Quê hương vẫn là quê hương, nhưng tôi không còn quen cuộc sống ở Việt Nam nữa
Tôi sinh ra trong một gia đình có bố là luật sư, mẹ là bác sĩ. Do may mắn, gia đình tôi mua được bất động sản trước khi giá nhà đất bùng lên. Trước khi sang Mỹ, tôi từng học tại một trường đại học nổi tiếng. Do có chút nhan sắc và tham gia một số hoạt động văn hóa trong trường nên tôi quen biết rất nhiều người nổi tiếng và giới thượng lưu. Cuộc sống của tôi lúc đó khá sung sướng. Tôi ngồi uống cà phê hằng ngày ở các khách sạn hay nhà hàng nổi tiếng.
Đến năm 2000, cha mẹ bán nhà, cố gắng cho tôi đi học thạc sĩ ở Mỹ. Sang tới đây, buổi sáng tôi đi học, buổi tối tôi đi làm thêm. Bất cứ việc gì tôi cũng làm từ chăm sóc người già, lau nhà, rửa bát ở quán ăn. Tôi không ngại, không xấu hổ, miễn là có tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình mặc dù bố mẹ tôi cũng có thể nuôi tôi ăn học đàng hoàng. Nhiều lúc tôi tủi thân vì trình độ văn hóa cao mà bị chủ nhà hàng chửi mắng nhưng tôi cam chịu vì còn hơn là không có việc làm.
Tôi vừa học vừa làm, ra khỏi nhà từ 6h sáng tới 10h đêm mới về đến nhà. Một tuần 7 ngày như vậy, mà tôi lại là con gái. Chắc ít người có thể lao động cật lực như tôi nhưng chưa bao giờ tôi hối hận vì đã từ bỏ cuộc sống xa hoa ở Việt Nam để đi tìm giấc mơ Mỹ. Tôi nghĩ, làm việc chăm chỉ rồi có một ngày tôi sẽ thành công.
Tôi tốt nghiệp với tấm bằng thạc sĩ, có việc làm tại một ngân hàng Mỹ, rồi lấy chồng Mỹ cũng là thạc sĩ. Sau 10 năm ở đây, tôi có một cô con gái xinh xắn và sắp đón chào bé gái thứ hai. Vợ chồng tôi thu nhập cao. Mới hơn 30 tuổi nhưng hai vợ chồng tôi đã làm chủ 3 căn nhà và 13 căn hộ. Tất nhiên, 50% là do vay ngân hàng. Lúc lấy nhau, chúng tôi chẳng có tài sản gì, chỉ do chăm chỉ làm việc mà có thành quả hôm nay.
Hai vợ chồng tôi đều đi làm 60 giờ một tuần. Về nhà còn phải chăm sóc con cái, dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng. Ai cũng nói sao không về Việt Nam sống sung sướng, có người giúp việc. Nhưng tôi thiết nghĩ, ở đâu có tiền, có việc làm là nơi đấy mang lại hạnh phúc. Tất nhiên, quê hương vẫn là quê hương, nơi có cha mẹ, anh chị em, họ hàng, nhưng tôi không còn quen cuộc sống ở Việt Nam nữa.
Tôi về Việt Nam chơi, thấy người Việt Nam mua sắm còn tốn kém hơn ở Mỹ. Có những người bạn hai vợ chồng đi làm 8 tiếng mà vẫn thuê người giúp việc, còn than thở vất vả. Thiết nghĩ nước Mỹ giáo dục tôi làm việc chăm chỉ hơn. Vợ chồng tôi đi làm, còn kinh doanh mà vẫn chăm sóc con nhỏ. Dù chúng tôi không ai giúp đỡ nhưng thấy lúc nào cũng vui vẻ, tuy có bận rộn nhưng vẫn còn thời gian rảnh để đi chơi, du lịch hay ăn nhà hàng. Nhìn người Việt Nam bỏ ra vài trăm đô la mua điện thoại di động, tôi cũng thấy ngạc nhiên. Tôi ở Mỹ dù gọi là có thu nhập cao nhưng bao giờ tôi cũng dùng điện thoại miễn phí.
Ở Mỹ hay ở Việt Nam mỗi nơi đều có một cái sướng hay khổ khác nhau. Ở Mỹ, những người Việt Nam như tôi cảm thấy trống trải, cô đơn nhưng nhiều cơ hội làm giàu. Còn ở Việt Nam, ăn uống, sung sướng, tinh thần thoải mái nhưng không phải ai cũng có cơ hội mua nhà, mua xe nếu không có gia đình hỗ trợ. Rất nhiều các bạn tôi ở Việt Nam làm 20 triệu đồng một tháng nhưng vẫn không có khả năng mua nhà chung cư nếu không có bố mẹ cho tiền. Đấy là hai sự khác biệt giữa Mỹ và Việt Nam.
...
..
Nhiều lúc tôi tủi thân vì trình độ văn hóa cao mà bị chủ nhà hàng chửi mắng nhưng tôi cam chịu vì còn hơn là không có việc làm.
Không cần biết bài lấy từ nguồn "tình báo VNCH" hay "tình báo dép râu" ...nhưng đọc câu tâm tình bên trên là biết ngay nhân vật trong bài có tâm địa cần mẩn, thích làm vịêc trong "hợp pháp" để kiếm chút tiền phò trợ cho cha mạ để đở tốn tiền cho mình đi du học hay đồng nào đuợc đồng nấy ... Đó là một bản tánh chân thiện so với cái đám gốc Việt thất học (cở tầm như hồ chí minh) chạy sang hải ngoại "trồng cỏ" kiếm ăn .
Bài viết nói đúng khía cạnh American Dream với motto:
"chỉ do chăm chỉ làm việc mà có thành quả hôm nay" .
Ai như Commies Dream với motto :
" Ngồi bôn lành phu cơi với thịt bò lát vàng"
The Following 4 Users Say Thank You to HonThienViet For This Useful Post:
Cứ ăn nói cái kiểu lòi chành ra mùi kỳ thị Mỹ "quơ đũa cả nắm" ...khi có con mắt còn lọt tròng té nổ, như con cu chưa tuột da ,,... hỏng thấy biết bao nhiêu phụ nữ gốc V lấy chồng ngoại rất khoái dẩn chồng con về "quê huơng bên vợ" hú hí kiểu "ăn cái gì cũng có" nhé ...
Nói có sách, mách có chứng youtube nhé
The Following 2 Users Say Thank You to HonThienViet For This Useful Post:
Quê hương vẫn là quê hương, nhưng tôi không còn thích hay mê cuộc sống giả tạo, gian xão, lừa loc của cái nhà nước tham nhủng thối nát và ác độc nguy hiểm Việt Nam nữa!
Đúng lắm, đúng lắm!
Hảy can đãm cùng nhau đứng lên và nói lên sự thật đến với mọi người dân nước VN!
Khi nào cái chế độ nhà nước độc tài tàn ác VN này sụp đổ thì lúc ấy người dân VN mới thật sự sống thanh bình và hạnh phúc!
The Following 4 Users Say Thank You to bia3ba For This Useful Post:
Ở Mỹ hay ở Việt Nam mỗi nơi đều có một cái sướng hay khổ khác nhau. Ở Mỹ, những người Việt Nam như tôi cảm thấy trống trải, cô đơn nhưng nhiều cơ hội làm giàu. Còn ở Việt Nam, ăn uống, sung sướng, tinh thần thoải mái nhưng không phải ai cũng có cơ hội mua nhà, mua xe nếu không có gia đình hỗ trợ. Rất nhiều các bạn tôi ở Việt Nam làm 20 triệu đồng một tháng nhưng vẫn không có khả năng mua nhà chung cư nếu không có bố mẹ cho tiền. Đấy là hai sự khác biệt giữa Mỹ và Việt Nam.
không lẻ trên cuộc đời này bạn chỉ nghì đến ăn uống hay sao ?ở Việt Nam tinh thần thoải mái hay không ? nếu gia đình bạn có tiền còn không tiền thì lảm sao thoải mái kể cả ở xụ tự do trên TG ,nói chung chung khi bạn viết bài này là chỉ nói tới những người có tiền thì đối với bạn là ok ,còn không tiền thì cũng là như các nước khác mà thôi, ở đâu cũng phải làm và biết cách chi tiêu thì bạn cũng có thể tậu được 1 căn nhà, còn không làm và xải phung phí thì đừng mơ có này có nọ
The Following 2 Users Say Thank You to vn1111963 For This Useful Post:
truoc khi co y kien, moi nguoi nen so xanh tung chi tiec
an uong o My hon o Viet nam ... sach se, bao dam, muon an gi cung dieu co va tu nau van ngon va re hon... o viet nam do ban, khong bao dam , tien dau ma an do ngoai tiem, tien dau mua do tu nau.
The Following User Says Thank You to daithanhgia For This Useful Post:
o My toi co rat nhieu ban be My , ho giup do tan tam, .. o Viet nam truoc khi giup do ai , nguoi ta phai dai an, dai nhau.. khong co an va khong co nhau dung co hong ai giup neu co giup ho vua giup vua chui tham.. thang keo thang khong biet dieu
The Following User Says Thank You to daithanhgia For This Useful Post:
ve xa hoi.. toi da tung ve Viet nam bay gio dung co ai keu ve, cho tien toi vai chuc ngan dola , toi cung chan them ve... gian lan, an cuop, ban thieu, chac chem, do an toan la doc, chup mu, doc ac giet nguoi khong can biet ly do, ra duong chet khong biet tai sao...khi nao het cong san khong con viet cong ban nuoc luc do moi nguoi dieu muon ve viet nam
The Following User Says Thank You to daithanhgia For This Useful Post:
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.