Dưới thời Tam quốc, Tào Tháo và Tôn Quyền là 2 thế lực lớn và luôn đối đầu với nhau. Dù là kẻ địch nhưng Tào Tháo từng bày tỏ sự thán phục Tôn Quyền.
Tào Tháo, Tôn Quyền cùng Lưu Bị tạo ra thế chân vạc thời Tam quốc. Ba nhân vật lớn này đều là nhân tài kiệt xuất ôm giấc mộng chinh phục thiên hạ. Do đó, họ trở thành những kẻ thù "không đội trời chung" và luôn muốn tiêu diệt đối phương.
Mặc dù là kỳ phùng địch thủ suốt nhiều năm nhưng Tào Tháo từng bày tỏ sự thán phục Tôn Quyền. Cụ thể, vào năm 213, Tào Tháo đă dẫn quân tấn công Nhu Tu Khẩu. Khi ấy, lực lượng của Tôn Quyền pḥng thủ nghiêm ngặt khiến quân Tào Ngụy măi không thể giành chiến thắng.
Trong bối cảnh đó, Tào Tháo từng đích thân dẫn theo vài trăm binh sĩ lên núi để quan sát t́nh h́nh chiến sự nhằm t́m ra kế sách đánh bại lực lượng của Tôn Quyền.
Thế nhưng, khi nh́n thấy đội tàu chiến cùng các loại vũ khí sắc bén, lực lượng tinh nhuệ của Tôn Quyền th́ Tào Tháo thở dài. Không những vậy, Tào Tháo cảm thán nói rằng: "Sinh con phải như Tôn Trọng Mưu".
Tôn Trọng Mưu chính là tên tự của Tôn Quyền. Câu nói trên của Tào Tháo có ư khen ngợi Tôn Quyền là một nhà lănh đạo tài giỏi, có thể giữ được cơ nghiệp của cha và anh trai, không giống như anh em Viên Thiệu và Viên Biểu.
Quả thật, Tôn Quyền là một người túc trí đa mưu, có tầm nh́n xa trông rộng. Ông có thời gian cầm quyền lâu nhất trong lịch sử nhà Đông Ngô với 52 năm tại vị.
Không những vậy, Tôn Quyền là người sống thọ nhất so với Tào Tháo và Lưu Bị. Sau khi qua đời năm 252, ông được truy phong thụy hiệu Ngô thái tổ Đại hoàng đế. Theo đó, ông là "Đại hoàng đế" duy nhất trong lịch sử Trung Quốc.
Ngoài Tào Tháo, Gia Cát Lượng - quân sư kiệt xuất dưới trướng Lưu Bị cũng đánh giá cao Tôn Quyền.
Sinh thời, thừa tướng nhà Thục Hán từng nhận xét: "Tôn Quyền chiếm cứ Giang Đông đă qua 3 đời. Dân giàu nước mạnh, hiền tài vô số".
Dù là người thông minh, có tài trị nước nhưng Tôn Quyền không thể hoàn thành bá nghiệp thống nhất thiên hạ.