Sau nhiều năm ở Nhật, chị Hà Linh (quê miền Trung) quyết định chuyển đổi quốc tịch th́ con gái phản đối quyết liệt.
Mẹ măi là người Việt Nam!
Bé Linh: "Mẹ măi là người Việt Nam mẹ nhé!" - Ảnh do nhân vật cung cấp
Không như những nước khác, ở Nhật bản, nếu một công dân nước khác muốn trở thành công dân Nhật bản th́ buộc phải từ bỏ quốc tịch mẹ đẻ của ḿnh, v́ Nhật chỉ công nhận có một quốc tịch mà thôi.
Chị Hà Linh cho biết v́ lư do này, suốt nhiều năm, chị không thể quyết định được việc thay đổi quốc tịch mới, dù chỉ trên giấy tờ th́ cũng thật khó khăn.
Một ngày nọ, sau bao nhiêu năm ngẫm nghĩ, chị Hà Linh quyết định sẽ chuyển đổi quốc tịch Việt Nam sang quốc tịch Nhật, dù sao cuộc đời cũng sẽ gắn bó với mảnh đất này, đổi sang sẽ có nhiều thuận lợi hơn.
"Tưởng con gái “c̣n trẻ con “ không có phản ứng ǵ, ai ngờ con đỏ mặt và kêu lên: "Mẹ, mẹ đừng làm thế, đừng trở thành người Nhật bản!
Khi hỏi con tại sao, con trả lời:
- Bởi nếu mẹ là người Nhật th́ không phải là mẹ nữa, mẹ của con là người Việt Nam.
- Không con ạ, mẹ vẫn là mẹ mà….
Con gái lại phụng phịu:
- Nếu mẹ trở thành người Nhật th́ trong đầu óc mẹ chỉ c̣n h́nh ảnh của Nhật bản, mẹ sẽ chỉ nghĩ về Nhật bản mà thôi. Vậy nên con không muốn mẹ trở thành người Nhật, con muốn mẹ măi măi là người Việt nam để trong đầu óc mẹ chỉ nghĩ về Việt Nam."
Mặc dù chị Hà Linh đă giải thích với con rằng việc thành người Nhật chỉ là thủ tục, chị sẽ có cuốn hộ chiếu Nhật Bản giống con, c̣n chị vẫn như cũ, không có ǵ thay đổi, chị vẫn là người Việt Nam trên thực tế nhưng con gái kiên quyết không... đồng ư.
Hôm sau, sau khi trở về từ Sở Tư Pháp, chị Hà Linh quyết định hoăn thời hạn làm thủ tục chuyển đổi quốc tịch. Khi thông báo với con gái th́ con cười rạng rỡ, mặt lại đỏ ửng:" Vâng, thế là tốt, đừng bao giờ trở thành người Nhật nhé, hăy măi măi là người Việt Nam mẹ ạ!"
Tết âm đến sớm… 1 tháng
Người Nhật đón Tết theo lịch dương như phương Tây. Chị Hà Linh nhớ măi cảm giác đón Tết dương đầu tiên ở nhà chồng nơi đất lạ. "Tâm trạng đă thật là trống rỗng, ngơ ngác, pha lẫn chút buồn tủi, cô đơn. Đường phố vắng lặng, không có cảnh tíu tít thăm người này, người kia. Món ăn truyền thống Nhật chưa quen mùi sao mà nhạt nhẽo."
Không hề có cảm xúc Tết như ở quê hương, chị Hà Linh cảm thấy ḿnh thực hiện các nghi lễ, phong tục như một cái máy. Đón Tết dương ở xứ người, chị như sống lại Tết âm của ngày xưa ở quê hương.
Chị nhớ không khí có mùi hương trầm ḥa quyện làm ấm trời đông giá lạnh, nhớ những âm thanh dao thớt xủng xẻng, chan chát khắp xóm, nhớ những món ăn đầy hương vị, đậm đà dưa hành gịn cay, bánh chưng xanh ngăn ngắt niềm vui Tết.
"Thiếu những khuôn mặt người đi xa nay trở về quê đón Tết, say sưa kể về những miền đất lạ. Thiếu những câu hỏi của người ở quê về những miền xa… Không thấy những đoàn người rồng rắn đi hết nhà này nhà kia..đám trẻ con chí chóe khoe quần áo mới, bánh kẹo.
Ngay từ Tết dương ở Nhật, chị Hà Linh đă nhớ da diết Tết quê hương. Ảnh: Internet.
Không có khung cảnh đêm ba mươi, chuẩn bị mâm cỗ cúng giao thừa, mẹ không dám nêm nếm, cha trang trọng quần áo nghiêm chỉnh, đứng khấn khứa trước bàn thờ, đốt hương lên, bọn ḿnh đi qua đi lại rón rén y như sợ chỉ tiếng thở mạnh thôi cũng đủ thất lễ với ông bà đang về tận hưởng thơm thảo của cháu con.
Xa quê hương nhiều năm, điều đọng lại trong trái tim Việt của chị là bàn thờ và những cây hương.
"Ngày Tết bàn thờ thật sạch sẽ, bày biện đủ thứ ngon lành, hiếm hoi, trước hết dâng biếu tổ tiên, những người đă khuất. Những cây hương lập ḷe kiên nhẫn cháy, những làn khói ṿng vèo bay lên, hương tỏa nồng nàn, quẩn quanh như tiền nhân trở về mà không muốn chia xa, như hậu thế lưu luyến chẳng muốn rời."
Năm đầu tiên xa Tết quê nhà, ḷng chị quay quắt nhớ. Tết âm là ngày thường ở xứ này, mọi người vẫn đi học, đi làm như không hề biết ở nơi xa nào đó bao người, bao nhà đang náo nức, bận rộn, chộn rộn với Tết.
"Trong không khí vắng lặng của ngày b́nh thường ở đây, ḿnh nghĩ về gia đ́nh ở Việt Nam, đoán giờ này cha đang làm ǵ, mẹ đang chuẩn bị cái ǵ, em út đang lo cái ǵ, tưởng tượng ra khung cảnh Tết của xóm làng ra làm sao. Tết sống dậy náo nhiệt trong ḷng dưới cái vỏ của một con người vẫn di chuyển, làm việc b́nh thường. Chỉ nhung nhớ thế thôi với ḿnh đă là hạnh phúc" - chị Hà Linh chia sẻ.
Nguồn: Hạnh Nguyên/ Kienthuc