VBF-Sau 20 năm sống tại nước ngoài là 1 con số không hề nhỏ đủ để cho bất cứ ai cũng phải nhớ tới quê hương. Với NS Minh Phượng th́ điều này c̣n hơn thế bởi khi chị ra đi là do hoàn cảnh gia đ́nh. Thế nhưng sau 20 năm vắng bóng người hâm mộ vẫn c̣n đấy, cả sân khấu và đồng nghiệp vẫn mong chờ NS Minh Phượng quay lại.Tối 15-8, NS Minh Phượng đă xuất hiện trong chương tŕnh thời trang "Hồn Việt qua áo dài" với vai tṛ người dẫn chương tŕnh tại Nhạc Viện TP HCM. Chị đă có những phút trải ḷng về cuộc sống và sự nghiệp.
Phóng viên: Điều ǵ khiến chị thôi thúc quay về tham gia biểu diễn sau 20 năm định cư tại Canada?
NS Minh Phượng: Tôi vẫn thường đi về để thăm má. Lần nào về cũng dành thời gian cho bà. Má lớn tuổi rồi, thích ngồi nghe con cháu kể chuyện về cuộc sống hôm nay. Tại Vancouver – Canada, nơi thành phố tôi đang sinh sống, cứ mỗi lần điện thoại về là tôi xúc động khi nghe tiếng của má tôi. Năm nay, tôi về theo dự án thực hiện 2 bộ phim nhựa và tham gia dẫn chương tŕnh "Hồn Việt qua áo dài" do chị tôi – đạo diễn – nhà văn Nguyễn Thị Minh Ngọc dàn dựng tại Nhạc Việt TP HCM. Tôi rất tự hào khi tham gia chương tŕnh này.
Mỗi khi xuất hiện tại các chương tŕnh nghệ thuật đều thấy chị chọn áo dài. Với chị trang phục này có được sử dụng tại Vancouver?
-Có. Tôi vẫn mặc áo dài đi lễ chùa vào những dip lễ tết. Các con tôi cũng vậy, thích mặc áo dài và khi được khoác áo dài th́ từ cách đi đứng, ăn nói, cho đến cử chỉ đều đ̣i hỏi phải có những thay đổi cho phù hợp: từ tốn, trang nghiêm và trên hết là hồn của văn hóa Việt. Khi tôi mặc áo dài truyền thống Việt xuất hiện tại các lễ hội của Canada, nhiều bạn bè quốc tế đă khen ngợi, trầm trồ trước chiếc áo dài Việt Nam được thiết kế rất trang nhă và mang đậm hồn Việt. Làm tôi cảm thấy rất tự hào.
Xa quê, nhớ về tuổi thơ, chị nhớ điều ǵ nhất? Một bà mẹ đơn thân trên xứ người như chị chắc phải vượt qua quá nhiều khó khăn ?
-Tôi nhớ tiếng rao đêm của người bán hàng rong đi sâu vào tận các con hẻm nhỏ, tiếng ru con của người hàng xóm và cả tiếng trẻ con vui đùa trong con hẻm nhỏ nhà tôi hồi đó. Thi thoảng ở Vencouver vào mùa hè, tôi thường dẫn con đến một góc phố của Châu Á. Ở đó cũng có những con hẻm, tôi đi ṿng ṿng để cảm nhận ḿnh đang ở quê. Về đây chỉ mới vài ngày, bạn bè rước đi ăn lại những món ngon của Sài G̣n, tôi thích thú nhớ lại quá khứ của thời c̣n gắn bó với sàn kịch trong nước và cả với những vở kịch "Trong nhà ngoài phố" mà HTV đă góp phần rất lớn trong việc tạo dựng tên tuổi cho thế hệ diễn viên chúng tôi. Tuổi thơ tôi có nhiều chuyện vui, buồn, nhưng hạnh phúc nhất là được ba má chăm sóc, được mặc những chiếc áo dài khi đă qua cái thời đói khổ, bắt đầu đến lúc được làm đẹp, việc đầu tiên của chị em tôi là may áo dài c̣n má tôi th́ lôi trong tủ ra những chiếc áo dài xưa của má để mặc.
Thời đó bắt đầu có sự cách tân, má tôi phản đối dữ dội việc mặc áo dài với quần Tây, bà cho rằng đó là cách làm hư tính truyền thống. Nhưng rồi chúng tôi nói "cũng thấy đẹp mà má" th́ bà cười nói rằng "thời gian thay đổi, cách thẩm mỹ của từng góc nh́n cũng thay đổi, nhưng miễn sao vẫn giữ được hai tà áo dài là má vui". V́ thế khi tôi về thăm má, hành trang mang về Canada bao giờ cũng là áo dài. Về khoản bà mẹ đơn thân th́ khỏi nói, trên xứ người tôi cực gấp trăm lần bà mẹ đơn thân ở Việt Nam. May là hai con tôi ngoan, hiếu học. Tôi nhận được nhiều sự chia sẻ của bạn bè, người thân, sự giúp đỡ của đồng nghiệp và gia đ́nh. Khi con tôi lớn, để có thể tự lo cho bản thân, tôi sẽ quay về và tham gia nhiều hoạt động hơn.
Chị có bao giờ cảm thấy hối tiếc khi chọn con đường sang định cư ở nước ngoài khi mà đỉnh cao sự nghiệp đang tỏa sáng?
-Phải chọn lựa thôi. Lúc đó tôi lập gia đ́nh phải "xuất giá ṭng phu". Hơn nữa, phải chăm lo cho các con. Không thể nghĩ cho riêng ḿnh v́ phụ nữ làm nghệ thuật phải chấp nhận hy sinh bản thân nhiều hơn đàn ông. Tôi không hối tiếc v́ tôi đă thực hiện thiên chức làm vợ, làm mẹ. Hạnh phúc là khi tôi về nước, xuất hiện là khán giả nhớ ngay Minh Phượng của kịch "Trong nhà ngoài phố", vậy là vui rồi.
Ngoài dự án làm phim nhựa tại VN,sắp tới chị c̣n tham gia hoạt động nghệ thuật nào khác?
-Có nhiều lời mời nhưng tính tôi không thích nói trước điều ǵ. Chỉ biết công việc đến th́ tôi làm và làm hết ḿnh. Tôi vẫn mong có cơ hội được tham gia diễn xuất cùng với các đồng nghiệp một thời mà tôi trân quư. Thế hệ vàng của diễn viên kịch trưởng thành từ Sân khấu nhỏ 5B. Chúng tôi đă nhận được quá nhiều t́nh cảm của công chúng thời đó dành cho ḿnh và những vai diễn để đời. Thèm không khí đó lắm. Thời gian về Việt Nam làm phim, tôi chỉ có thể tham gia vài hoạt động văn nghệ nho nhỏ, ngoài ra không cho phép tôi ở lâu để tập dợt và tham gia các vở kịch dài hoăc kịch truyền h́nh. Tôi nghĩ thời gian tới sẽ sắp xếp ổn thỏa hơn để tôi có thể quay về Việt Nam thỏa sức với niềm đam mê ngày nào của ḿnh. Tất nhiên, tôi vẫn mong được diễn những vai mặc áo dài.
Cuối năm 1994, NS Minh Phượng theo chồng sang Canada định cư. Khi đứa con trai đầu ḷng được ba tuổi, đứa con gái nhỏ c̣n chập chững, chồng chị làm ăn vỡ nợ nên bỏ vợ con ra đi. Một nách hai con, chị phải đi thuê nhà ở tại Vancouver, nơi cộng đồng người Việt không đông để làm việc kiếm tiền sinh sống. Chị được mời sang Mỹ làm sô, dần dà quay lại sàn diễn phục vụ khán giả kiều bào tại Mỹ. Vừa qua, chị đă xuất hiện trong chương tŕnh "Giă từ sân khấu" của nghệ sĩ Túy Hồng tại miền nam California – Mỹ.