Ở vùng nọ có mốt nuôi vẹt. Một phụ nữ phàn nàn với cha xứ:
- Thưa Cha, lũ vẹt cái nhà con chỉ biết nói mỗi một câu: "Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không?".
- Thật là tục tĩu! Ta sẽ giúp con việc này. Hai con vẹt Francis và Job của ta suốt ngày cầu nguyện và đọc Kinh Thánh. Hăy mang vẹt của con đến nhà ta. Chung một lồng với chúng, chắc chắn lũ vẹt của con sẽ được dạy dỗ về sự lễ độ và tôn kính. Người phụ nữ mang hai con vẹt cái của bà ta đến nhà cha xứ. Thấy hai con vẹt đực đang cầm quyển kinh và lầm rầm cầu nguyện, bà ta liền thả hai con vẹt cái của bà vào với chúng. Các ả vẹt cái la lên:
- Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không? Yên lặng... Một con vẹt đực sững sờ buông rơi quyển Kinh, ngó qua bạn nó và thốt lên:
- Francis! Những lời cầu nguyện của chúng ta đă được ứng nhiệm rồi!
Một người phụ nữ nuôi vẹt đến phàn nàn với cha xứ, con vẹt của bà ta chyên nói với những lời tục tĩu: Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không?. Bà muốn cha xứ giúp đỡ, làm sao để con vẹt không c̣n nói những lời như vậy nữa. Cha xứ khuyên bà nên mang con vẹt đó đến đây, nhốt cùng với hai con vẹt chuyên chỉ đọc kinh và cầu nguyện của cha xứ. Chắc chắn con vẹt của bà sẽ thay đổi tính nết. Sau khi nhốt con vẹt của bà cùng với vẹt của cha xứ, nó lại nói câu y như vậy. Con vẹt cha xứ nói với nhau: rốt cuộc lời cầu nguyện của chúng ta cũng được ứng nhiệm rồi.
VietBF©sưu tập
|