái vào thuê pḥng hai ngày rồi mà chưa thấy ra khỏi pḥng”. Linh tính mách bảo chuyện chẳng lành, chàng trai đề nghị ông chủ cùng chạy lên căn pḥng cô gái thuê, đập cửa gọi nhưng không có tiếng trả lời. Khi phá cửa xông vào, tất cả đều hoảng hốt trước cảnh tượng thê thảm: Hương nằm bất động ngay cửa pḥng tắm, mái tóc xơa xượi, bên cạnh là chai thuốc trừ sâu rỗng không nằm lăn lóc. Cô gái đă chết cách đó khá lâu, thân thể cứng lạnh toát.
Dư luận đă đồn đoán khá nhiều sau cái chết bất ngờ của thiếu nữ vốn ngoan hiền như Hương. Người th́ cho rằng v́ cha mẹ ngăn cản chuyện yêu đương nên cô gái mới hành động dại dột. Người khác lại nói, v́ anh người yêu không chịu nổi sự cấm cản của gia đ́nh cô gái nên quyết định chia tay, trong khi đó cô gái vẫn cố níu giữ, không được nên hận t́nh mà t́m đến cái chết. Mặc dù mỗi người một phỏng đoán nhưng hầu như ai cũng cho rằng phải có nguyên nhân ǵ mới khiến Hương bỗng dưng t́m đến cái chết như vậy.
Một số người c̣n cho biết, đợt về thực tập vừa rồi, Hương đă xin tiền mẹ lên đóng phí thi lại sáu môn c̣n nợ để có thể tốt nghiệp, song không được mẹ cho. Người mẹ c̣n mắng mỏ con gái học hành không tới nơi tới chốn để phải thi đi thi lại. Có thể cô sinh viên đă tủi thân khi bị mẹ mắng, nghĩ ngợi lo lắng sinh ra quẫn trí t́m đến cái chết?
Một người cho hay: “Nó vốn trầm tính, ít nói, khi bị mẹ mắng như vậy, có thể tinh thần không được vững nên mới nghĩ quẩn. Ngày trước, nó cũng bị mẹ mắng nên cũng đă định tự tử một lần rồi đấy”. Nói rồi người này lại nhận định: “Cái chính vẫn do con bé suy nghĩ nông nổi, cha mẹ nào chẳng thương con nhưng con cái lại không nghĩ được như vậy, giờ đến nông nỗi này vừa thiệt thân ḿnh lại khổ cả cha mẹ”.
Không chỉ người ngoài cuộc không rơ nội t́nh nên đồn đoán, mà ngay người nhà nạn nhân cũng mơ hồ, không rơ v́ sao con ḿnh lại hành động nông nổi như vậy. “Chắc chắn không phải do chuyện yêu đương đâu, hai đứa chúng nó không mâu thuẫn ǵ cả. Gia đ́nh tôi ban đầu có cấm cản nhưng vừa rồi cũng đă đồng ư cho chúng nó qua lại. Hôm nó mất, cậu kia cũng đến khóc lên khóc xuống, trông như người mất hồn, c̣n ở lại lo tang ma cho con bé xong mới về mà”, mẹ cô gái phủ nhận chuyện con gái tự tử v́ t́nh.
Nhưng người mẹ cũng không nghĩ ra nguyên nhân nào khác, chuyện học hành cuối khóa tuy có áp lực nhưng Hương vẫn thường xuyên tâm sự với mẹ, c̣n tỏ ư cố gắng ra trường xong học tiếp lên. Gia đ́nh vẫn sống vui vẻ ḥa thuận, không có chuyện ǵ để con gái phải buồn phiền lo lắng.
Gần như không có lời giải thích nào thỏa đáng cho việc nữ sinh viên sắp tốt nghiệp phải t́m đến cái chết, chuyện buồn cô gái chưa kịp tâm sự với người yêu là chuyện ǵ cũng chưa được làm rơ. Người cha đau đớn chia sẻ: “Lúc lên tới nơi, nh́n thấy xác cháu nằm bất động, tôi không tin nổi vào mắt ḿnh. Có chuyện ǵ mà con tôi lại dại dột tới nông nỗi này, nó c̣n để lại bức thư nói xin lỗi tất cả mọi người, nó sẽ đi sang thế giới khác để bắt đầu lại, nó không oán trách ai cả…”.
Gạt bỏ mọi nghi vấn xung quanh cái chết của con gái, người mẹ lại tin tưởng vào lời phán của… thầy bói. Bà thở dài đánh sượt: “Chắc là do cái số của nó chỉ sống được đến lúc đó, đi xem bói người ta cũng bảo vậy mà. Người ta c̣n nói, nó là con gái Ngọc Hoàng bị giáng xuống trần gian, giờ đến tuổi lấy chồng, nó phải về trời”. Bà mẹ đưa dẫn chứng: “Năm nó 14, 15 tuổi, “người ta” đă định bắt nó đi rồi đấy nhưng lần đó may có người “hợp căn, hợp số” nên mới cứu được nó”.
Theo lời kể, ngày Hương học lớp tám, có lần bị mẹ đánh v́ căi nhau với em trai, cô bé uất ức bỏ đi ra bờ sông gần nhà định tự tử. Vừa lúc ấy có một người phụ nữ t́nh cờ đi qua, thấy cô bé đứng sát thành cầu khóc nức nở, mắt đăm đăm nh́n xuống ḍng nước. Đoán biết đứa bé đang muốn làm liều, người phụ nữ ra sức dỗ dành và đưa Hương về nhà ḿnh ở Hải Pḥng gần một tuần lễ. Người nhà đi t́m măi không thấy con gái đă lo lắng đến mất ăn mất ngủ định báo công an th́ Hương được người phụ nữ kia đưa về tận nhà. Nghe kể lại toàn bộ sự việc, bố mẹ Hương lúc ấy đă phát hoảng không tin con gái c̣n bé thế mà đă có ư nông nổi liều mạng như vậy.
“Ngày đó đáng lẽ nó phải “đi” rồi, nhưng v́ vẫn c̣n lưu luyến cha mẹ ở trần, chưa quyết định dứt khoát nên người ta mới cứu được. C̣n lần này, đến hạn nó phải “về trời” nên chẳng ai có thể cứu được nữa, người ta khuyên tôi đừng buồn v́ nó là người trời, sớm muộn ǵ cũng đi thôi. Nhưng con tôi nuôi hơn hai chục năm trời, cũng xót xa, đau đớn lắm chứ….”, người mẹ than thở. “Chỉ thương nó, lúc mất đi c̣n phải chịu đau đớn quằn quại, sao nó không chọn cách ra đi nào nhẹ nhàng hơn mà phải uống thuốc sâu…”?
Câu hỏi này măi măi không t́m được lời giải đáp. Cũng như nguyên nhân v́ đâu khiến cô gái cùng quẫn t́m đến cái chết có lẽ sẽ là một bí ẩn. Người làm cha làm mẹ v́ quan niệm u mê nên chấp nhận sự ra đi của cô con gái “nhà trời”, nhưng mọi người cho rằng thực chất vụ việc là bài học về sự sẻ chia quan tâm trong mỗi gia đ́nh, tránh nỗi đau người trẻ phải t́m đến cái chết “không v́ lư do ǵ”.
(Tên nhân vật trong bài đă được thay đổi)
Huyền Trang