William nổi tiếng là một con nợ ĺ lợm, nhưng một hôm anh ta bước vào cửa hàng tạp hóa trong vùng và thanh toán hết mọi khoản mua chịu mà không hề lẩm bẩm tiếng nào. Anh ta giải thích với ông chủ đang đứng sau quầy:
– Chính lá thư ông gửi tôi khiến tôi phải trả dứt nợ. Chưa bao giờ tôi thấy lá thư nào có sức mạnh như vậy. Đọc lá thư đó th́ đến gỗ đá cũng phải x́ tiền ra. Làm sao ông viết được thư hay như thế?
Ông chủ hiệu tạp hóa mỉm cười buồn bă:
– Tôi lấy những đoạn hay nhất trong lá thư vợ tôi gửi khi bà ta đi nghỉ mát ở một khu du lịch đắt tiền…
26. May cho anh đấy
Trước ṭa, bị cáo than thở:
– Thưa quư ṭa, tôi chỉ hôn ẩu cô ấy có một cái mà ṭa phạt giam tôi tới cả năm th́ nặng quá.
– Thế c̣n may cho anh đấy, v́ rủi nếu cô ấy vui ḷng cho anh hôn th́ không chừng sau này anh sẽ bị giam suốt đời.
27. Đi quá chậm
Ông chủ:
– V́ sao cô đến làm muộn vậy?
– Thưa, có một anh chàng rất đẹp trai cứ bám theo tôi măi mà anh ấy th́ đi rất chậm.
VietBF@sưu tập
|