Tháng 12/1952, thủ đô London ở Anh xảy ra thảm kịch sương mù nguy hiểm khiến hơn 12.000 người thiệt mạng chỉ trong vài ngày.
Vào ngày 5/12/1952, người dân ở thủ đô London, Anh bất ngờ đối mặt với một thảm kịch sương mù nguy hiểm. Theo các tài liệu, màn sương khói dày đặc xuất hiện khiến tầm nhìn của người dân chỉ còn dưới 10m.
Riêng tại khu vực Isle of Dogs, sương mù dày đặc đến mức người dân không thể nhìn thấy chân mình khi ở ngoài đường. Thậm chí, sương mù kết hợp với khói còn có mùi kinh khủng. Một số người mô tả mùi của nó giống như mùi trứng thối.
Khi xảy ra hiện tượng này, nhiều người dân London cho rằng tình hình sẽ nhanh chóng cải thiện. Tuy nhiên, sự việc ngày càng tồi tệ hơn.
Đỉnh điểm là ngày 7/12, sương khói ở London trở nên dày đặc, không khí ngày càng nặng nề hơn. Điều này khiến nhiều người dân cảm thấy khó thở khi ở ngoài trời. Hậu quả là những người có vấn đề về phổi đã phải đến bệnh viện khám và điều trị vì khó thở hoặc bị ho kéo dài.
Theo thống kê, từ ngày 5 - 9/12/1952, hơn 150.000 người phải nhập viện và hơn 12.000 người tử vong vì thảm kịch tồi tệ này.
Ngày 9/12, thời tiết có sự thay đổi khi sương khói bắt đầu phân tán. Bầu trời trở nên quang đãng và chất lượng không khí được cải thiện.
Sau khi xảy ra thảm kịch khiến hơn 12.000 người thiệt mạng, cơ quan chức năng và các chuyên gia tìm hiểu nguyên nhân vụ việc. Kết quả điều tra, phân tích cho thấy một khối không khí lạnh lớn từ phía Bắc đã tràn xuống thủ đô London.
Không khí lạnh kết hợp với các yếu tố gồm: nhiệt lượng và khói, bụi xuất phát từ các nhà máu nhiệt điện than hoạt động hết công suất trong tháng 12/1952 đã gây ra ô nhiễm không khí nghiêm trọng.
Thêm nữa, nhiều hộ gia đình ở London sử dụng lượng lớn than để đốt sưởi. Theo đó, số khói thoát ra từ hệ thống sưởi của các gia đình khiến tình hình càng tồi tệ hơn.
Đó được cho chính là những nguyên nhân khiến hơn 12.000 người dân ở London tử vong chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.