Tham gia chương tŕnh Be Strong, Japan!, ca sĩ Quang Dũng nói anh mong đêm nhạc thật ư nghĩa, nhận được nhiều đồng cảm, chia sẻ.
Sau gần hai năm khá im hơi lặng tiếng, đi hát nhiều hơn ở hải ngoại, Quang Dũng đang trở lại mạnh mẽ hơn trong đời sống nhạc Việt.
Sự có mặt ủng hộ cho đêm từ thiện của báo VietNamNet không nằm ngoài sự trở lại ấy.
Vắng bóng khá lâu trên kệ đĩa như vậy, hẳn là lần trở lại này của Quang Dũng mang theo một sản phẩm mới mang nhiều ấp ủ đến với người hâm mộ anh?
Gần hai năm rồi, tôi chưa thực hiện sản phẩm nào mới cho ḿnh, dù trước đây rất chịu khó làm đĩa nhạc, có mặt trong nhiều show ở trong nước lẫn hải ngoại. Tôi nghĩ cần có thời gian lắng lại để chuẩn bị cho dự án mới, cũng để có thời gian nh́n lại, sắp xếp để mọi việc tốt hơn.
Sắp tới đây, tôi sẽ cho ra mắt
T́nh bỗng chốc là không, vẫn sẽ hát nhạc t́nh ca, gồm những bài hát của nhạc sĩ Diệu Hương, Lam Phương, Phạm Duy, Đỗ Lễ.
Mỗi bài hát là một sự chia sẻ, đặt để tâm tư, t́nh cảm của tôi. Những ca khúc không mới, được làm lại, nhưng lần đầu tiên được phổ biến tại VN.
Tuy nhiên, màu sắc âm nhạc của những bài được hát lại hoàn toàn mới mẻ, phù hợp với thời đại mới, nhờ bởi ḥa âm của Hoài Sa, Vĩnh Tâm, Tấn Phong và Lư Huỳnh Long.
Điều này có nghĩa khán giả sẽ thấy anh hoạt động tích cực hơn, ồn ào hơn trong đời sống âm nhạc sắp tới?
Ít xuất hiện trên báo, tôi cần một thời gian lắng lại. Nhưng thực ra khán giả vẫn thấy tôi đi hát đều, có mặt trong nhiều chương tŕnh lớn nhưng chủ yếu là ở Mỹ. Chỉ có điều không ra đĩa nhạc hay video clip nào mới.
Lần trở lại với sản phẩm này không có nghĩa là tôi sẽ ồn ào hơn. Đối với tôi, con đường đi hát phải thật tự nhiên.
Trong cuộc sống của anh lúc này, ngoài âm nhạc, c̣n điều ǵ khác làm anh bận tâm?
Con người và cá tính của tôi lúc nào cũng muốn quan tâm đến nhiều khía cạnh khác nhau của cuộc sống. Tôi là người của gia đ́nh, con cháu. Ngoài bé Bảo Nam, tôi đang sống với 5 đứa cháu, chúng xem tôi như cha. Các cháu học rất giỏi, đều vào TP.HCM học đại học cả, làm tôi cảm thấy ḿnh có cả một gia tài.
Tôi cũng xem chúng như những đứa con ruột. Gia đ́nh có sự quan tâm lẫn nhau. Tôi cảm thấy đời sống của ḿnh bây giờ ư nghĩa hơn.
Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi lại tự hỏi ḿnh sẽ làm ǵ cho ḿnh, cho con, cho các cháu trong hôm nay. Tôi cho rằng âm nhạc của tôi nhờ thế sẽ có sự chín chắn, già dặn và trưởng thành hơn.
Khi hạnh phúc với những điều đang có như vậy, anh cảm thấy hôn nhân có c̣n cần thiết với anh?
Đối với tôi và có lẽ mọi người cũng thế, hôn nhân đều có một góc riêng. Với những ǵ đă qua, tôi nghĩ điều quan trọng là chúng ta cần có một tiếng nói chung.
Việc chia tay buộc chúng ta phải suy nghĩ về hôn nhân một cách chín chắn và trưởng thành hơn. Mặc dù hôn nhân của tôi đă qua những ngày tháng không vui. Nhưng giờ đây tôi thấy cuộc sống của ḿnh rất ư nghĩa. Mỗi ngày tôi thấy ḿnh có ích hơn.
Người ta dễ thương cảm cho đứa trẻ sinh ra trong một gia đ́nh nghệ sĩ mà bố mẹ luôn phải sống nay đây mai đó. Anh và bé Bảo Nam thế nào?
Đây là điều tôi rất trăn trở, dành nhiều thời gian để suy nghĩ. Bảo Nam đang sống với bà ngoại ở bên Mỹ, chuẩn bị đi học. Tôi và Jennifer luôn tranh thủ thời gian để thăm con.
Rất may là Bảo Nam rất khăng khít với bà ngoại, lại được bà chiều chuộng nên tôi và Jennifer rất an tâm. Bảo Nam chuẩn bị đi học cũng là một bận tâm, lo lắng khác, nhưng tôi nghĩ ḿnh có thể tin vào nhà trường ở bên Mỹ.
Anh cảm thấy thế nào khi hát ở những đêm diễn từ thiện?
Đối với nghệ sĩ đă chịu ơn của khán giả, t́nh thương và sự quan tâm của khán giả đă dành cho ḿnh th́ việc làm từ thiện là rất cần thiết. Mỗi nghệ sĩ đều cần có một tính cách nào đó hướng thiện.
Tham gia những đêm nhạc từ thiện cũng là cách để tôi tri ân khán giả đă cho tôi hạnh phúc. Với chương tŕnh Be Strong, Japan!, tôi mong muốn đêm nhạc có diễn biến thật ư nghĩa để nghệ sĩ cảm thấy niềm vui và trách nhiệm của ḿnh khi làm việc thiện nguyện, cũng như nhận được sự đồng cảm, chia sẻ nơi khán giả.
Những ca sĩ cùng thời với anh thường hay kỷ niệm 10 năm, 20 năm ca hát, riêng anh th́ không?
Trong những chuyến đi hát ở trong nước cũng như hải ngoại, tôi chứng kiến những ca sĩ đi hát suốt 30 – 40 năm liền. Ở họ, tôi cảm thấy sự lớn lao của một người nghệ sĩ. Dĩ nhiên, với riêng mỗi người, ư nghĩa của 10 năm hay 20 năm là khác nhau.
Riêng tôi thấy chưa cần thiết, ḿnh cứ toàn tâm toàn ư với việc ca hát. Điều quan trọng là khán giả nh́n nhận ḿnh qua các thời kỳ khác nhau như thế nào.
10 năm trước và cho đến bây giờ, khán giả yêu quư anh bởi những bản t́nh ca già dặn. 10 năm sau, khán giả lại vẫn thấy anh trong h́nh ảnh một ca sĩ ăn mặc lịch thiệp và hát t́nh ca?
Hăy nh́n vào thần tượng ca hát của tôi là Khánh Ly. Suốt hơn 50 năm qua, bà vẫn cứ hát những bài t́nh ca của Trịnh Công Sơn, Phạm Duy, Ngô Thụy Miên… Trong âm nhạc Việt Nam, t́nh ca là bất tận.
Tôi nghĩ ḿnh sẽ không bao giờ hát hết, quan trọng là ḿnh hát đúng với tiết tấu, hơi thở của thời đại, không nên cố chấp đă hát t́nh ca là phải ê a mà phải làm thế nào để phù hợp với thời điểm ḿnh hát.
Theo Vietnamnet