Hơn 2 tuần nay dư luận tại thị trấn Mỹ Phước, huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương nhất là giới kinh doanh, dịch vụ, đáo hạn ngân hàng xôn xao việc giám đốc Nguyễn Thế Bảo cùng vợ là Lê Thị Bích Liên ôm tiền tỉ trốn khỏi địa phương, khiến nhiều người phải lâm vào cảnh bế tắc, tuyệt vọng.
Lừa không từ một ai
Tr. - nhân viên tín dụng ngân hàng kể: Bảo thường làm thủ tục vay, đáo hạn tiền vay ngân hàng từ năm 2009 nên họ quen biết nhau. Sau thời gian qua lại, thấy Bảo có công ty đàng hoàng, tiền bạc vay trả rất sòng phẳng, nên Tr. rất tin tưởng cho mượn tiền. Đến đầu năm 2012, thấy Bảo bắt đầu có “dấu hiệu”, nhưng Tr. nghĩ đó là chuyện thường trong kinh doanh, nên đến thời điểm bỏ trốn Bảo mượn cô đến 700 triệu đồng.
Vợ chồng Bảo, Liên.
Cũng là nạn nhân như Tr., anh C.T.H ngụ ấp Cầu Đôi, xã Lai Hưng, huyện Bến Cát cho biết, lâu nay anh coi Bảo như em út. Lúc Bảo bị cho nghĩ việc ở Chi cục Thuế huyện Bến Cát, H. cho mượn tiền mở cửa hàng bán đồ chơi trẻ em tại ấp Bến Đò. Đến năm 2009, Bảo mở Công ty THHH Một Thành viên thương mại, dịch vụ Bất động sản Liên Bảo Anh, nhưng chủ yếu là “cò” đáo hạn ngân hàng. Thời gian này Bảo vay, mượn trả tiền rất uy tín, nên khi nào Bảo cần tiền H. đều vui vẻ cho mượn.
Ngày 4/5/2012, Bảo dẫn vợ chồng anh Phước, chị Dương ngụ tại xã Long Uyên, huyện Bến Cát đến gặp anh H. xin vay 450 triệu đồng để đáo hạn ngân hàng, anh H. đồng ý. Khi giao tiền Bảo giữ lại và nói là đem đến ngân hàng xin đáo hạn có sự chứng kiến của anh H. Một tuần sau, Bảo cùng vợ đến nhà anh H. hỏi vay 800 triệu đồng nói là đáo hạn cho khách hàng sau đó bỏ trốn vào ngày 14/5/2012, (có giấy nợ).
Từ chủ nợ biến thành con nợ
Thời học sinh, anh Phước và chị Dương học chung với Bảo tại Trường tiểu học Lai Hưng. Lâu ngày gặp lại, một phần biết Bảo nay là Chủ tịch kiêm Giám đốc Công ty THHH Liên Bảo Anh nên tình cảm của họ khá thân thiết.
Theo chị Dương vợ anh Phước, Bảo được họ xem như “anh trai”. Giữa năm 2009, Bảo nói với vợ chồng anh Phước, chị Dương là đang cần 200 triệu đồng để đáo nợ ngân hàng. Mặc dù gia đình anh Phước rất nghèo, nhưng vì muốn giúp bạn nên anh mang sổ đỏ thế chấp Ngân hàng Vietcombak - Chi nhánh Mỹ Phước vay 200 triệu đồng cho Bảo mượn, thời hạn vay 12 tháng, tiền lãi do Bảo đóng.
Được khoảng 6 tháng, Bảo tự xin đáo hạn và nâng mức vay lên 450 triệu đồng, sau đó lại vay đáo hạn thêm vài lần như vậy. Biết rõ đến tháng 8/2012 là thời điểm phải đáo hạn ngân hàng, nên đầu tháng 5/2012, Bảo nói với vợ chồng anh Phước là phải xin đáo hạn sớm kẻo đợi đến tháng 8 giám đốc ngân hàng đi học (!?) thì không vay lại được. Bảo đạo diễn cho vợ chồng anh Phước, chị Dương đứng ra mượn anh C.T.H. - cũng là nạn nhân của Bảo như kể trên - 450 triệu đồng. Nhận tiền xong “anh trai” không đến ngân hàng đáo hạn nợ vay, mà ôm luôn số tiền trên bỏ trốn.
Hoàn cảnh anh Phước, chị Dương rất đáng thương: anh bị xơ gan thời kỳ cuối, chị Dương là công nhân thu nhập mỗi tháng chỉ 2,2 triệu đồng, còn phải nuôi mẹ chồng và 2 con. Đứng trước món nợ cả tỉ đồng, gia đình chị rơi vào cảnh tuyệt vọng. Hiện anh chị đã làm đơn tố cáo đến cơ quan chức năng huyện Bến Cát, mong muốn công an sớm vào cuộc truy bắt giám đốc lừa này.
Vợ chồng anh Phước, chị Dương.
Trụ sở công ty của vợ chồng Bảo.
Giấy nợ vợ chồng Bảo, Liên ký vay của anh C.T.H.
TRƯỜNG GIANG