Sau khi thất sủng, lão về quê mở trại vịt và chọn tôi làm bạn đối ẩm, rời xa thế sự.
Một đêm trăng mờ ảo, lão gọi điện cho tôi:
- A nô! Hôm nay trăng nưỡi niềm nấp nó, ánh sao nung ninh nàm nòng anh thấy nâng nâng khó tả, chú sang nhà anh mình đi kiếm nòng nợn nuộc nhâm nhi tìm thi hứng đi!
Tôi đẩy con vợ nung núc như cục mỡ sang một bên, vớ cái quần đùi mặc vào cho khỏi tồng ngồng rồi đánh trần chạy sang nhà lão.
Sau khi làm một chầu rượu sắn với lòng lợn ế của quán nhà bà Hợi béo, tôi và lão cùng đi ra đồng làng để vãn cảnh tìm thơ.
Đến gần giữa đồng thì chúng tôi thấy một cô gái đứng bên một mảnh ruộng, cô ta vừa tát nước vừa hát nghe rất hay, tôi hỏi lão:
-Sao mà cô ta yêu đời thế anh nhỉ?
Lão chỉ tay vào đám ruộng của cô ta và nói :
- Núa này nà núa nếp non, núa nên nớp nớp nàm nòng nàng nâng nâng, nòng nâng nâng thì nàng níu no thôi!
(Lúa này là lúa nếp non, lúa lên lớp lớp làm lòng nàng lâng lâng, lòng lâng lâng thì nàng líu lo thôi).
-À ra thế!
Lão huơ tay sang đám ruộng to bên cạnh nói tiếp:
-Núa này nà núa nếp nàng, núa nên nớp nớp nàm nợn no nê, nàng Nành năm nay nợn nít nọt nòng na niệt!
(Lúa này là lúa nếp làng, lúa lên lớp lớp làm lợn no nê, làng Lành năm nay lợn nít lọt lòng la liệt).
-Vầng, thảo nào em thấy nhà nào cũng tất bật.
Đi tiếp đến một trại chăn vịt ở giữa đồng, thấy một con vịt đang lạch bạch lội xuống ruộng, lão bảo tôi:
-Vịt nội ruộng rồi nặn, nặn xong vịt rặn một hột vịt!
(Vịt lội ruộng rồi lặn, lặn xong vịt rặn một trứng vịt).
Quả đúng như lời lão nói, lão lại chỗ con vịt vừa ị và thò tay xuống bùn lấy lên một quả trứng, lão cười nhe hàm răng vàng ố màu khói thuốc lào ra và nói :
-Hột vịt, nượm, nuộc, nột, nủm!
(Trứng vịt, lượm, luộc, lột- tức bóc vỏ, lủm- tức bỏ vào mồm).
Nói rồi lão kéo tay tôi chui vào cái chòi canh vịt nằm sát ngay đấy, trong chòi có một ông lão đang ngồi đan mấy tấm liếp bằng nứa để thưng chòi, lão bảo với ông lão :
-Núc nào nên núi nấy nứa về nàm nán nên nưu ý nước nũ!
(Lúc nào lên núi lấy nứa về làm lán nhớ lưu ý nước lũ).
Đoạn lão đi lấy cái xoong để luộc trứng, mươi phút sau tôi nghe thấy tiếng lão chửi thề ở góc bếp, tôi hỏi vọng xuống :
-Có chuyện gì vậy anh Nhạ ơi?
Lão lủm bủm:
-Mẹ! Nuộc hột vịt nộn nại nuộc nộn hột vịt nạc, nuộc nại hột vịt nộn nại nuộc nộn hột vịt nạc!
(Mẹ! Luộc trứng vịt lộn lại luộc lộn trứng vịt lạc, luộc lại trứng vịt lộn lại luộc lộn trứng vịt lạc).
Gần sáng tôi với lão mới thất thểu đi về, về nhà tôi phải đi qua nhà lão một đoạn nhưng đến cổng nhà tôi vẫn thấy lão theo sau, tôi bảo thôi anh tiễn em đến đây được rồi, lúc ấy lão như sực tỉnh thốt lên:
- Ôi chết! ANH NỘN NHÀ
VietBF@sưu tập