Sau khi cầm điện thoại của tôi, vuốt xem gần chục tấm ảnh, mặt bố chồng bỗng tái lại, ông rời đi trước sự sửng sốt của tôi.
Tôi và chồng quen nhau trong một lần đi công tác. Chúng tôi yêu nhau hơn 1 năm th́ quyết định về chung một nhà. Chồng tôi là người sống t́nh cảm, biết quan tâm người khác. Anh là con một trong gia đ́nh có bố từng là cán bộ, mẹ là giáo viên.
Thực ḷng, khi biết anh con một, gia đ́nh lại thuộc tuưp gia giáo, nề nếp, tôi cũng khá áp lực. Tôi sợ bản thân c̣n nhiều thiếu sót, sẽ dễ mắc lỗi khiến mối quan hệ giữa con dâu và gia đ́nh nhà chồng không được tốt đẹp.
May mắn, từ những ngày đầu về ra mắt đến khi tổ chức đám cưới và về sống chung một nhà, bố mẹ chồng tỏ ra khá ưng tôi. Có lẽ do tôi cũng xuất thân trong gia đ́nh tri thức, có công việc ổn định, thu nhập tốt và luôn cố gắng làm tốt vai tṛ của một nàng dâu hiền vợ đảm trong gia đ́nh.

Ảnh minh họa.
Nhưng cuộc sống "màu hồng" ấy của tôi chỉ kéo dài vỏn vẻn vài tháng. Sau một ngày đi làm trở về, tôi bỗng thấy bố chồng có thái độ khác hẳn với tôi so với trước đây.
Nếu trước đây, bố chồng khen tôi ngoại giao tốt, sau sẽ dễ thăng tiến trong công việc th́ sau đó, ông lại không hài ḷng mỗi khi tôi phải đi công tác hoặc gặp đối tác bàn chuyện công việc.
Không những thế, đă có lúc bố chồng bóng gió đến cả chuyện ăn mặc của tôi, nói tôi là phụ nữ đă có chồng nhưng lúc nào cũng váy ngắn, váy dài, phấn son ḷe loẹt ra ngoài khiến gia đ́nh ông xấu hổ.
Dù khó hiểu trước sự thay đổi chóng mặt của bố chồng nhưng tôi vẫn cố nhẫn nhịn. Tôi luôn t́m cách ḥa hợp với bố chồng, nhưng ông lúc nào cũng cau có, lạnh nhạt, thậm chí nhiều lúc c̣n tỏ thái độ ghét tôi ra mặt.
Tôi không biết ḿnh đă làm sai điều ǵ hoặc làm ǵ phật ư bố chồng nhưng cố t́m hiểu, tôi đều không nhận được câu trả lời, ngay cả mẹ chồng và chồng tôi cũng không biết lư do thực sự là ǵ. Măi cho đến gần đây, khi mẹ chồng tôi không may bị tai nạn phải nhập viện, tôi mới biết được sự thật khiến tôi bàng hoàng…
Hôm đó mẹ chồng tôi bị ngă găy chân, phải nằm viện vài ngày. Bố chồng và chồng tôi thỉnh thoảng ban ngày có vào viện, c̣n lại ḿnh tôi buổi tối ở lại chăm mẹ chồng. Đến ngày thứ 3, bố chồng đưa vài người bạn của ông vào thăm bà.
Trong lúc mọi người đến chơi, tôi vẫn chu đáo chăm cho mẹ chồng. Đến khi bố chồng tiễn các bạn ra về, tôi cũng ra nhà vệ sinh rửa cốc chén. Đúng lúc này, tôi thấy bố chồng cùng một người bạn c̣n đứng lại gần cầu thang để nói chuyện.
Tôi không cố ư nghe lén nhưng v́ cửa nhà vệ sinh và cầu thang cạnh nhau nên tôi đă vô t́nh nghe được câu chuyện của hai người.
- Tôi thấy con dâu ông cũng là đứa biết điều, chăm cho mẹ chồng chu đáo, cẩn thận, vậy mà lại là đứa trăng hoa, ngoại t́nh nhỉ?
- Đấy, tôi cũng sốc sau khi biết chuyện. Nếu không v́ muốn giữ thể diện cho gia đ́nh, cho thằng con duy nhất của tôi, th́ tôi đă vạch trần bộ mặt giả tạo của nó lâu rồi.
Nghe đến đây, tôi sửng sốt tột độ. Tại sao bố chồng và người bạn lại nói về tôi như vậy. Tôi ngoại t́nh khi nào? Với ai? Tại sao lại có tin đồn ác ư đến thế.
Cố kiềm chế đợi người kia rời đi, tôi đứng trước bố chồng hỏi cho ra nhẽ. Nào ngờ, ông cũng nghiêm nghị nói tôi là đứa không biết xấu hổ, đă ngang nhiên đi khách sạn với người đàn ông khác c̣n ở đó mà chất vấn ông.
- Cô c̣n mặt mũi hỏi tôi à? Tôi đă tận mắt thấy cô đi khách sạn với người đàn ông khác. Tôi biết công việc của cô cần ngoại giao, nhưng nếu bất chấp như vậy để kiếm tiền, tôi không thể chấp nhận được.
- Bố, bố nói ǵ cơ?
- Cô không phải giả vờ. Ngày tôi đi đám cưới con nhà ông Tuấn, tôi đă thấy cô mặc chiếc váy đỏ đi khách sạn với người đàn ông mặc vest, hơn tiếng đồng hồ mới ra. Thử hỏi, một nam một nữ vào khách sạn cùng nhau, không phải là ngoại t́nh th́ để làm ǵ?
Trời đất như sụp xuống dưới chân tôi. Tôi cố nhớ lại... Rồi tôi chợt bàng hoàng nhận ra. Cái ngày đó là công ty tôi kư hợp đồng với công ty đối tác, tôi được lănh đạo cử đón phó giám đốc bên đó và đưa lên pḥng họp trên tầng 2. Vậy mà không hiểu sao, bố chồng lại nghĩ rằng, tôi đă ngoại t́nh với người đàn ông ấy.
Nhớ lại hôm kư kết, chúng tôi có chụp ảnh nên tôi vội mở ra cho bố chồng xem toàn bộ. Sau khi cầm điện thoại của tôi, vuốt xem gần chục tấm ảnh, mặt bố chồng bỗng tái lại.
Có lẽ, ông nhận ra bản thân đă hiểu lầm nhưng lại trốn tránh không muốn đối diện với con dâu. Ông im lặng trở vào pḥng bệnh c̣n tôi vẫn chưa hết bàng hoàng v́ bị hiểu lầm tai hại suốt gần 1 năm trời, đến giờ mới biết lư do.
Hiện tại, bố chồng vẫn chưa có động thái ǵ để giải thích hay xin lỗi tôi về hiểu lầm ấy. Tôi cũng chưa biết phải mở lời thế nào để hóa giải chuyện này, khiến cuộc sống trở lại b́nh thường như hồi mới về làm dâu. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
VietBF@ sưu tập