| 
			
			 R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư 
			
			
			
				
			
			
				 
				Join Date: Dec 2008 
				
				
				
					Posts: 44,699
				 
				 
	Thanks: 262 
	
		
			
				Thanked 591 Times in 456 Posts
			
		
	 
	Mentioned: 0 Post(s) 
	Tagged: 0 Thread(s) 
	Quoted: 1 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power:  61
  
  
  
				
				     
			 
	 | 
	
	
	
		
		
		
		
			
			10 bà đi chợ, dễ đến 9 bà về cân lại thì thiếu, rõ là mua cân... được lạng.         
                        Bão giá, càng bị cân điêu 
 
Chuyện  cân điêu, cân thiếu đã trở thành chuyện... xưa như trái đất, nhưng mỗi  lần ra chợ, chứng kiến cảnh bị cân điêu, bà nội trợ nào cũng bực bội. 
 
Chị  Nga (nhà ở ngõ Chính Kinh, HN) kể lại câu chuyện dở khóc, dở cười của  mình: “tuần trước, hai vợ chồng tôi có đi thăm người ốm, đi đến đoạn  đường Nguyễn Trãi thì dừng lại mua ít cam. Mặc cả 40.000 đồng/kg xong,  cô bán hàng cân cho vợ chồng một túi 8 quả và bảo 3,2 kg. 
  
  
Các gánh hàng rong thường bán với giá rẻ như ở chợ đầu mối,  
nếu không gian lận khó mà lời lãi. 
 
Cầm  túi cam trên tay tôi nghĩ bụng, ắt hẳn 8 quả này chưa thể được 3,2 kg  vì đi mua cam thường xuyên cho con uống nước nên tôi ước lượng được số  quả và số cân tương ứng. Tôi bảo cô chủ hàng đợi một lát, và đi tìm hàng  thịt gần đó định cân lại, thì cô bán hàng đon đả kéo tay lại nói:  “thôi, 50.000 đồng thì cân đủ, 40.000 đồng thì cân thiếu". 
 
Đến  lúc cân lại, thì đúng 2,4 kg. Thiếu gần 1kg, thật sự là không thể chấp  nhận được. Ra chợ tôi cũng biết hàng này hàng kia cân thiếu 1, 2 lạng,  nhưng cho qua vì họ cũng phải “tiểu xảo” chút mới lời lãi được, chứ  “điêu” gần 1kg thì đúng là quá đáng,” chị bức xúc nói. 
 
Tương tự  như thế, chị Mai (ở khu tập thể Thành Công, HN) từ trước tới nay vốn xuề  xòa trong chuyện mua bán, những món đắt rẻ, cân thừa thiếu chị không  mấy quan tâm, chỉ mong mua thực phẩm nhanh nhanh về làm cơm cho xong  bữa. 
 
Nhưng câu chuyện trong buổi sáng chủ nhật đã khiến chị cẩn  trọng hơn rất nhiều. “Tôi thường mua thịt gà ở chỗ cô bán hàng quen, mua  hơn nửa năm rồi nên tin tưởng cô bán hàng đó lắm. Mỗi lần mua gà, cô ấy  phán bao cân, bao tiền thì cứ bằng đó tôi trả, chẳng kiểm tra lại. Lần  nào cô bán gà cũng đon đả: “chị quen, em đâu dám thêm bớt gì, để lần sau  chị còn đến mua, bán hàng thế này lấy uy tín để người ta còn tin tưởng  chị ạ.” 
 
Nghe cô bán hàng nói ngọt, ,tôi cũng thấy xuôi tai. Nhưng  chủ nhật rồi hai chị em mua con gà 1,6 kg, tôi bảo cô bán hàng chia nửa  cho em gái, đến lúc đặt lên cân, 2 nửa đều 0,7 kg... Nói cân điêu thì  chẳng ngoa tý nào trong trường hợp này.” 
 
Chị than thở: “thời buổi  này, giá thực phẩm cứ tăng vùn vụt, mà lại chịu thêm cảnh cân điêu. Mỗi  ngày đi chợ tính ra cũng mất đến vài chục nghìn là ít. Nhiều khi biết  là cân điêu mà vẫn nhắm mắt cho qua. Nhất là thịt lợn, đắt đỏ thế này  chỉ cần ăn gian lạng cũng lời được 14.000 đồng rồi.” 
 
"Ai bảo các chị thích mặc cả"! 
 
Chuyện cân điêu thì ai cũng biết, nhưng đã chịu cảnh cân điêu, lại bị... quát, mắng cũng không hiếm. 
 
Cũng  là nạn nhân của “nghệ thuật cân điêu”, chị Hải (Đại Từ, HN) thường mua  thực phẩm ở chợ Đại Từ cho gần nhà, thực phẩm ở đây cũng phong phú và  khá tươi ngon. Hỏi một cân vải, người bán hàng nói giá 25.000 đồng/cân,  mặc cả mãi chị cũng mua được với giá 20.000 đồng/cân. 
 
Nghĩ mua  được với giá rẻ, chị mua 2 cân, đến hàng bán dưa, nhờ cân lại 2 kg vải  vọt lên thành 2,2kg, nhưng đến hàng thịt lại chỉ còn 1,7 cân. Bực mình,  chị quay lại hàng bán vải để hỏi cho rõ, thì nhận được những lời lẽ thô  tục: “thích mua rẻ thì tôi bán rẻ, không thích thì đi hàng khác, sáng  này gặp người mở hàng như bà đúng là đen đủi cả ngày.” 
 
“Nghĩ ức  chế lắm, đã cân thiếu lại còn to mồm quát, nhưng tôi phải ngậm ngùi cho  qua vì không muốn cô ta lớn tiếng chửi thêm. Bị móc túi ngang nhiên như  thế, ai cũng biết mà chẳng dám kêu ai. Sau nhiều lần đi chợ tôi cũng rút  ra được kinh nghiệm “chuẩn” mặc cả giá nào sẽ được cân với mức giá phù  hợp, đi mua hàng là tôi hỏi thẳng, có cân đúng, đủ hay không, rồi mới  mua.” 
 
Bí mật của chiếc... cân điêu 
 
Lân  la hỏi chuyện, chị bán hàng khô tên Hiền (chợ Đại Từ, HN) cho hay: “ôi  dào, cân điêu chỗ nào chả có, vấn đề là ít hay nhiều. Với những thực  phẩm mua thường xuyên như thịt gà, thịt bò, thịt lợn... thì người ta  chỉnh đi sai lệch vài hoa, còn những hàng hoa quả, hải sản thì vài lạng. 
 
Tôi  bán ở chợ này 5 năm nay tôi biết, nhiều người mua hàng mặc cả giá, mặc  cả được thì hào hứng mua, người bán hàng cân xong thì nói ra vẻ mình  thoáng lắm: “101.000 đồng cô nhé, thôi cháu lấy cô 100.000 đồng, lần sau  cô lại đến.” Nghe thế ai chả thích, nhưng mang về cân thử mới biết họ  bớt cho mình 1.000 đồng thì mình mất cho người ta đến mấy chục nghìn  đồng,” chị bật mí. 
 
Nổi tiếng trong... “nghệ thuật cân điêu” ở chợ  này phải kể đến người bán hàng tên Hoa, chuyên bán hoa quả. Chiếc cân  bàn 30kg được đặt ở trên kệ lúc nào cũng cân bằng ở con số 0, nhưng đã  được chỉnh để ăn gian thêm 3 lạng mỗi cân. 
 
  
 
 “Cả  chợ này ai cũng biết thế, chỉ người mua hàng là không biết, chúng tôi  cùng dân tiểu thương buôn bán với nhau thì cấm có dám cân điêu cho nhau,  nhưng biết cũng chẳng dám nói. Thẳng thắn ra thì chợ nào mà chẳng cân  điêu, hàng nào mà chẳng cân thiếu,” chị Hiền cho biết thêm. 
 
Để  đạt được trình độ cân thiếu không đơn giản, cũng phải trải qua tập luyện  mới có đầy đủ kỹ năng đánh lừa khách hàng. “Ra chợ nhìn mấy bà bán thịt  mà hoa mắt, hỏi ai cần mua thịt gì, mua bao tiền, bao nhiêu lạng, chỉ  một nhát dao xẻo vèo, đặt lên cân là đúng y như yêu cầu của khách. Hoá  ra mọi nguyên tắc của chiếc cân xách nằm ở ngón tay cái đeo khoen móc  của cân xách. Chỉ một cú lẩy nhẹ, nhịp nhàng lên hoặc xuống theo cán cân  là điều chỉnh ngay được trọng lượng theo ý muốn. Thảo nào mà cũng với  miếng thịt đó lúc lại 4 lạng, lúc lại 5 lạng...” 
 
Cũng tương tự  với cân đồng hồ, theo hầu hết các tiểu thương ở chợ thì việc điều chỉnh  cân hết sức đơn giản. Đối với cân đồng hồ, chỉ cần dùng kìm xoay cái tai  ấn lò xo lên một vài nấc hoặc kéo giãn dây lò xo ở bên trong là trọng  lượng tăng lên, sau đó kẹp lại chì, cân lại như mới. Còn với cân điện  tử, do cấu tạo phức tạp nên thường chỉ có thợ chuyên nghiệp mới làm  được. Nhưng đa phần những người bán hàng ở chợ thường sử dụng loại cân  đồng hồ. 
 
“Mua cân về, mang lên cửa hàng quen trên phố Thuốc Bắc,  mất 50.000 nghìn đồng thì muốn chỉnh bao nhiêu sẽ chỉnh được bằng đó.  Cân đồng hồ thì chỉnh rất dễ. Nhìn bên ngoài chỉ có người trong nghề mới  phát hiện được hoặc đem hàng cân lại chỗ khác mới biết. Thử nghĩ mà  xem, mấy người bán hàng rong bán giá ngang như chợ đầu mối, không gian  lận thì lời lãi đâu ra,” một chủ hàng chuyên bán cân trên phố Thuốc Bắc  khẳng định. 
 
Nắm bắt được tâm lý của người tiêu dùng, thích trả  giá để được mua với giá rẻ, tiểu thương tại các chợ sử dụng chiêu bài  cân gian. Thành thử, mua với giá hời lại thành giá đắt. Nhiều bà nội trợ  nói đi chợ mà như bị móc túi quả không sai! 
 
 
Theo PLXH 
		 
		
	
		
		
		
		
		
	 |