Màn dạo đầu: Quyền lực như một… nồi lẩu
Chính trường Việt Nam dạo này giống bữa lẩu quyền lực: người thì thêm nấm (công an), kẻ muốn thêm thịt (quân đội). Ông Nguyễn Phú Trọng như bếp trưởng kỳ cựu, nhìn quanh thấy Công an “chín tới” thì gật gù: làm chủ cuộc chơi rồi. Còn ông Tô Lâm? Không chỉ muốn no phần công an, hình như còn muốn gọi thêm… một nồi quân đội cho đủ vị “đại sự”.
Hưng Yên vào trận: Không chỉ mạnh ở công an
Ai bảo Hưng Yên chỉ có nhãn lồng? Trên bàn cờ quyền lực, Hưng Yên còn có “đội hình” trong quân đội. Hai cái tên được nhắc đến: Trung tướng Nguyễn Hồng Thái và Thượng tướng Hoàng Xuân Chiến—đều là Ủy viên Trung ương, đều có số má. Về mặt “đội hình đăng ký”, Hưng Yên không hề yếu thế.
Luật bất thành văn: Tổng tham mưu vs. Tổng cục Chính trị
Lâu nay, cái ghế Bộ trưởng Quốc phòng như sân khấu luân phiên cho hai “band nhạc”: Bộ Tổng tham mưu (BTTM) và Tổng cục Chính trị (TCCT). Ông Phùng Quang Thanh (xuất thân Tổng Tham mưu trưởng), ông Ngô Xuân Lịch (Chủ nhiệm TCCT), rồi Phan Văn Giang (Tổng Tham mưu trưởng). Cứ như Champions League: mùa này đội A vô địch, mùa sau đội B lên thay—“truyền thống hữu nghị”, ai cũng vui.
Lần này thì khó thoát… Bộ Tổng tham mưu
Theo “đường biên truyền thống”, kỳ này cửa của BTTM sáng hơn đèn led. Nguyễn Tân Cương đã là Đại tướng, đã vào Bộ Chính trị—hai “tấm vé vàng” cộng lại thành một lời nhắn: “Ai còn định tranh, xin nộp thêm hồ sơ năng lực”.
Nước cờ Trịnh Văn Quyết: Đồng cân đồng lạng cho trận chung kết
Từ khi ông Tô Lâm lên làm Tổng bí thư, Thượng tướng Trịnh Văn Quyết (xin nhắc nhẹ: không phải doanh nhân FLC!) được đưa vào Ban Bí thư—một sự ưu ái nhìn xa trông rộng. Mới đây, tướng Quyết cũng đã được thăng Đại tướng. Thế là “cân tiểu ly” với ông Nguyễn Tân Cương: hàm ngang, thế ngang—trận đấu đáng xem!
“Luật bất thành văn” vs. “Luật thực chiến”
Nếu chiếu theo thông lệ khóa XIII—BTTM nắm Bộ Quốc phòng—thì kỳ này phía TCCT (tức tướng Quyết) có lý do “đòi suất”. Nhưng nghe đâu, chiếc ghế Bộ trưởng gần như đã nằm gọn trong tay Đại tướng Nguyễn Tân Cương: Bộ Chính trị, Trung ương và Quân ủy đều “tín nhiệm”. Thế là “luật luân phiên” đứng sang một bên nhường chỗ cho “luật ai thắng được tất”—ngắn gọn, dễ hiểu, đỡ… rắc rối.
Ghế Tổng tham mưu trưởng: Trận bán kết giữa hai phe
Nếu ông Nguyễn Tân Cương lên Bộ trưởng, thì Tổng tham mưu trưởng sẽ là cuộc thư hùng giữa phe Phan Văn Giang và phe Tô Lâm. Ứng viên phía Hưng Yên là Thượng tướng Nguyễn Hồng Thái—nhưng rồi bất ngờ “đi công tác dài hạn” về làm Bí thư Bắc Ninh. Một pha chuyển sân khiến khán giả ồ lên: “Ủa, rồi ai đá trung lộ?” Diễn giải ngắn gọn: nước cờ này cho thấy BTTM vẫn còn trong tầm kiểm soát của Đại tướng Phan Văn Giang và Đại tướng Nguyễn Tân Cương. Phe muốn “Hưng Yên hóa” Bộ Quốc phòng tạm thời… hụt nhịp.
Bộ Quốc phòng: Sân nhà khó công phá
Đẩy được tướng Nguyễn Hồng Thái ra khỏi BQP là một gáo nước lạnh dội vào tham vọng “song kiếm hợp bích” của Hưng Yên. Thông điệp của “phòng ngự BQP”: vào đây đá phải hiểu luật nhà—không dễ “đánh nhanh, thắng gọn”.
Bài học nhớ đời: Chính trường không phải công viên nước
Sự ra đi của Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh từng được nhiều người xem như lời nhắc về sự khốc liệt của “luật chơi” trong nội bộ quốc phòng. Ở “vùng lõi” này, ai cũng biết luật mà như… không ai dám nói to. Ngay cả khi ông Nguyễn Phú Trọng từng là Bí thư Quân ủy Trung ương, cái “độ bám đường” của Bộ Quốc phòng vẫn rất riêng—nắm không khéo là… trượt.
Kịch bản đối trọng: Để chính trường còn… đáng xem
Có lẽ Hưng Yên cần một đối trọng đúng nghĩa—và quân đội đang giữ vai trò đó. Nếu Phan Văn Giang thất thế hoàn toàn, thì cán cân quyền lực sẽ nghiêng như… cầu vồng sau mưa—đẹp đấy, nhưng coi chừng trượt chân. Còn nếu mỗi bên giữ được “một nửa vương quốc”, chính trường sẽ còn kịch tính, có cạnh tranh—khán giả bớt ngáp, biên tập viên bớt buồn.
Khi quyền lực cần… dinh dưỡng cân bằng
Tóm lại, tham vọng “hai tay hai nồi”—vừa công an vừa quân đội—nghe thì hấp dẫn như buffet, nhưng ăn sao cho không… đầy bụng mới khó. Lúc này, điểm rơi phong độ đang thuộc về Đại tướng Nguyễn Tân Cương cho ghế Bộ trưởng, còn chiếc ghế Tổng tham mưu trưởng sẽ là nơi các phe “đọ tim, đọ não, đọ… kiên nhẫn”. Trận đấu chưa thổi còi mãn cuộc, nhưng bảng tỷ số tạm thời đang nghiêng về “luật thực chiến”: ai gom đủ lực—người đó bước lên bục. Khán giả ngồi vững, bắp rang bơ đã sẵn—mùa này hứa hẹn nhiều bàn thắng phút bù giờ!