Tôi từng trải qua hai lần mất con đau đớn khi mang thai với người chồng đầu. Ai cũng nói do số tôi lận đận đường con cái, bản thân tôi cũng dằn vặt suốt nhiều năm. Cho tới khi đi khám trước khi muốn có con với chồng mới, bác sĩ tiết lộ một sự thật khiến tôi bủn rủn tay chân.
Tôi tên là Trang, 34 tuổi, hiện đang sống cùng chồng thứ hai – người đàn ông yêu thương và trân trọng tôi mỗi ngày. Nh́n cuộc sống hiện tại, không ai nghĩ tôi từng trải qua những ngày tháng đẫm nước mắt v́ không thể làm mẹ khi ở trong cuộc hôn nhân đầu tiên.
Tôi kết hôn lần đầu năm 26 tuổi. Chồng cũ tôi – Hùng – là người hiền lành, điềm đạm và có phần khép kín. Anh làm kỹ thuật trong một công ty lớn, ít nói, nhưng có vẻ nghiêm túc, trưởng thành. Lúc đó tôi nghĩ ḿnh gặp được người đàn ông đáng tin cậy.
Một năm sau cưới, tôi mang thai lần đầu. Niềm vui chưa kéo dài được bao lâu th́ tôi bị sảy thai ở tuần thứ 12. Bác sĩ nói là do phôi thai phát triển không b́nh thường, nhưng không kết luận được nguyên nhân cụ thể.
Ảnh minh họa.
Lần thứ hai xảy ra gần một năm sau đó, tôi mất con khi thai vừa được hơn 10 tuần. Lần này c̣n đau đớn hơn, v́ tôi đă nghỉ làm sớm để dưỡng thai, ăn uống, kiêng khem đủ đường. Tôi dằn vặt bản thân, đi khắp nơi chữa trị, kiểm tra sức khỏe sinh sản, nhưng mọi chỉ số đều b́nh thường.
Khi tôi hỏi Hùng có thể đi xét nghiệm tinh dịch đồ và di truyền để kiểm tra khả năng sinh sản, anh phản ứng gay gắt, cho rằng tôi xúc phạm ḷng tự trọng của anh, rằng “đàn ông nhà này ai cũng con đàn cháu đống”. Tôi đành im lặng. T́nh cảm nguội lạnh dần, cuối cùng, chúng tôi ly hôn sau gần 5 năm chung sống mà không có nổi một đứa con.
Ba năm sau, tôi gặp người chồng hiện tại. Anh từng có một đời vợ và một con trai riêng. Khi t́nh cảm đủ sâu đậm, anh đề nghị cả hai c
ùng đi khám sức khỏe sinh sản trước khi tính chuyện có con. Tôi đồng ư – cũng phần v́ bản thân vẫn c̣n ám ảnh những lần trước.
Tôi hoàn toàn b́nh thường. Nhưng khi chồng tôi hỏi liệu trước đây tôi và chồng cũ có từng kiểm tra về gen không, tôi sững người: gen? Tôi chưa bao giờ nghĩ tới điều đó, và chồng cũ cũng chưa từng nhắc đến.
Chồng tôi nói con người vẫn có thể sinh ra mang đột biến gen lặn, và nếu cả hai vợ chồng đều mang gen bất thường giống nhau, khả năng thai nhi bị dị tật hoặc không phát triển được sẽ rất cao. Anh động viên tôi thử t́m hiểu thêm, thậm chí gợi ư nếu tôi c̣n giữ giấy tờ ǵ liên quan tới khám bệnh thời đó th́ nên xem lại.
Tôi bắt đầu điều tra. May mắn (hay đúng hơn là trớ trêu), tôi c̣n giữ một bản sao giấy xét nghiệm tiền sản mà chồng cũ từng lén đi làm trước đợt cưới – v́ anh quên xóa email lưu trong một tài khoản chung. Tôi t́m lại và đưa bác sĩ xem. Kết luận khiến tôi bủn rủn. Anh ta mang gen lặn liên quan đến rối loạn nhiễm sắc thể, ảnh hưởng đến sự phát triển của phôi thai, đặc biệt nếu kết hợp với người cũng có đột biến gen tương thích. Trong nhiều trường hợp, thai sẽ ngừng phát triển sớm, hoặc sảy thai tự nhiên.
Tôi không thuộc nhóm gen tương thích gây dị tật – nghĩa là vấn đề nằm hoàn toàn ở anh ta, nhưng anh ấy đă biết và giấu.
Tôi nghẹn ngào không phải v́ sự thật đó, mà v́ 7 năm qua tôi đă sống trong mặc cảm, dằn vặt, mang tiếng “khó có con”. C̣n anh th́ lặng thinh, để mặc tôi chịu đựng một ḿnh, chỉ v́ cái sĩ diện của đàn ông.
Hiện tại, tôi đang mang thai ở tháng thứ ba với chồng mới. Thai nhi phát triển khỏe mạnh, tôi được chăm chút từng chút một. Anh không giấu tôi điều ǵ, kể cả việc từng có khuyết điểm ǵ trong cuộc sống cũ.
Đừng để t́nh yêu che mờ lư trí. Hôn nhân không chỉ là t́nh cảm, mà c̣n là trách nhiệm, sự trung thực và tin tưởng. Một người có thể không hoàn hảo, nhưng không được quyền giấu đi sự thật, để người khác phải trả giá bằng nỗi đau và những đứa con không bao giờ được chào đời.