Đêm khuya khoắt, xứ lạ. Bình đã gục ngã trước sự đe dọa của  lão Pành. Em đau đớn trở thành vật hiến thân cho ông chủ. Và 3 đêm liền,  em bị lão giày vò.         
     
                   Với  những nỗ lực của các cơ quan chức năng của Việt Nam và Thái Lan, 10 cô  gái trong đường dây đẻ thuê đã được về nước vào ngày 13/5 vừa qua. Những  ngày sau, 10 cô gái được chia thành 2 nhóm, đưa đến những nơi thật yên  bình để đảm bảo sức khỏe và tâm lý, đồng thời phục vụ công tác điều tra  của cơ quan công an. Có lẽ tôi là người may mắn được các em sẻ chia  những nỗi đau, những đoạn trường tái tê khi dấn thân vào cái nghề "chẳng  giống ai" nơi đất khách.
Tôi cũng là một người phụ nữ, cũng đã  là một người mẹ, tôi hiểu thế nào là việc mang nặng đẻ đau 9 tháng 10  ngày, chuyện tính mạng "người chửa cửa mả" như các cụ đã từng ví von.  Thế nên, tôi thấy đau đớn quá khi các em, có đứa mới 19, đôi mươi, có  đứa còn nguyên con gái, vẫn phải đem thân thể, mạng sống của mình đánh  cuộc với tiền bạc. Chung quy cũng tại cái nghèo, tại sự thiếu hiểu biết,  tại những kẻ thiếu lương tâm đã móc nối với nhau kinh doanh chính thân  thể của con người…
Ngày đầu tiên, tôi được gặp các cô gái trong  "ngôi nhà dũng cảm" như các cán bộ tham gia giải cứu các em nói vui. Các  em có 4 người, tạm gọi là N. Hoa, T. Bình, M. Phượng, M. Hồng (do yêu  cầu nghiệp vụ nên chúng tôi không thể đưa tên thật của cả 10 em gái -  nạn nhân trong đường dây này).
Ở nơi đẻ thuê bên Thái Lan, các em  ở chung một ngôi nhà và họ chính là những người liên hệ với cán bộ của  Đại sứ quán Việt Nam xin được giải cứu. Trải qua một đoạn đời quá thăng  trầm nên các em có phần già dặn và thận trọng hơn khi tiếp xúc với người  lạ. Nhưng bản chất của người miền Tây Nam Bộ vốn chất phác. Cùng là phụ  nữ, lại biết chia sẻ nên chẳng mấy lúc, các em đã không giấu tôi về  hoàn cảnh và những nỗi đau của mình.

Các nạn nhân trở về
 
M.  Hồng không xinh, cái thai ở tuần thứ 32 làm cho cô gái càng trở nên lam  lũ, nhọc nhằn hơn. Nhưng Hồng có giọng nói rất trong và thật thà. "Nhà  em nghèo lắm, cả nhà phải ở trong một mái lều rách nát. Em sợ nhất đêm  mưa, dù bố mẹ đã che chắn, thậm chí ngồi căng áo mưa cho các con ngủ  nhưng một lúc cả nhà đều ướt lép nhép".
Nhà Hồng có 6 anh chị em,  ở thị trấn Gia Lai, tỉnh Bạc Liêu. Các anh chị đã lấy chồng, lấy vợ hết  nhưng cũng không thoát được cảnh nghèo, chẳng giúp đỡ được gì cho gia  đình. Hồng đi ở đợ cho người trong vùng nhưng tháng chẳng được bao  nhiêu.
Dù nghèo nhưng Hồng là một cô gái ngoan. 23 tuổi, em vẫn  chưa yêu và cũng không chịu bán đời con gái để lấy tiền theo dụ dỗ của  một số tú bà trong vùng. Chính vì thế, Hồng cũng đâu biết thế nào là đẻ  con. Em chỉ hiểu nôm na cái nghề đẻ thuê theo mô tả của một số kẻ trong  đường dây là: mình sẽ là một cái ổ, khoa học kỹ thuật sẽ cấy đứa con vào  cái ổ ấy, mình chỉ việc đựng đứa con ấy trong bụng trong vòng mấy  tháng, đến khi đứa trẻ ra đời thì sẽ được nhận 5.500 USD.
Hồng  không biết giá trị tiền USD, nhưng người ta nói đổi ra tiền Việt Nam là  hơn 100 triệu đồng. Số tiền ấy cả đời Hồng và gia đình cô chưa bao giờ  mơ có được. Người ta lại dụ cô gái là công việc đẻ thuê không hề ảnh  hưởng đến danh dự, nhân phẩm của cô, chỉ mất thời gian khoảng 1 năm là  được về. Thế là Hồng mang vài bộ quần áo cũ theo người ta sang Thái Lan.
Một  ngày, khi Hồng đang ngồi ở phòng khách thì ông chủ Pành (tên thật là  Xiểng - Lung - Lô) đến. Đã nghiên cứu về từng cô gái nên lão Pành hỏi  Hồng: "Em vẫn còn con gái phải không?". Hồng thật thà trả lời: "Vâng" và  tự nhiên thấy sợ ánh mắt như sọc vào người của lão chủ.
Đêm ấy,  lão chủ Pành gọi Hồng vào phòng riêng, bắt cô quan hệ với lão nhưng cô  gái chối từ. Đêm hôm sau, Pành lại bắt Hồng sang phòng ông ta nói  chuyện. "Muốn đẻ thuê được thì cô phải phá trinh". Mà người phá trinh cô  chính là ông chủ Pành. Hồng không muốn thế, người ta vẫn bảo các cô  sang đây không phải làm việc gì ảnh hưởng đến nhân phẩm, danh dự cơ mà.  Nhưng ông chủ Pành đã gọi điện cho bà vợ hai tên là Khoa. Thật dã man,  chính người đàn bà này đã chỉ đạo, đe Hồng phải ngủ với chồng bà ta.
Khi  Hồng ấm ức xin về thì bà ta bắt phải trả 20 triệu đồng tiền chi phí đã  đưa sang. Số tiền ấy có lẽ cả đời Hồng và gia đình lam lũ làm thuê cũng  không góp đủ để trả, trong khi đã lỡ bước sang đây. Cay đắng làm sao.  Hồng bước vào nhà tắm, cứ xả nước đầy mặt, đầy người mặc cho nước mắt  chảy chan xuống. Hồng đứng thế rất lâu, người lạnh cóng cho đến khi ông  chủ Pành xô cửa vào, kéo cô ra. Đêm đó, cô đã bị ép trở thành đàn bà. Và  đêm sau nữa, cô vẫn bị ông chủ ép phục vụ lão ta cho thỏa mãn dục vọng…
T.  Bình là cô gái dân tộc thiểu số ở tỉnh Sóc Trăng, khi sang Thái Lan đẻ  thuê mới tròn 22 tuổi. Gia đình Bình cũng thuộc diện nghèo khó nhất  vùng, quanh năm không đủ ăn. Bình khá xinh, nét đẹp mặn mà dù cô đang  nặng nề với cái thai ở những tháng cuối cùng. Bình thảng thốt nhớ lại  những ngày đã qua, khi em trở thành nạn nhân tình dục của ông chủ Pành.
Từ  vùng quê nghèo Sóc Trăng, Bình được đưa bằng xe khách lên Sài Gòn, qua  cửa khẩu Tây Ninh đi sang Campuchia. Trong ngôi nhà mà bọn chúng gọi là  trạm trung chuyển bên Campuchia, Bình gặp lão chủ Pành. Thấy ánh mắt như  nuốt chửng người khác của lão Pành, Bình thấy sợ. Nhưng phòng ngủ của  Bình không có chốt cửa.
Trước khi đi ngủ, em đã cảnh giác kê cái  ghế chèn cửa. Đêm tĩnh mịch. Sau một ngày đi đường mệt nhọc, Bình ngủ  thiếp đi. Trong lúc mơ màng, Bình thấy tiếng lịch kịch ngoài cửa. Em  giật mình ngồi dậy, tiếng động ngoài cửa to dần. Hình như có ai đó đang  xô cửa, chiếc ghế chèn cửa chực đổ ra. Bình sợ quá, nhưng em không biết  làm gì cả, cứ ngồi rúm ró ở góc giường với chiếc chăn mỏng trùm kín  người. Rồi chiếc ghế chèn cửa bị bung ra, cánh cửa bật mở. Bình hét lên  sợ hãi, nhưng tiếng kêu của em chẳng đánh thức được ai.
Lão chủ  Pành xuất hiện, ánh mắt rực lên dục vọng. Bình sợ hãi bỏ chạy, lão Pành  đuổi theo. Cuộc rượt đuổi quanh phòng khiến lão chủ thở hồng hộc. Rồi  lão Pành túm được Bình, em chống cự quyết liệt, không để lão xâm hại.  Những manh áo, manh quần của em bị lão Pành giật đứt tứ tung. Rồi lão  dọa cô gái, nếu không cho lão thỏa mãn dục vọng, lão sẽ lột hết quần áo  đuổi xuống đường.
Đêm khuya khoắt, xứ lạ. Bình đã gục ngã trước  sự đe dọa của lão Pành. Em đau đớn trở thành vật hiến thân cho ông chủ.  Và 3 đêm liền, em bị lão giày vò. Nỗi đau đầu tiên khi bước chân đi làm  thuê nơi đất khách quá lớn, khiến Bình như người mất hồn. Ước mơ kiếm  nhiều tiền nơi đất khách giờ đối với em đã phải trả giá bằng nỗi đau  thân thể và tinh thần. Nhưng sau đó, em vẫn phải đi tiếp sang Thái Lan,  bởi em không thể trở về quê. Bọn chủ dọa, nếu em về thì phải trả lại cho  bọn chúng 20 triệu đồng tiền chi phí đã lo cho em đi lại. Mà điều đó  đối với em và gia đình là không thể!
Theo cơ quan Công an, ngay  tại Thái Lan, khi bị bắt đưa về nhà tạm lánh, nạn nhân T. Bình đã khai  nhận với Cục Điều tra đặc biệt Thái Lan về việc em đã bị ông chủ Xiểng -  Lung - Lô (tức Pành) làm hại tại trụ sở Campuchia. Khi về Việt Nam,  thêm nạn nhân M.Hồng đã khai báo về việc bị ông chủ hãm hại 2 đêm tại  Thái Lan. Cảnh sát các nước xảy ra sự việc sẽ tiến hành phối hợp để làm  rõ vụ việc trên.
Theo CAND Online