Trong khoảng 1 tháng trở lại đây, dư luận ở TP.Tân An bỗng rộ lên tin đồn “bắt cóc trẻ em” là học sinh trên đường đi học về. Tin đồn đă làm các bậc cha mẹ học sinh hoang mang, lo lắng, họ không dám để tự con ḿnh đến trường. Lần theo tin đồn, chúng tôi đă t́m gặp những người trong cuộc.
Tại nhà số 43/7 đường Nguyễn Văn Đại, phường 5, TP.Tân An chúng tôi đă gặp em Hồ Thị Thùy Dương, học sinh Trường Tiểu học Phú Nhơn, phường 5, người được cho là đă bị bắt cóc nhưng thoát được.
Trước sự chứng kiến của bà Lê Thị Màu (bà nội cháu Dương) và nhiều người hàng xóm, cháu Dương kể: Vào khoảng cuối tháng 9.2011 (cháu không nhớ rơ ngày), cháu cùng 2 bạn Hồ Trần Cẩm Thu (học sinh lớp 3/1) và Hồ Tấn Đạt (học sinh lớp 2/2, cùng Trường Tiểu học Phú Nhơn) đi học về, mỗi cháu đi một xe đạp. Khi đến trước vựa phế liệu trên đường Đặng Văn Truyện, thuộc khu phố B́nh Phú, bất ngờ một người bịt khẩu trang, đeo kính đen trùm bao bố lên đầu cháu Dương và kéo đi. Bạn Cẩm Thu đă dùng tay kéo Dương lại, trong khi Tấn Đạt nhặt đá ném vào người kẻ lạ và hắn đă bỏ chạy. Vụ việc xảy ra vào giữa trưa, lúc vắng người qua lại trên đường. Sau khi vụ việc xảy ra, các em có đến Công an phường 5 tŕnh báo và được các anh đưa về tận nhà. Các em Hồ Trần Cẩm Thu và Hồ Tấn Đạt cũng kể lại câu chuyện tương tự.
Hiệu trưởng Trường Tiểu học Phú Nhơn – thầy Lê Văn Hoàng Dũng – cho biết, khi nghe vụ việc, thầy có mời các em đến để nghe các em kể lại. Theo nhận xét của thầy Dũng, câu chuyện các em thuật lại không thật hợp lư, thầy gặng hỏi các em có bịa chuyện không, các em chỉ im lặng không trả lời. Nhà trường đă báo cáo vụ việc lên Công an phường.
C̣n theo ông Thái Văn Tuấn – phó khu phố B́nh Phú, khi nghe tin “bắt cóc”, ông đă cùng Công an phường đến hiện trường xác minh, nhưng hỏi người dân nơi đây không ai biết ǵ. Ông Tuấn nhận định vụ “bắt cóc” là không có thật. Trung tá Huỳnh Văn Quưt – trưởng Công an phường 5 – cũng cho biết, sau khi các em học sinh đến tŕnh báo, Công an phường đă đi xác minh và kết luận không có việc “bắt cóc” như các em kể. Chính cha mẹ các em cũng khẳng định không có chuyện “bắt cóc” xảy ra.
Như vậy là người lớn nói không có chuyện “bắt cóc”, c̣n các em nhỏ th́ bảo là có kẻ “trùm đầu” em Dương và kéo đi. Người lớn cũng muốn các em thú nhận là đă “bịa chuyện”, nhưng các em không chịu nhận. Vậy đâu là sự thật của câu chuyện? Nếu không có chuyện “bắt cóc”, liệu có ai đó đă đùa giởn quá trớn chăng, hoặc họ khống chế các em v́ mục đích nào khác chứ không phải bắt cóc. C̣n nếu các em “bịa chuyện”, th́ nhằm mục đích ǵ, đâu khó để làm rơ.
Cách đây không lâu, cũng ở TP.Tân An, một học sinh tiểu học cũng đă tường tŕnh vụ việc: Em đang đứng trước cửa trường th́ có người lạ tới nói cha me bị bệnh nặng, cần rước em tới gặp cha. Sau đó em đă bị kẻ lạ đưa đi cách trưởng mấy cây số và lột hết nữ trang trên người. Sau đó những người có trách nhiệm cũng cho rằng em học sinh trên v́ “lười” mà bỏ buổi học, nên “bịa” ra câu chuyện nói trên.
Kỳ Quan/LD