Thơ Đảng cướp. Xin chớ cười quá lớn kẻo bể bụng đi viện th́ nguy. Good luck !
Cái đảng vẹm quả trần gian có một
Giành chính quyền bằng cách cướp ngang xương
Không tranh cử cũng chẳng dân bầu bán
Cướp được rồi bám chặt chẳng hề buông.
Mùa thu ấy một ngày trong tháng tám
Lũ vượn người hang Bắc Pó chui ra
Theo bước của con đầu đàn quỉ ám
Vừa trở về từ xứ Mạc tư Khoa.
Tuân mệnh lệnh Lê nin, trùm quốc tế
Chúng âm thầm huậy phá đoạt thời cơ
Của đất nước trong thời kỳ chuyển tiếp
Chính phủ bơ vơ, dân chúng dại khờ.
C̣n bọn chúng là những tay chuyên nghiệp
Từ trong ḷ huấn luyện tại Nga Hoa
Nhất là tên chúa đảng cướp họ Hồ
Nguyên Sứ giả Đông phương phường vô sản.
Thật nham nhở cho cái ngày “cách mạng”
Loài bọ sâu nhầy nhụa cướp vườn hoa
Giống sài lang rừng rú chiếm sơn hà
Cả đất nước rơi vào trong hổn loạn…
Chúng sau đó hiện nguyên h́nh Cộng sản
Cắm búa liềm vào giữa đất quê hương
Thờ Mác Lê trên bàn thờ tổ quốc
Ru ngủ dân bằng chủ nghĩa hoang đường.
Bảy mươi năm trôi qua từ ngày đó
Tổ quốc ch́m trong đảng trị thê lương
Dân tộc Việt vừa choàng cơn ngái ngủ
Gót giặc Tàu đă giẫm khắp quê hương.
Đảng d́u dắt thiếu nhi thành trộm cướp
Giải phóng đàn bà thành đĩ, thành trâu
Giúp người già bằng bắt bớ rể dâu
Và cải tiến dân sinh thành xác mướp
Đảng thực chất chỉ là Đảng cướp
Dựng triều đ́nh mông muội giữa Văn minh
Sống tạm thời nhờ thủ đoạn yêu tinh,
Nhờ súng đạn Tàu, Nga, bắt bớ
Đảng tắt thở cuộc đời mới thở
Đảng c̣n kia bát phở hóa thành mơ
Đảng (CS) là một lũ cướp ngày
Ăn trên xương máu đọa đày dân đen
Đảng là lũ chó đê hèn
Đáy quần Trung Cộng mon men ḅ vào
Đảng biết chi đến đồng bào
Thẳng tay đàn áp Đảng nào có tha
Đảng th́ sung sướng xa hoa
Xe hơi Đảng cởi, c̣n nhà mấy căn
Đảng th́ giường ấm ệm chăn
Dân đen chiếu rách, lang thang ngủ nhờ
Tổ Tiên nguồn gốc bao giờ
Có ai như Đảng đem thờ ngoại bang
Đảng hơn că lũ sói lang
Cam tâm đem giết da vàng người dân
Gái th́ Đảng chẳng băng khoăn
Đem đi gă bán đâu cần biết đau
Phô bày thân thể có sao ?
Miễn tiền bỏ túi Đảng nào bỏ qua
Trẻ em đói khổ kêu ca
Rày đây mai đó Đảng ta đứng nh́n
Đảng giơ mắt ngó làm thinh
Ai sống ai chết riêng ḿnh ấm thân
Lao động th́ khổ trăm phần
Miếng cơm không đủ đỡ đần Mẹ Cha
Bàn tay máu Đảng can qua
Thôi đem xuất khẩu lợi nhà có Đô
Trong nước phát triển xô bồ
Tây ta đủ kiểu biết mô mà lần
Đảng có cái tội bán dân
Đảng thêm bán nước có cần biết ai
Non sông nước Việt ngày nay
Ngàn năm lịch sử đánh loài ngoại xâm
Đảng th́ chui rúc âm thầm
Bán đất nhượng biển Đảng nằm đếm Đô
Đảng là một lũ hung nô
Khi dân đang khóc Đảng bô bô cười
Đảng xạo lắm bà con ơi
Nghị Quyết 36 gọi mời những ai
Khúc ruột ngàn dặm hôm nay
Hôm xưa Đảng vẫn gọi "mày Việt Gian"
Nực cười ơi hỡi thế gian
Đảng "quang vinh lắm" bán dân hại nhà