R10 Vô Địch Thiên Hạ
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
|
20 vị nhân sĩ trí thức
Tuần Việt Nam của Vietnamnet đăng tin Ngày 13/7/2001, 20 nhân sĩ, trí thức đă gửi bản kiến nghị đến Quốc hội và Bộ Chính trị về bảo vệ và phát triển đất nước trong t́nh h́nh hiện nay.
Bản kiến nghị gồm có 3 phần: phần 1 phân tích sâu về những sự kiện xảy ra gần đây trong quan hệ Việt - Trung, phần 2 nói về thực trạng c̣n nhiều bất cập trong nước và phần cuối cùng nêu 5 điểm kiến nghị với lănh đạo Đảng và Quốc hội.Trong danh sách kư tên đính kèm bản kiến nghị, có nhiều tên tuổi như ông Hồ Uy Liêm (Phó Chủ tịch thường trực Liên hiệp các hội khoa học Việt Nam (VUSTA), Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh ( nguyên Đại sứ VN tại Trung Quốc), nhà nghiên cứu Trần Việt Phương, Trần Đức Nguyên (nguyên thành viên Ban nghiên cứu của Thủ tướng), GS Hoàng Tụy, GS Nguyễn Huệ Chi, Nguyễn Trung, Phạm Chi Lan, Chu Hảo (nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và công nghệ), nhà nghiên cứu Nguyễn Đ́nh Đầu, Linh mục Huỳnh Công Minh, ông Lê Hiếu Đằng, Gs Tương Lai, Luật sư Trần Quốc Thuận, chuyên gia kinh tế Vũ Thành Tự Anh, Thiền sư Lê Mạnh Thát, nhà văn Nguyên Ngọc, Ts Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Hữu Châu Phan, Nguyễn Đ́nh An.
Giữa lúc đất nước có nhiều nguy biến từ biển Đông, đă có những nhân sĩ, trí thức hàng đầu trung trinh với ḷng yêu đất nước à nói lên tiếng ḷng của nhiều triệu trái tim khó nói thành lời.
Họ đă đầu hai thứ tóc, nhưng đứng trước đại hoạ của nước nhà, những bậc nhân sĩ, trí thức vẫn một ḷng nói tiếng lương tri dân tộc.
Bản kiến nghĩ rơ dang, dỏng dọc, dứt khoát. Nó cũng sáng tỏ, dễ đọc, dễ nhớ đối với tầng lớp b́nh dân như tôi, ít học. Đọc lên ḍng nào, chữ nào đều thấy cuộn vào đó trách nhiệm của mỗi cá nhân với thực tại đất nước. Niềm tin của nhân sĩ trí thức gửi vào bản kiến nghị ấy, chắc chắn là niềm tin của không phải vài chục người mà đó là niềm tin của cả dân tộc.
20 vị nhân sĩ trí thức với những cái tên nhắc đến, mà thời c̣n là sinh viên đại học, những bài viết của họ trên các báo, tạp chí chuyên ngành và sách tôi đă cố công t́m đọc. Họ thường xuất hiện với lối viết phản biện chính xác và trách nhiệm. Và các bài viết ấy đă góp phần tạo nên nhân cách của nhiều người đọc trong đó có thế hệ sinh viên chúng tôi.
Họ đă đi qua bao dâu bể trường đời, nay v́ dân tộc, v́ đất nước, họ lại lên tiếng giữa muôn trùng khó khăn thời cuộc. Tiếng nói của bản kiến nghị như ngọn đèn cho mọi người t́m ra ánh sáng thực tại. 20 vị nhân sĩ trí thức ấy như trái tim nước Việt.
Và trước đó, 18 vị nhân sĩ trí thức cũng có bản kiến nghị yêu cầu BNG cung cấp thông tin về chuyến đi của ông Nguyễn Xuân Sơn. Nhưng cách hành xử của BNG không thật sự cầu thị. Con đường đi đến cuộc gặp này vẫn không minh bạch như chuyến đi của ông Sơn. GS Nguyễn Huệ Chi trong một bài viết của ḿnh trên trang boxitvn đă nói đến các cuộc gọi từ nhân viên BNG, họ chỉ gọi cho 4 vị, các vị khác không gọi. Cách ứng xử của hậu thế với các vị nhân sĩ trí thức như thế thật quá quắt và mang tính kẻ cả của cơ quan công quyền.
Lại nữa, nhân viên BNG cũng chẳng có lời mời rơ ràng, rành mạch khi các vị nhân sĩ trí thức đến quán café đối diện BNG. Vẫn lối giải thích từ quan chức đơn vị này với đại diện nhân sĩ: “trong nguyên tắc ngoại giao, nhiều điều nói được mà viết ra không được”. Thật kỳ quái, đây là cơ hội để giải thích cho quốc dân hiểu rơ chuyến đi của ông Hồ Xuân Sơn, cơ hội để bạch hoá các vấn đề người dân đang hồ nghi, cơ hội để hàn gắn những tổn thương của suy nghĩ từ người dân th́ nguyên tắc ngoại giao lôi ra để làm ǵ?. Hơn nữa, là ḍng màu đỏ da vàng với nhau, sao lại hắt gáo nước lạnh vào ḷng nhân sĩ.
18 vị nhân sĩ trí thức ra về, hành động tiết tháo ấy chắc chắn người đời giữ măi để rèn dũa.
Và người ta hồ nghi rằng, từ cách mời mấy ngày trước của BNG đưa ra bằng cách gọi điện, không viết giấy mời cho thấy cách hành xử này có toan tính từ trước. Và khi kết thúc cuộc gặp bất thành, người ta cũng thấy BNG không muốn có cuộc gặp diễn ra, nhưng cố công “diễn” thật tốt để thanh minh rằng đă có lời mời. Quả là đối đăi với nhân sĩ trí thức như thế th́ họ nh́n nhận ra cái dạ ḷng ngươi.
Và sau khi cuộc gặp bất thành ấy, lại có thông tin tàu của ngư dân Quảng Ngăi bị tàu quân sự Trung Quốc đánh đập tích thu tài sản nhưng mấy ngày rồi BNG không lên tiếng. Cần nhớ rằng, những ngư dân chân đạp biển, đầu đội nắng, sớm hôm đánh bắt cá biển Đông để mưu sinh chật vật, từng đồng bạc thấm máu, mồ hôi, nước mắt của họ cũng gom góp nộp thuế. Và tài chính mà BNG chi dùng bao năm qua không phải từ trên trời rơi xuống mà có một phần đáng kể của đồng bào đi biển góp vào.
Nhớ ngày xưa có đọc, khi chúa Nguyễn Phúc Nguyên phát hiện hiền sĩ Đào Duy Từ, liền mời ông vào phủ. Chúa Nguyễn đứng cửa nách đợi với bộ phục trắng sơ sài, Đào Duy Từ thấy vậy không vào. Chúa Nguyễn lúc đó mới vào thay đổi triều phục, áo mũ chỉnh tề rồi mở cửa lớn ra đón Duy Từ vào nói chuyện.
“Nghĩ cho cùng, cái mất đi nhiều khi không phải là mạng sống. Mà cao hơn cả là để vuột đi nghĩa đồng bào”.
Cu Làng Cát
|