Số phận của Giao lộ định mệnh (GLĐM) đă được định đoạt khi bộ phim bị Hội điện ảnh VN từ chối cho tranh giải Cánh diều vàng v́ quá giống với phim Shattered của Mỹ. Không tính chuyện phán xét đó có chính xác không, nhưng rơ ràng cách xử lư của Hội có quá nhiều điều phải bàn.
Phản ứng của dư luận trước việc tranh giải của GLĐM đă đặt Hội điện ảnh VN vào một t́nh thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu vẫn để GLĐM tham gia, Hội sẽ phải đối mặt với những áp lực rất lớn từ khán giả và truyền thông, những người cho rằng GLĐM là phim nhái, không xứng đáng dự thi. C̣n nếu loại GLĐM, ngoài việc khó ăn khó nói với hăng sản xuất Saiga films, Hội c̣n hổ thẹn với chính ḿnh. Bởi trước đó, chính Hội đă đồng ư để phim tranh giải, công bố điều này trên các phương tiện truyền thông, rồi nay cũng chính Hội quyết định loại phim ra khỏi danh sách chỉ v́ áp lực dư luận quá lớn. Nói một cách khác, Hội sẽ phải chấp nhận “tự vả vào mặt ḿnh”.
Một cảnh trong phim
Giao lộ định mệnh.
Trước hai luồng áp lực như vậy, Hội điện ảnh buộc phải chọn một. GLĐM bị loại cũng chính là Hội đă chọn cách “tự đánh ḿnh” thay v́ để người khác “đánh”. Ai cũng hiểu rằng tự đánh ḿnh sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Nhưng rơ ràng là sau vụ việc này, uy tín của Hội sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Hội đă để ḿnh rơi vào thế bị động thay v́ chủ động giải quyết vấn đề ngay từ đầu (có thể làm việc với nhà sản xuất và đạo diễn ngay khi họ đăng kư tham gia chứ không phải sau khi đă công bố với báo chí và đón nhận hàng loạt chỉ trích). Tai tiếng của bộ phim không phải mới xuất hiện, vậy mà không ai trong BTC thấy cần phải nh́n nhận vấn đề một cách nghiêm túc. Chỉ đến khi dư luận lên tiếng th́ mới buộc phải đưa ra những giải pháp t́nh thế.
Một cảnh trong phim
Giao lộ định mệnh.
Và dĩ nhiên, giải pháp t́nh thế th́ không thể kín kẽ. Một lỗ hổng lớn là trong các phát biểu với báo giới, Hội đă không hề giải thích quyết định loại GLĐM khỏi cuộc chơi dựa trên cơ sở pháp lư nào hay ít nhất là tham khảo tiền lệ nào dù là trong hay ngoài nước. Cứ coi như Cánh diều vàng chỉ là sân chơi của những người làm nghề, và việc cho ai tấm vé vào cổng là quyết định của Hội, nhưng với cách làm này, chẳng khác nào Hội đă kư bản án “khai tử” GLĐM, mặc dù Hội không có chức năng của một quan ṭa.
Yến Lam
theo dv