Tan trường, khi các bạn cùng trang lứa trở về bên  mái ấm gia đình thì  cậu bé Nguyễn Văn Thỏa lại vội vã bắt xe khách 50km  vào TP Đồng Hới mưu  sinh bằng nghề đánh giày.   Mấy ai biết được rằng, đằng sau dáng người  gầy còm của em là biết bao  trăn trở về gánh nặng cuộc đời và những chật  vật cơm áo gạo tiền mà em  chưa đáng phải đèo bòng. Suốt năm năm qua,  một mình em vừa đến trường,  vừa phải vất vả mưu sinh để kiếm tiền nuôi  người mẹ bị bệnh bại liệt. 
 Gánh vác gia đình sớm đè nặng lên vai 
 Mẹ em là bà Nguyễn Thị Mãnh mắc phải căn bệnh co rút thần kinh quái  ác  từ nhỏ. Bệnh càng trở nặng khi bà sinh ra em. Đôi chân co quắp, teo   tóp rồi cứ thế tê liệt dần. Hai năm trở lại đây, bà vĩnh viễn không thể   đi đứng trên đôi chân của mình. Những ngày hiếm hoi bớt đau nhức, bà   gắng gượng trở dậy làm nghề đan lát để kiếm ít tiền phụ con học hành. 
 Những khi bà đau ốm, mọi vất vả lại đè nặng lên đứa con trai vừa bước   vào tuổi 12. Cậu bé Nguyễn Văn Thỏa nghiễm nhiên trở thành trụ cột   chính trong gia đình không có bóng dáng người cha, còn người mẹ thì   quanh năm bệnh tật.
 Trong ký ức tuổi thơ của em vẫn lấp đầy hình ảnh của những ngày mẹ   bồng em đi khắp các ngả đường, khắp các phố chợ để xin ăn. Lớn lên chút   nữa, khi những bước chân của mẹ càng trở nên khó nhọc vì bệnh tật, em   lại dắt tay mẹ đi. Hai mẹ con cứ thế dắt díu nhau và nương tựa vào nhau   để sống qua ngày. 
 Lên 13 tuổi, khi cuộc sống của hai mẹ con là đằng đẵng những chuỗi   ngày vào rồi ra viện, gánh nặng cơm áo chỉ còn một mình em gánh vác.   Ngày bé, hành trình mưu sinh của hai mẹ con gắn liền với những con   đường, góc chợ thì giờ đây, em cũng phải lang thang khắp các ngả phố để   hành nghề đánh giày. Những đồng tiền em chật vật kiếm được từ những  buổi  đi đánh giày lại là nguồn thu chủ yếu của gia đình lắm nghèo khó  và bất  hạnh.
 Hàng ngày, một buổi em đến trường, còn một buổi em vẫn đều đặn đi   đánh giày kiếm tiền giúp mẹ. Những ngày nghỉ học, bất kể trời mưa to hay   gió rét, sáng, em trở dậy nấu vội cho mẹ nồi cơm rồi bắt chuyến xe   khách vào TP Đồng Hới đánh giày. 7h tối, em lại vội vã trở về nhà, nấu   cơm giúp mẹ. Bữa ăn tối của hai mẹ con bao giờ cũng bắt đầu từ 9h tối. 
  
  Hàng ngày, một buổi cậu bé Nguyễn Văn Thỏa đến trường, còn một buổi em vẫn đều đặn đi đánh giày kiếm tiền về nuôi mẹ bạo bệnh
  
Vào những ngày tháng nghỉ hè, khách đánh giày đông hơn, em phải gửi  mẹ  lại cho hàng xóm chăm sóc rồi đi đến hai, ba ngày mới về đến nhà.  Những  đêm ở lại TP Đồng Hới, em và một nhóm bạn phải xin ngủ nhờ ở một  mái  hiên của một cửa hàng tạp hóa trên đường Lý Thường Kiệt.
 Khi đêm về, đường phố là nhà và những kệ đựng hàng hóa của chủ nhà  trở  thành giường ngủ cho những đứa trẻ ngả lưng. Suốt đêm, trong những   manh áo mỏng, những đứa trẻ đánh giày cứ thế ôm nhau ngủ. Sáng mai ra,   Thỏa và bạn bè em lại bắt đầu cuộc hành trình mưu sinh lắm vất vả và   không hiếm những rủi ro.
 Chỉ vào những vết sẹo dài chưa lành lặn khắp thân thể, Thỏa bảo với   chúng tôi: “Lần trước em đi nhờ xe khách vô Đồng Hới, không may xe tông   phải một chiếc xe khác ngược chiều, em bị trầy xước hết, nhưng như vậy   là may lắm rồi, có người còn bị nặng hơn nữa cơ. Còn có hôm, nếu chẳng   may gặp phải tụi côn đồ, thì tất cả tiền bạc kiếm được coi như mất   hết”.  
 Mỗi buổi em cần mẫn đánh giày cho khách, nếu nhiều nhất cũng kiếm  được  chừng 40 ngàn đồng. Số tiền đó em mua thức ăn trong ngày, còn lại  bao  nhiêu em dành dụm cho những lần đưa mẹ vào bệnh viện. Hai năm nay,  bệnh  mẹ trở nặng, mỗi tháng nhập viện ít nhất cũng hai, ba lần. Những  đồng  tiền ít ỏi em kiếm được, cộng với một ít tiền bán sản phẩm từ nghề  đan  lát của mẹ vẫn không đủ trang trải cho những lần mẹ nhập viện  chữa  bệnh. 
“Con chỉ mong mẹ đừng ốm đau thêm nữa”
 Chứng kiến cơ cảnh nghèo hàn của hai mẹ con em ngay từ lúc em mới  sinh  ra, những người hàng xóm cảm động trước tình thương cậu bé 14 tuổi   Nguyễn Văn Thỏa dành cho mẹ. Cảm động nhất là trong những đêm khuya, mẹ   lên cơn đau nhức, Thỏa lại trở dậy, rồi thức trắng để xoa bóp cho mẹ.   Sáng mai ra em vẫn đều đặn đến trường, chiều lại tất tả bắt chuyến xe   khách vào Đồng Hới đánh giày. 
 “May mắn là thằng cu Thỏa không hư hỏng, mà biết thương mẹ, chừ mọi   việc nhà, chị Mãnh chỉ biết nhờ vào hắn thôi”, bà Hoàng Thị Đờng, hàng   xóm của gia đình em chia sẻ.
 Trò chuyện với chúng tôi, bà Nguyễn Thị Mãnh nghẹn ngào:“Ngày trước,   cứ nghĩ có con thì sau này mình đỡ vất vả, nhưng giờ, nhìn con cái vì   mình mà cực khổ vậy thì lại tự trách mình”. Thương cho số phận lắm bất   hạnh của mình và thương cả đứa con trai sinh ra đã sớm vướng víu những   lo toan, bà quyết tâm không để con học hành dang dở. “Nhưng chắc học hết   lớp 9 thì cũng phải cho hắn nghỉ học thôi. Tiền ăn còn lo từng ngày  thì  lấy mô ra tiền học?”, bà lại nghẹn ngào.
  
 “Con   chỉ mong mẹ đừng ốm đau thêm nữa”, Thỏa trải lòng, gương mặt đem nhẻm   cúi xuống như muốn che giấu đi giọt nước mắt đang vội vàng lăn xuống
  
Chúng tôi đến thăm gia đình em vào một buổi sáng trời nổi cơn mưa  lớn.  Căn bếp nhỏ với mái tôn đã thủng lỗ chỗ dường như không còn đủ sức  để  che chắn trước sức mạnh của gió mưa. Nền nhà ướt đẫm nước. Em Thoả  bảo:  “Mấy hôm nay em đang cố gắng để kiếm thêm ít tiền sửa lại mái nhà  bếp  vì mùa mưa lũ cũng đã đến rồi”.
  
  Giấy xác nhận hoàn cảnh khó khăn của chính quyền địa phương
 
14 tuổi, khi chúng bạn cùng trang lứa đã đầy ắp những mơ ước và dự  định  nhưng cậu bé Nguyễn Văn Thỏa lại “chẳng dám ước mơ chi”. “Ước mơ  thì  cũng có làm được mô. Giờ em chỉ mong một điều là mẹ em đừng ốm đau  thêm  nữa. Mẹ sống được với em được ngày mô là mừng ngày nấy rồi”, Thỏa  trải  lòng, gương mặt đem nhẻm cúi xuống như muốn che giấu đi giọt nước  mắt  đang vội vàng lăn xuống.
  
   |   Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:   1.  Bà Nguyễn Thị Mãnh: Thôn Thọ Đơn, xã Quảng Thọ, huyện Quảng Trạch,  tỉnh Quảng Bình. (ĐT liên hệ: Em Thoả: SĐT: 01272.059.633). 
 2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí.  
 Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã) 
 Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490  
 Email: quynhanai@dantri.com  .vn  
 Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau: 
 * Tài khoản VNĐ tại VietComBank:  
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí  
Số TK: 045 100 194 4487  
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội. 
 * Tài khoản USD tại VietComBank:  
Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri 
 Account Number: 045 137 195 6482 
 Swift Code: BFTVVNVX 
 Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank) 
 * Tài khoản VNĐ tại VietinBank:  
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí  
Số TK: 10 201 0000 220 639  
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm 
  * Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB) 
 Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí  
Số TK: 0721100356359 
 Tại Ngân hàng TMCP Quân đội – Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội 
 * Tài khoản USD tại Ngân hàng Quân đội (MB) 
 Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí  
Số TK: 0721100357002 
 Swift Code: MSCBVNVX 
 Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK -  MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam) 
 3. Văn phòng đại diện của báo:  
  VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122  
 VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725  
 VP HCM: 40/17/16 Nguyễn Văn Đậu, phường 6 quận Bình Thạnh. Tel: 08. 35107. 331 
VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269  
 
  | 
  
Đặng Tài - Ngọc Hương, DANTRI.COM.VN