Bốn cậu bé câu cá trộm ở Hồ Tây, thấy một người chèo thuyền giữa hồ bị rớt xuống, sắp chết đuối, kêu cứu ầm ỹ. Bốn cậu vội bơi ra cứu. Mỗi cậu một tay, lôi được ông già vào bờ. Ai ngờ đó là bác Hồ, hôm ấy nổi hứng đi chơi một ḿnh mà không cần cận vệ. Bác Hồ thở hổn hển, bảo:
- Các cháu ngoan, muốn bác thưởng ǵ?
Cậu thứ nhất:
- Cháu xin bác tạ gạo. Nhà cháu đói quá.
- Dễ lắm. Có ngay.
Cậu thứ hai xin:
- Cháu muốn sau này được du học Liên Xô.
- Được liền.
Cậu thứ ba:
- Cháu muốn bố mẹ cháu đang bị tù ở Cổng Giời được thả ra.
Bác Hồ ngần ngừ, nhưng cũng gật đầu:
- Được. Bác bảo thằng Ḥan một tiếng là xong. C̣n cháu thứ tư muốn ǵ?
- Cháu muốn được vào đại học, không phải đi B.
- Cũng dễ nữa. Bác đồng ư.
Bác đang tính đi, th́ bốn cậu bé chụm đầu lại th́ thầm. Bác hỏi:
- Các cháu muốn thêm ǵ nữa?
- Thôi, chúng cháu đổi ư, không xin bác ǵ cả. Chúng cháu chỉ xin bác 4 tấm bằng Liệt Sĩ sau khi chết.
Bác ngạc nhiên quá:
- Các cháu c̣n bé, chưa tới tuổi xâm lăng miền nam, sao đă muốn thành liệt sĩ?
- Tại bố chúng cháu mà biết chúng cháu đă ngu si cứu bác, bố chúng cháu giết chúng cháu ngay.
|