Chính phủ Mỹ bị đóng cửa phơi bày một sự thật mà mọi người từ lâu cũng nghĩ đến nhưng không nói ra. Vậy nên Tổng thống Mỹ Donald Trump phải tận dụng cơ hội để chỉ ra rằng Chính phủ đă phung phí tiền của như thế nào. Ông nên quyết tâm thực hiện tinh gọn bộ máy.
Quy mô Chính phủ cồng kềnh
Thomas M. Skypek, thành viên Viện đánh giá quốc gia (NRI) và là học giả tại Trung tâm nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS) trong bài viết đăng tải trên tạp chí National Interest cho rằng, Chính phủ liên bang đă trở thành “cỗ máy Rube Goldberg” [cỗ máy Rube Goldberg là hệ thống dây chuyền phản ứng phức tạp được thiết kế từ những vật đơn giản nhất-ND] cuối cùng được thiết kế với quyền lực được giới hạn trong Hiến pháp Mỹ. Tuy nhiên, bộ máy Chính phủ liên bang quá cồng kềnh, phức tạp khi "ôm đồm" đến 800.000 nhân viên không cần thiết.
Tổng thống Mỹ Donald Trump dọa đóng cửa chính phủ trong vài năm. Ảnh: AFP.
Chính phủ liên bang bị đóng cửa một phần làm sáng tỏ một sự thật phũ phàng là Chính phủ có quy mô lớn hơn cần thiết và người dân hoàn toàn có thể có được một Chính phủ với quy mô nhỏ hơn nhưng làm việc hiệu quả hơn. Những người phải đóng thuế đầy đủ có thể nhận ra rằng họ không phải chi những đồng tiền “mồ hôi xương máu” của ḿnh cho một Chính phủ cồng kềnh như vậy.
Trên thực tế, hầu hết người dân Mỹ không bị ảnh hưởng trực tiếp bởi việc đóng cửa Chính phủ v́ vai tṛ của Chính phủ liên bang bị giới hạn bởi Hiến pháp cho dù một bộ máy quan liêu quá lớn và quá phức tạp đă được tạo ra để quản lư nó.
Câu chuyện về viễn cảnh sụp đổ u ám liên quan đến việc đóng cửa Chính phủ có thể đơn thuần là sự hư cấu. Các dịch vụ chính vẫn được cung cấp; dịch vụ đảm bảo an sinh xă hội không bị ảnh hưởng và quân đội vẫn được trả lương; trường học vẫn hoạt động b́nh thường trong bối cảnh vai tṛ của Bộ Giáo dục bị hạn chế; luật pháp và trật tự vẫn được duy tŕ dù Bộ Tư pháp không hoạt động đầy đủ; người dân Mỹ vẫn có thể đổ đầy b́nh xăng của họ dù Bộ Năng lượng không có đầy đủ nhân viên như b́nh thường. Mặt trời vẫn mọc trên đất Mỹ và người dân vẫn tiếp tục tạo ra giá trị kinh tế cho đất nước, ngày này qua ngày khác như không có chuyện ǵ xảy ra.
Chính phủ liên bang đă “ph́nh to” vượt xa những ǵ mà chức năng và nhiệm vụ của nó cần đến. Điều này dẫn đến việc thừa thăi lượng lớn nhân viên – những người được hưởng mức lương và phúc lợi lớn hơn các đồng nghiệp trong khu vực tư nhân.
Có thể nói, đối với bất kỳ ai từng làm việc trong khu vực tư nhân, khái niệm “nhân viên không quan trọng” thực sự là rất khó hiểu. “Có bao nhiêu nhân viên tại nơi làm việc của bạn được cho là không cần thiết v́ năng suất lao động thấp của họ?”, Thomas M. Skypek đặt câu hỏi.