Căn bệnh quái ác đă khiến cơ thể chị bị biến dạng và không thể đi đứng được. Mỗi lần di chuyển, chị phải dùng tay để chống rồi lết đi từng chút khó nhọc. Dù vậy, người phụ nữ này lại không muốn ḿnh trở thành gánh nặng cho gia đ́nh, nên chị đă bỏ xứ vào TP.HCM t́m việc làm. Thấy đứa em một ḿnh ra đi với thân thể bị dị tật, người chị họ (con d́) đă hy sinh cuộc sống riêng, chấp nhận bỏ lại chồng con để đi theo chăm sóc cho đứa em tội nghiệp.
Số phận bi đát của người mang căn bệnh quái ác
Trong cái nắng của những ngày đầu tháng năm nóng bức và ngột ngạt, mọi người đều cố t́m nơi để tránh nóng th́ trên hè phố, h́nh ảnh một phụ nữ với thân thể dị tật xuất hiện ḅ lết trên mặt đường rồi vào từng quán cafe bán vé số đă khiến không ít người phải động ḷng xót thương. Với cơ thể cao vỏn vẹn hơn 1m, đôi chân th́ teo lại, chỉ c̣n da bọc xương, khuôn mặt khắc khổ xuất hiện một cách bất ngờ, chị ḅ lết ngay dưới chiếc bàn nhựa chúng tôi ngồi, rồi cố ngước lên mời khách mua vé số trong hơi thở mệt lả. Hỏi chuyện, chúng tôi mới biết chị tên là Phan Thị Mỹ Uyên (41 tuổi, quê Phú Yên).
Chị Uyên với cơ thể khuyết tật phải ḅ lết hết sức khó nhọc mỗi lúc di chuyển
Chị là con gái thứ tư, trong gia đ́nh có sáu anh chị em. Nhưng không hiểu lư do ǵ mà từ năm lên ba tuổi, chị mắc một căn bệnh lạ khiến cơ thể bị biến dạng gần như hoàn toàn. "Từ lúc phát bệnh, cơ thể tôi bắt đầu suy nhược dần và ngày càng xuất hiện nhiều biến chứng hơn. Ban đầu th́ ba mẹ tôi nghĩ đó là căn bệnh b́nh thường nên chỉ dừng lại ở việc chích thuốc tại địa phương mà không đưa đi chữa trị ở những nơi khác. Cho đến khi nhận thấy cơ thể tôi có những dấu hiệu suy nhược rồi ngày càng xuất hiện nhiều biến chứng th́ ba mẹ mới đem đi chữa trị. Nhưng kết quả th́ vẫn không thay đổi được ǵ", chị Uyên tâm sự.
Ṛng ră suốt mấy chục năm trời, chị phải sống dựa vào ba mẹ. Mặc dù sống trong sự đùm bọc, che chở của gia đ́nh nhưng lúc nào chị cũng cảm thấy phiền ḷng khi nh́n thấy ba mẹ phải cực khổ chăm sóc cho ḿnh. Trong tâm tư, chị vẫn luôn ấp ủ phải làm được một việc ǵ đó để có thể tự ḿnh nuôi sống bản thân mà không phải nhờ cậy đến người khác. Sau nhiều ngày suy nghĩ, chị đă quyết định rời quê vào TP. HCM để t́m việc làm. Khi chị nói sẽ đi t́m việc để làm th́ ai nấy trong gia đ́nh đều không đồng ư và kiên quyết không để chị đi, v́ lo lắng cho cơ thể dị tật, đi lại vốn rất khó khăn của chị.
Nhưng trong số những anh chị em của ḿnh có một người đă thấu hiểu được nỗi ḷng của đứa em tội nghiệp nên đă t́nh nguyện đi cùng và chăm sóc cho Uyên. Người đó không phải là người anh hay người chị trong gia đ́nh của Uyên mà là người chị họ thân thiết với chị Uyên từ nhỏ. Đó là chị Trương Thị Hiếu (44 tuổi).
Hai chị em hằng ngày vẫn mưu sinh trên những hang cùng ngơ hẻm ở Sài G̣n
Quyết rời quê đồng hành cùng em họ
Kể về chuyện để lại chồng con ở nhà để đi theo người em tật nguyền vào Sài thành mưu sinh, chị Hiếu thật thà chia sẻ: "Tôi và đứa em họ chơi với nhau từ nhỏ nên rất hiểu tính nhau. Thấy em nó muốn đi đây đi đó rồi những mong t́m được một công việc ǵ đó nuôi sống bản thân nên tôi đă bàn bạc với gia đ́nh để đi cùng em. Thật t́nh, cũng v́ hoàn cảnh gia đ́nh tôi nghèo đói, ở quê cũng không biết làm ǵ nên một phần vừa đi cùng em họ vào Sài G̣n kiếm việc cho nó, phần khác do tôi cũng mong sẽ t́m một việc ǵ đó cho ḿnh. Thế nhưng, cô em họ th́ lại tật nguyền nên lúc nào tôi cũng phải theo để chăm sóc…".
Sau khi thử nhiều công việc khác nhau, cuối cùng hai chị em quyết định đi bán vé số. Chị kể về một ngày làm việc của ḿnh bắt đầu từ 6h sáng đến 11h trưa. Sau giờ nghỉ trưa, hai chị em lại tiếp tục đi bán vé số cho tới 12h khuya mới về. Chị Hiếu cho biết, lúc mới bắt đầu đi bán vé số, phía đại lư cho mượn một chiếc xe đẩy cũ để Uyên ngồi vào đó cho chị đẩy đi bán dạo. Và trong một lần đi bán hai chị em đă được một nhà hảo tâm cho một chiếc xe đẩy mới. Nói về công việc của ḿnh, chị Hiếu chia sẻ: "Thời gian đầu, bán được rất ít nhưng hai chị em rất vui v́ đă có một công việc phù hợp để ḿnh có thể chăm sóc được cho em nó. Một điều vui hơn là cô em họ đă có thể tự kiếm tiền để nuôi sống bản thân ḿnh".
Chị Phan Thị Mỹ Uyên cũng không mong muốn điều ǵ lớn lao mà mong mỗi ngày bán được nhiều tờ vé số hơn rồi góp tiền mua một chiếc xe lăn tự lái. Có như thế th́ người chị họ của ḿnh mới có thể yên tâm đi làm việc khác. Bởi với công việc bán vé số hằng ngày, số tiền kiếm được sẽ không đủ để chị gửi về cho gia đ́nh. Mặc dù những lúc trái gió trở trời, cơ thể chị luôn đau nhức nhưng chị vẫn mong muốn người chị họ của ḿnh có việc làm để có khoản thu nhập gửi về lo cho gia đ́nh.
Bao năm qua vẫn không biết ḿnh mắc bệnh ǵ Từ khi mang trong ḿnh căn bệnh ấy cho tới nay, chị vẫn không rơ là ḿnh mắc bệnh ǵ, bởi các bác sĩ không ai cho chị biết điều ấy. Sau nhiều năm chạy khắp nơi t́m thầy chữa trị mà không có kết quả, gia đ́nh đă quyết định đưa chị về nhà chăm sóc. Căn bệnh đă làm toàn thân chị bị co rút khiến cơ thể bị biến dạng và mất đi khả năng di chuyển. May mắn cho chị là đôi bàn tay tuy bị co rút nhưng vẫn có thể vận động được nên chị đă cố gắng tập luyện hằng ngày, dùng lực của đôi tay yếu ớt để di chuyển cả thân ḿnh. Chị Uyên cho biết, những lúc dùng tay để di chuyển th́ chị phải cố gắng dồn sức lên đôi bàn tay rồi nhẹ nâng người lên. Cũng bởi thế mà lúc di chuyển, chị cứ phải cúi mặt xuống đất mới có thể di chuyển nhanh được.
|
Ái Minh, nguoiduatin