HOME-Au
HOME-Au
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Videoauto
VIDEO-Au
Home Classic
Home Classic
Donation
Donation
News Book
News Book
News 50
News 50
worldautoscroll
WORLD-Au
Breaking
Breaking
 

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2012 (closed)

 
 
Thread Tools
Default Chuyện tình chàng trai tật nguyền và cô gái Hà Thành
Old 02-16-2012   #1
jojolotus
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
jojolotus's Avatar
 
Join Date: Dec 2008
Posts: 41,760
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 59
jojolotus Reputation Uy Tín Level 1jojolotus Reputation Uy Tín Level 1
- Tình yêu của cô như là điểm tựa để đôi chân vốn không lành lặn của Xuân được đứng vững mà bước đi được. Còn nhớ ngày bố mẹ đẻ biết chuyện, cả nhà và họ hàng phản đối, thậm chí ngăn cấm nhưng Thà vẫn khăng khăng: “Em đặt tất cả niềm tin vào anh ấy. Em tin Xuân sẽ làm được tất cả”.

Chàng trai tật nguyền, mang tấm thân gù nhưng tốt tính quê ở Tam Nông, Phú Thọ, còn cô vợ đảm hiền lành ở nơi đô thị phồn hoa. Kết quả có được cuộc hôn nhân này cũng do chính người mẹ lặn lội đường xa mang hàng nghìn lá thư gửi giúp con trai.

Tình yêu chân thành đã khiến họ vượt mọi hoàn cảnh, khoảng cách để đến với nhau. Giờ đây cuộc sống vốn nghèo khó, nhưng họ vui và hạnh phúc bởi mấy mươi năm nay chưa một lời nặng nhẹ. Hai đứa con lành lặn có nếp có tẻ chào đời, đó là kết quả tình yêu lớn mà họ dành trọn cho nhau.

Lụi tắt ước mơ tuổi thơ

Sẽ chẳng có gì đáng kể nếu họ là những người rất đỗi bình thường. Thế nhưng, họ “nổi tiếng” từ lâu ở cái khu chợ này bởi hoàn cảnh gia đình và hơn hết chính là câu chuyện tình yêu được họ viết lên giống như chuyện tình cổ tích.

Anh Xuân sinh năm 1971, là con út trong một gia đình có đến 9 anh chị em ở miền quê nghèo bên xóm núi Gò Dài, xã Xuân Quang. Cuộc sống vốn khó khăn chật vật, nhà đông miệng ăn nên hầu hết các anh chị của Xuân đều không được đến trường mà ở nhà lao động phụ giúp gia đình.

Xuân từng ước ao và thủ thỉ vào tai mẹ: “Lớn lên con sẽ học thật giỏi để làm thầy giáo dạy chữ cho dân bản mình”. Ước mơ, khát khao mạnh mẽ trong Xuân, vì thế mà mỗi ngày trèo đèo lội suối hơn chục cây số để đến được trường học chẳng làm anh nản chí.

Thế nhưng số phận đã cướp đi, làm lụi tắt dần những khát khao cháy bỏng ấy. Anh Xuân nhớ lại, năm đó khi anh đang học đến lớp 4 thì bất hạnh ập đến. Trong một lần trên đường đi học về gặp mưa, Xuân bị cảm lạnh, ốm nằm liệt giường.

Chứng bệnh cảm lạnh đã biến chứng khiến anh bị đột quỵ và đôi chân vốn khỏe khoắn và dẻo dai ấy nay đã bị teo tóp dần.

Gia cảnh nhà Xuân vốn nghèo khó, đến cái ăn hàng ngày còn lo không nổi thì lấy tiền đâu mà thuốc thang cho con. Không được tới bệnh viện, những thang thuốc nam của những thầy lang trong làng, quanh bản không làm giảm cơn đau, bệnh tình Xuân ngày càng nặng hơn.

Khi đôi chân ấy hành hạ anh chưa đủ thì chiếc dây thần kinh chạy dọc xương sống lưng lại tiếp tục “kéo cong” khiến tấm lưng anh gù xuống. Từ một chàng trai vạm vỡ, sức dài vai rộng đang tuổi mới lớn giờ đây, Xuân trông hom hem yếu ớt như một ông cụ.

Bao nhiêu ước mơ của chàng trai xóm núi này bỗng chốc lụi tắt. Xuân trở thành một chàng trai tật nguyền. Anh sống trở nên chán nản, thu mình và trầm cảm.

Từ đấy, ngày ngày người ta thấy cậu thanh niên ấy ôm bên mình một chiếc đài radio bé xíu và cũ kỹ lùi lũi trong nhà. Anh chỉ biết được thế giới, cuộc sống bên ngoài qua chiếc đài nhỏ và nó làm vơi bớt đi phần nào chuỗi tháng ngày anh sống trong tuyệt vọng.

Mối tình qua chiếc đài radio



Vợ chồng Xuân- Thà với ki ốt quần áo nhỏ ở chợ

Tình yêu là một thứ bản năng của con người mà tạo hóa đã ban cho. Thế nhưng trong một lần nghe chương trình “Kết bạn” trên sóng radio, anh biết và ấn tượng nhất là thông tin về Trương Thị Thà.

Thế là sẵn có bút giấy bên cạnh, Xuân viết luôn một lá thư kết bạn rồi nhờ mẹ đi bộ cả ngày xuống huyện lỵ để gửi thư. Thương con, người mẹ không để Xuân buồn lòng.

Đúng một tuần sau, Xuân nhận được hồi âm, trong thư Thà viết rằng: “Thà rất vui khi nhận được thư của Xuân và hi vọng rằng chúng mình mãi mãi là bạn của nhau. Hãy giữ liên lạc nhé”. Những dòng chữ viết vội nguệch ngoạc, lên xuống như càng động viên Xuân.

Cứ một tuần, người mẹ lại lọ mọ vượt đường xá xa xôi xuống tít tận huyện lỵ để gửi thư cho con. Cứ như thế, hàng trăm lá thư chứa đựng lời thăm hỏi, động viên và lâu dần nó mang trong đó cả những nỗi niềm mà chỉ có họ mới biết, mới tỏ cùng nhau.

Sau 5 năm, cả nghìn lá thư qua lại, nhưng Xuân chỉ dám nghĩ ngôn ngữ câu chữ chỉ là cái cớ để động viên anh mà thôi.

Một lần, trong lá thư cuối, chị Thà có viết: “Dạo này công việc em cũng hơi bận. Chắc từ sau lá thư này anh phải chờ đợi những lá thư khác dài ngày hơn… Nếu anh không bận thì mời anh một lần xuống chơi và thăm Thủ đô…”.

Đang đều đặn những cánh thư, bỗng dưng Xuân thấy có cái gì đó làm anh có cảm giác hụt hẫng và thiếu thốn.

Nắm rõ địa chỉ của Thà lúc đó đang học may tại một trường dạy nghề ở Sơn Tây - ngôi trường đào tạo nghề cho những người tật nguyền, những người có hoàn cảnh khó khăn, Xuân quyết định trốn gia đình xuống thăm người bạn hơn 5 làm quen qua những cánh thư mà chưa một lần được nhìn thấy mặt nhau.

Anh cũng hi vọng được học nghề ngay chính ngôi trường mà Thà đang theo học.

Xuân tới nơi phố xá đông vui, anh lạ lẫm mọi thứ xung quanh, kể cả người con gái đã quen 5 năm nhưng lần đầu gặp mặt. Anh tự ti, mặc cảm về thân phận.

Nhưng chính người con gái ấy đã cho anh thêm sức mạnh. Nụ cười hiền từ chân chất ẩn chứa một tình yêu của Thà chỉ có anh mới cảm nhận được. Ánh mắt, cái nắm tay chặt ngay từ khi mới gặp của Thà đã giúp anh có thêm động lực.

Những giờ tan học, đôi bàn tay nhỏ nhắn, xinh xắn của cô gái mới lớn lại nhẹ nhàng đến bên chiếc xe lăn đưa Xuân về căn phòng tập thể. Sáng sáng, Thà dậy sớm hơn để múc từng chậu nước cho Xuân rửa mặt. Rồi cũng chính bàn tay ấy đẩy chiếc xe đưa Xuân đến lớp học.

Những ngày nghỉ cuối tuần, tối đến Thà lại dẫn Xuân dạo khắp các con phố. Rồi họ tâm sự, họ thủ thỉ kể cho nhau nghe, ôn lại cảm xúc mà 5 năm họ chỉ có dịp nói với nhau bằng con chữ. Cũng thứ cảm xúc đó, tình cảm đó nhưng giờ là con người thật, lời nói thật. Những ánh mắt nhìn nhau đầy âu yếm.

“Em tin ở anh ấy”

Xuân không dám nói lời yêu, bởi anh sợ, sợ cái cảm giác nếu như đó không phải là sự thật thì mãi mãi anh sẽ không có được người bạn này nữa. Anh chôn chặt lời yêu thương trong lòng. Những lần đi chơi ấy, Xuân nắm chặt tay Thà bảo: “Chúng mình là bạn tốt của nhau nhé”.

Thà ngập ngừng, điều mà cô chờ đợi lâu nay chỉ là muốn được nghe câu nói này sao? Cô rơm rớm nước mắt: “Nếu như em cho anh rút lại lời nói để thay vào đó là một câu khác thì anh có đồng ý không?”.

Với chàng trai lặn lội vượt cả trăm cây số xuống Hà Thành trên đôi chân không lành lặn còn đi được, câu trả lời ấy sao khó đến vậy. Xuân sợ Thà lấy mình sau này sẽ khổ, anh không muốn một ai khác phải gánh cùng anh những vất vả, mất mát của cuộc đời mình.

Giữa dòng người và xe cộ ồn ào qua lại, hai người lặng thinh. Bất chợt, họ ôm nhau khóc nức nở, nước mắt của xúc động, Thà quả quyết: “Em muốn được làm vợ để chăm sóc anh”.

Từ ấy, mỗi lần đôi chân bé nhỏ ấy khó nhọc đạp trên chiếc bàn đạp của máy may thì đã có Thà bên cạnh. Khi đôi chân Xuân rũ rượi, đỏ ửng, bầm tím những tụ máu thì đã có bàn tay cô gái nhẹ nhàng dùng dầu xoa bóp. Tình yêu đã tiếp thêm cho anh sức mạnh. Những đường kim mũi chỉ thành thục và hoàn hảo.

Kể từ đó, thi thoảng Xuân về thăm nhà thì Thà cũng theo anh về nơi miền quê nghèo chỉ có rừng cọ đồi chè vốn đã đi vào thơ ca huyền thoại ấy. Cô yêu mảnh đất tốt tươi màu mỡ nơi đã sinh ra chàng trai tật nguyền kém may mắn này.

Tình yêu của cô như là điểm tựa để đôi chân vốn không lành lặn của Xuân được đứng vững mà bước đi được. Còn nhớ ngày bố mẹ đẻ biết chuyện, cả nhà và họ hàng phản đối, thậm chí ngăn cấm nhưng Thà vẫn khăng khăng: “Em đặt tất cả niềm tin vào anh ấy. Em tin Xuân sẽ làm được tất cả”.

Thế rồi năm 2005, đám cưới nghèo diễn ra như khiến cả cái bản làng, núi rừng kia thức tỉnh. Họ kéo đến đông vui vì dường như đó là “chuyện lạ” ở cái bản nghèo đến bao đời nay mới thấy.

Sau đám cưới, đôi vợ chồng trẻ không ở lại Phú Thọ mà quyết định xuống Hà Nội để mưu sinh, lập nghiệp. “Giận thì thương mà vương thì tội”, thấy con quyết chí nên ông bà ngoại cho hai vợ chồng Thà mảnh đất xây dựng căn nhà.

Đôi vợ chồng mở một cái quán may nhỏ. Họ quyết chí làm ăn, quần quật lao động tằn tiện nuôi hy vọng thoát nghèo. Khi cái nghề may ngày một không thịnh hành thì cũng là lúc họ tích cóp được số vốn liếng nho nhỏ.

Đóng cửa hàng may, Xuân sắm chiếc xe máy ba bánh, ngày ngày chạy xe đến các nơi như chợ Đồng Xuân, chợ vải Ninh Hiệp… để lấy áo quần, vải vóc về cho vợ bán. Cuộc sống ngày một khó khăn hơn khi hai đứa con giờ đây đang tuổi ăn học, nhưng các con của anh chị chăm ngoan và học giỏi.

Quầy áo quần nhỏ ở một góc chợ Vôi (Thường Tín – Hà Nội) không lấy gì làm dư dả mà chỉ đảm bảo và duy trì được cuộc sống, để gia đình họ sống, hạnh phúc như họ từng sống và dành trọn cho nhau.


Ngọc Anh
theo PNTD
jojolotus_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	images629673_chuyen_tinh_chang_trai_tat_nguyen_va_co_gai_ha_thanh_phunutoday.vn_1.jpg
Views:	14
Size:	44.5 KB
ID:	358914  
 
User Tag List


Hà Nội đang rất mệt – nhưng tôi vẫn không đành rời đi Chuyện giang hồ Á Châu và những cú sốc văn hoá Người Đàn Bà Gánh Sứ Mệnh Đến Hơi Thở Cuối Cùng
Putin Sụp Kiểu Liên Xô Hay Chỉ Là Giấc Mơ Của Phương Tây? “Con kiến kiện củ khoai”: Dân Phú Yên có thật sự kiện được thủy điện xả lũ? Trump Đánh Thuế, Chuỗi Cung Ứng Đại Di Cư: Việt Nam Đang Lên Đời Hay Chỉ Là Trạm Trung Chuyển Rẻ Tiền?
VIỆT NAM SẮP HÓNG HAY ĐANG ẢO GIÁC TẬP THỂ? Macron dọa đánh thuế hàng Trung Quốc: Châu Âu giật mình trước thâm hụt 300 tỷ euro Chiến lược An ninh Quốc gia mới của Trump: Khi ‘Nước Mỹ trên hết’ hóa thành bản tuyên ngôn cá nhân
Vì sao ngày xưa vua miễn thuế khi bão lụt, còn ngày nay thì không? Phép tính lạnh lùng của quyền lực Lindsey Halligan: 63 Ngày Hỗn Loạn Ở Viện Công Tố Virginia Việt Cộng sẽ tịch thu toàn bộ tiền của Việt kiều gửi trong ngân hàng?
Từ ‘Sổ Sinh Tử’ Đến Những Tấm Bưu Thiếp Tự Do: Lời Kêu Gọi Từ Buổi Tưởng Niệm 50 Năm Quốc Nạn 1975–2025 Paris By Night Lặng Im: Khi Đế Chế Giải Trí Chạm Đáy Khủng Hoảng Địa Ngục Lửa Trên Cao Ốc: Thảm Họa Wang Fuk Court Rúng Động Hồng Kông, ít nhất 146 người chết, khoảng 40 người vẫn còn mất tích
Ván Cờ Hòa Bình Của Trump: Ukraine Giữa Thể Diện Dân Tộc, Bom Đạn Và Lính Đánh Thuê Toàn Cầu Thảm Sát Trong Tiệc Sinh Nhật Ở California: Khi Bữa Tiệc Gia Đình Hóa Chiến Trường Đẫm Máu Vì sao Paris By Night và nghệ sĩ hải ngoại đồng loạt im lặng trước chuyện chống Cộng?
Nghề nail người Việt giữa cơn bão 2025: khi ghế trống nhiều hơn khách Giáng sinh kiểu Mỹ 2025: Rạp phim cháy vé, gấu bông biết nói nhảm và nỗi băn khoăn “có nên cho con tiền lúc mình còn sống?” Bitcoin lao dốc, vàng – bạc lập kỷ lục: cơn “sốc Nhật Bản” đang dọa thổi bay cú rally cuối năm của Phố Wall
Black Friday 2025: Người Mỹ mua nhiều mà được ít – thuế Trump và “K-đồ thị” xé đôi túi tiền Chống tham nhũng làm nghẽn “cỗ máy chiến tranh”: Doanh thu quốc phòng Trung Quốc bất ngờ lao dốc Cựu tiếp viên hàng không và “luật ngầm” 4 triệu – 7 triệu: đường dây mại dâm Tài Nguyên Fortuner II lộ sáng
Quân Lực VNCH – Ai còn nhớ, ai đã quên: TQLC Phúc Yên Nguyễn Xuân Phúc và một “tổn thất” của Khóa 16 Kinh tế Trung Quốc đang tan rã từ bên trong: “phép màu” chỉ là một phim trường khổng lồ Giữa Nước Mỹ Chia Rẽ: Tâm Sự Của Một Người Nhập Cư

 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

iPad Videos Portal Autoscroll

VietBF Music Portal Autoscroll

iPad News Portal Autoscroll

VietBF Homepage Autoscroll

VietBF Video Autoscroll Portal

USA News Autoscroll Portall

VietBF WORLD Autoscroll Portal

Home Classic

Super Widescreen

iPad World Portal Autoscroll

iPad USA Portal Autoscroll

Phim Bộ Online

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

Home Classic Master Page

Donation Ủng hộ $3 cho VietBF
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 16:31.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.13569 seconds with 15 queries