Một “cuộc chiến” đă chia rẽ hai thế giới Đông và Tây của Trái Đất trong hàng thế kỷ qua: Ăn đũa có ưu việt hơn dao – dĩa hay không? Nay th́ câu trả lời có thể đă được quyết định, ít nhất là từ góc độ môi trường.
Đũa dùng một lần gây lăng phí tài nguyên rừng của Trung Quốc. Ảnh Internet.
Với 1,4 tỉ dân, mỗi năm ném đi 80 tỉ đôi đũa, giới chức Trung Quốc đă thừa nhận, rừng của họ không c̣n đủ sức cung cấp dụng cụ gắp thức ăn trên các mâm cơm nữa.
“Chúng ta phải thay đổi các thói quen tiêu dùng và khuyến khích người dân dùng những dụng cụ tái sử dụng”, ông Bo Guangxin, Chủ tịch Hội lâm nghiệp Cát Lâm, phát biểu tại phiên họp đang diễn ra của Quốc hội Trung Quốc.
Theo ông Bo, từ một cái cây 20 năm tuổi chỉ có thể sản xuất ra 4.000 chiếc đũa, v́ thế quan chức này kêu gọi các nhà hàng và người dân nên sử dụng dao dĩa kim loại để thay thế đũa.
Mỗi năm Trung Quốc phải đốn hạ 20 triệu cây lâu năm để đáp ứng thói quen dùng đũa một lần. Nếu đề nghị của ông Bo được tiếp nhận rộng răi, đây có thể là một bước ngoặt trong lịch sử 4.000 năm của đũa.
Các tư liệu lịch sử cho rằng, Đại Vũ, vị anh hùng sáng lập ra nhà Hạ - triều đại đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc, là người đầu tiên sử dụng hai chiếc đũa để gắp thức ăn vào khoảng năm 2.100 trước Công nguyên. Trong t́nh h́nh cấp bách phải nhanh chóng chỉ đạo trị thuỷ giúp dân, Đại Vũ đă không thể chờ cho đến khi món thịt của ông nguội đi để cầm tay, thay vào đó, ông dùng hai cành cây nhỏ để gắp.
Đũa nhanh chóng trở nên quen thuộc trên khắp châu Á. Đũa của người Trung Quốc thường dài hơn tại Nhật và Hàn Quốc để có thể gắp được những đĩa thức ăn giữa bàn ăn rộng.
Một ước tính của cơ quan quản lư rừng Trung Quốc cho thấy, trong khoảng năm 2004-2009, mỗi năm nước này tiêu thụ 57 tỉ đôi đũa dùng một lần. Với lượng tiêu thụ đũa khổng lồ, Trung Quốc là nhà nhập khẩu gỗ lớn nhất, thậm chí c̣n nhập khẩu đũa từ một công ty ở bang Georgia, Mỹ.
Trong khi đó, dĩa là phát minh của người La Mă, nhưng phải đến thế kỷ 18 mới trở nên phổ biến ở Bắc Âu.
Nguồn: Baotintuc