Chú quê ở Phú Yên, xưa đi lính VNCH, giẫm phải mìn nên "đi mất" một khúc tới ống quyển!
Mình hỏi chú: có thấy buồn cho số phận không? Chú trả lời "ai cũng có số phần cả, kẻ thắng người thua, buồn hay không vẫn phải sống chớ con".
Ngày ngày chú đi bán vé số, khỏe thì đi mệt ngồi nghỉ, không hề than vãn hay trách móc gì.
Mình hỏi, có khi nào chú từng khoe với ai đó rằng "tao là thương, phế binh VNCH" không? Chú trả lời: mắc gì phải nói như vậy?? Thân thể đã không lành lặn, phải giữ nó cho yên, tại sao phải khoe ra, có được ích gì?"
Mình mua chục tờ vé số, xin phép chú cho chụp tấm hình.
Nguyễn Mạnh Linh
Thằng Linh này bị ấm cái đầu. Thương phế binh VNCH bị đuổi khỏi bệnh viện năm 1975 bao nhiêu năm bị ngược đãi mà nó hỏi ổng già này có nhận là thương phế binh VNCH không?
Hỏi ổng nghĩ gì về SG trước 1975 và SG ngày nay ổng sẽ trả lời.
The Following User Says Thank You to lanong01 For This Useful Post:
Trên Social-Media mấy nay bà con lên án mấy đứa nhiều tuổi VC chửi Thương Phế Binh VNCH. Vietcong là dã thú giết đồng đội bị thương ngoài mặt trận nên chúng không có TPB, chúng ganh với các chú bác QLVNCH ! Hơn nữa, cả hải ngoại ai nấy của ít lòng nhiều vẫn thương giúp TPB làm chúng càng ganh tỵ !
Việt cộng rất hèn hạ, đày đọa người thương tật TPB VNCH, và cướp cả những đồng tiền và gói quà từ hải ngoại gởi về cho chú bác TPB! Chúng đốt nhà Thờ Dòng Chúa Cứu Thế chỉ vì các tu sỹ đứng ra giúp đỡ TPB! Chúng sẵn sàng ăn hết tất cả mọi thứ, để rồi chúng nó đưa bạc triệu dollars cho con cháu thua cờ bạc hàng đêm trên Casino ở Las Vegas mà báo chí Mỹ đã tường thuật, con cháu cộng sản qua Mỹ chỉ làm nhục danh dự dân tộc Việt! Muốn chửi thì để thế hệ chúng tôi chửi cho, có đứa nào trong trung ương đảng CSVN có can đảm làm họp báo đối chất với chúng tôi không ? Tôi thách đó ! Không cần đâu xa ? Kêu ngay thằng Đại sứ CSVN tại SF - California ra gặp chúng tôi công khai đối chất ! Loại hạ đẳng hèn hạ giấu mặt hành hạ người dân không tấc sắt trong tay, gặp chúng tôi mà ăn thua! Cả đảng CSVN 5 triệu súc vật đâu phải người, rất hèn nhát! Hãy nhìn thằng Tô Chén sang Mỹ tụi anh có xem nó ra gì ? Không thèm đón tiếp, Tô Chén lủi thủi tự biến sang Cuba bù lu bù loa ! CS xấu người mà xấu cả nết luôn !
Hôm nay cộng sản có súng ống bạo lực đàn áp cai trị, nên dân tộc Việt chưa thể viết lại sự thật lịch sử để lấy công đạo cho VNCH, và chú bác Thương Phế Binh còn kẹt lại trong gọng kềm cộng sản, mai đây đẹp trời, trên quê hương có tự do đồng bào sẽ làm lại từ đầu, sự thật sẽ được hoàn trả về đúng vị trí, và những thanh niên VNCH một thời anh dũng hy sinh sẽ được vinh danh vào sử sách lưu truyền cho hậu thế đến ngàn sau.
Wounded Warriors, Republic of Viet Nam Forever!
Thật lòng lúc trước tôi không biết ông Mạc Văn Trang là ai ,chỉ từ khi nhiều bạn bè post bài về ông và từ khi ông bị cqvn quy vào tội " nói xấu, chống đảng cs "thì tôi mới biết tên tuổi, địa vị của ông và đã kính phục ông là một người tỉnh thức khỏi cái chế độ độc tài độc đảng ăn tàn phá hại, ngu dân hại nước hiện tại.
Bẵng đi 1 thời gian dài ,nghe nói ông đã hưu trí điền viên cùng người vợ mới.
Câu chuyện ông kể không biết là thật hay hư cấu, nhưng thật sự gây " bão "khiến nhiều người đã từng kính trọng ông bị hụt hẫng, và bản thân ông cũng bị khinh rẻ.
Csvn luôn kêu gọi " khép lại quá khứ- nhìn về tương lai, hòa hợp dân tộc...vv..", nhưng dạo gần đây không biết do " thế lực thù địch " nào mà liên tiếp xảy ra những trò khỉ : xé cờ Vàng có 3 sọc đỏ, chụp hình bên cờ Vàng với" ngón tay thối " của các bạn trẻ miền Bắc...và giờ thêm vụ ông MVT kể chuyện người lính VNCH "Ăn mày dĩ vãng " để xin tiền...
Vậy thì "thống nhất" để làm gì khi mà người miền Bắc luôn tỏ thái độ hằn học, khinh miệt người miền Nam đã từng sống trong chế độ VNCH ?
Chúng tôi có cần người miền Bắc vào " giải phóng " bằng cách dùng vũ lực cưỡng chiếm VNCH đâu ?
Đã nói thì nói thẳng luôn ,nếu người miền Bắc ăn mừng ngày 30/4/75 gọi đó là ngày " giải phóng, thống nhất " . Thì với người miền Nam coi 30/4/75 là ngày Quốc hận đấy, vì họ chưa bao giờ thực sự được trân trọng, được "ngang hàng sánh vai " với người Bắc cs. Mãi mãi họ bị coi là BÊN THUA CUỘC trong tâm trí người cộng sản.
Tôi thì cũng như chị Mai Thị Mùi là thế hệ sinh sau đẻ muộn, chịu sự giáo dục của chế độ csvn nhưng may mắn là tôi không bị tẩy não.
CÒN ÔNG: "ăn mày hiện tại" đó ông Trang!
Trước kia tôi có một phần kính trọng ông, gọi trịnh trọng là giáo sư (đặt trước tên riêng) MVT. Nhưng kể từ sau khi đọc bài sau của cô Mai Thị Mùi, thì... hết hẳn.
Fb Mai Thị Mùi:
“Giải phóng” 5 năm mới có tôi trên cõi đời này. Tức là tôi thuộc thế hệ sinh sau đẻ muộn.
1985 nhà tôi mới từ Nam Định vào đến đất Biên Hoà. Tôi mặc định là thế hệ bị tiếp thu nền giáo dục cộng sản.
Tôi không tiếp xúc nhiều và cũng không tham gia bất cứ chương trình tri ân, hỗ trợ, giúp đỡ TPB VNCH nào hết, nhưng cũng có duyên gặp một số chú bác quân nhân cán chính của bên “thua cuộc”. Những người mà tôi gặp không ai tự nhiên xưng mình là VNCH hết. Chỉ sau khi trò chuyện cởi mở thân mật họ mới nói sâu về quá khứ của họ. Ông MVT kể chuyện có hư cấu không khi tả 1 ông TPB VNCH chưa chào hỏi đã xưng danh?
Tuổi của các TPB VNCH ít nhất phải là 70. Ở tuổi 70 không ai xưng “em” với người xa lạ. Là đàn ông lại càng không. Ông MVT viết bài với ý ông TPB VNCH đang lên giọng. Nếu thực sự đang lên giọng lại càng không xưng “em”. Giọng hống hách phải là “tôi/tao/bố mày”.
Những TPB VNCH tôi biết không ai hỏi xin hay ăn vạ xã hội cả. Họ chấp nhận số phận và định mệnh. Sức còn đến đâu mưu sinh tới đó. Chú Trần Thiện Thanh Sơn bị thương từ đồi Charlie vẫn ngày ngày đi bán vé số. Chú không ngửa tay xin ai. Vợ chết, con gái chết lặng lẽ nuôi cháu ngoại không kêu cứu tới hội đoàn nào. Hôm nào bị kẻ gian lừa mất vé số nhịn ăn ngày đó, không kể khổ gợi lòng thương hại của bất cứ ai. Chú Trần Ngọc Sơn sống già cô đơn bệnh tật ở phòng trọ quạnh hiu cũng không kêu gào, xin xỏ. Ai biết thì giúp, ai cho thì nhận. Tất cả những TPB VNCH mà tôi biết không có ai có hành xử như ông Trang vẽ.
Cộng đồng người Việt tại hải ngoại vẫn âm thầm theo dõi giúp đỡ TPB VNCH. Trước đây dòng Chúa Cứu Thế có chương trình tri ân TPB VNCH. Sau khi bị đánh cho tan đàn xẻ nghé thì các hội đoàn hải ngoại vẫn âm thầm đi tìm và giúp đỡ họ. Trong nước, các thế hệ con cháu của VNCH và những người có lòng nhân cũng vẫn tương trợ những người lính của quốc gia họ. Ở đâu ra TPB VNCH đi ăn xin? Ông Trang có đang vẽ ra một câu chuyện không?
Tôi bị gọi là Bắc kỳ 75, bị cho là lứa tiếp thu nền giáo dục băng hoại nhưng khi cho người khác cái gì đều được cha mẹ dạy không được đứng ở thế ban bố. Thay vì “vài đồng” nghe nó trịch thượng, “chút tiền” nghe nó khiêm tốn về phía người cho và trân trọng về phía người nhận phải không ông Trang?
Lời cuối: giả dụ người lính VNCH (mà ông vẽ ra) có đang ăn mày thì họ cũng ăn mày quá khứ. Còn ông mới chính là kẻ ăn mày hiện tại. Ông đang ăn mày trên cái chính thể đi ăn cướp mà có. Ông đang ăn mày địa vị, danh lợi, và cả con chữ của bọn ăn cướp đó ông Trang ạ.
Việt Nam Cộng Hoà - "ăn mày dĩ vãng"?!
Status của GS Mạc Văn Trang có rất nhiều điều để bàn, nhưng tôi chỉ bàn vào 2 điểm chính.
1. Với nội dung câu chuyện dưới đây, người đọc như tôi thấy việc tác giả cho rằng người "ăn xin" kia phải xưng danh là "thương phế binh" vỉ nghĩ tác giả là Việt kiều thể hiện góc nhìn cá nhân của tác giả.
Góc nhìn đó tưởng chừng là vô hại nhưng nó phản ánh hậu quả của một chính sách tuyên truyền miệt thị chế độ VNCH của Cộng sản. Và bất cứ ai nhắc tới VNCH đều là ăn mày dĩ vãng như cách nghĩ của tác giả.
Rất nhiều người trong nước nghĩ rằng muốn "hoà giải" thì bên thua trận phải "biết điều" hoặc ngừng "ăn mày dĩ vãng".
Tại sao là "thương phế binh" v cụm VNCH được tác giả sử dụng để gần với cụm "Việt kiều yêu nước"? Vì cả hai đều là bên bại trận, một bên là "bỏ nước ra đi" rồi thành "Việt kiều yêu nước" hoặc là "ba que khát nước" hay "Cali không Tổ quốc". Một bên là thân phận yếu thế trong xã hội hiện tại.
Đó là hậu quả lớn nhất mà tôi cho rằng đến người viết lại câu chuyện trên chưa chắc đã nhận ra.
2. Chiến tranh thì đã khép lại, nhưng Việt Nam Cộng sản có gì để tự hào? Văn hoá thì phải "chấn hưng" sau 50 năm? Ngưởi có chữ thì không thể nhận ra rằng mình dù ở bên thắng cuộc cũng không học được sự văn minh tối thiểu.
Dĩ vãng là một thứ không thể ăn mày.
Nó là những gì đã diễn ra, đã trải qua.
Chỉ có hiện tại vỉ mặc cảm thua kém với quá khứ nên đành ra sức bôi nhọ bằng nhiều kiểu tuyên truyền mà thôi.
Dân Khí
Sự kiện đã và đang diễn ra ở Nam Hàn có lẽ nói lên cái 'Dân Khí' mà cụ Phan Châu Trinh đã đề cập đến 100 năm trước.
'Dân Khí', cụ Phan Châu Trinh định nghĩa, là 'sức mạnh tinh thần của người dân.'
Sức mạnh này giúp chúng ta phụng sự xã hội trong hai tình huống:
một là can đảm từ bỏ điều ác ẩn bên trong tâm trí của mỗi chúng ta để hành động theo thiện tâm;
hai là can đảm chống lại điều ác phát xuất từ các thế lực đen, thế lực độc quyền tham ô, thế lực làm tay sai cho ngoại xâm.
Trước lệnh thiết quân luật của tổng thống, phản ứng của người dân Nam Hàn rất nhứt quán với định nghĩa 'Dân Khí' trên của cụ Phan.
Nhiều năm trước, người Nam Hàn sống trong nghèo khổ và họ mơ được đi làm mướn ở nước ngoài.
Theo hồi ức của ông đại sứ VNCH ở Nam Hàn, vào thập niên 1970, người Nam Hàn xếp hàng dài trước toà đại sứ để xin visa được làm lao công ở Việt Nam.
Người Nam Hàn đi khắp nơi, làm những việc khổ cực nhứt như thợ hầm mỏ.
Lãnh đạo của họ nhìn thấy đó là một nỗi nhục.
Chuyện kể rằng ông Phác Chánh Hy, trong một chuyến thăm chánh thức ở Âu châu, ông tổ chức một buổi gặp các đồng hương đang làm thợ mỏ. Ông nói rất cảm động:
"Những khuôn mặt đen sạm của các anh chị làm tim tôi đau nhói. Tất cả các anh chị đánh đổi mạng sống của mình để đi sâu xuống hàng ngàn mét để kiếm sống. Các anh chị nghèo quá! Các anh chị đang đi qua giai đoạn thử thách này chỉ vì Nam Hàn còn quá nghèo.
Mặc dù chúng ta đang ở trong giai đoạn thử thách này, chúng ta không nên để lại cái nghèo này cho con cháu mai sau. Chúng ta phải làm phần của mình để chấm dứt cái nghèo ở Nam Hàn, để sao cho thế hệ kế tiếp không kinh qua những gì chúng ta đang kinh qua."
Ông giơ tay lên trời như là thề và hứa rằng ông sẽ xây dựng một nước Nam Hàn giàu mạnh để người khác đến làm mướn cho mình. (Dịch theo lời kể của Giáo sư Kwon Yi-chong)
Sau lời nói chân tình đó, gần như tất cả 400 thợ mỏ gốc Nam Hàn ở đó đều khóc. Ông Phác Chánh Hy cũng khóc sướt mướt.
Sau này, nói chuyện trước sinh viên Đại học Quốc gia Seoul, Phác Chánh Hy tuyên bố rằng:
“[…] Làm cách nào trong vòng 10 năm, chúng ta tạo được một nền kinh tế đứng đầu ở Đông Nam Á, và sau 20 năm, chúng ta sẽ trở thành cường quốc kinh tế thế giới. Chúng ta sẽ bắt thế giới ngưỡng mộ chúng ta. Hôm nay, có thể một số đồng bào bất đồng ý kiến với tôi. Nhưng xin những đồng bào ấy hiểu rằng tổ quốc quan trọng hơn quyền lợi cá nhân. Tôi không muốn mị dân. Tôi sẽ cương quyết ban hành một chính sách khắc khổ. Tôi sẽ đem bắn bất cứ kẻ nào ăn cắp của công dù chì 1 đồng. Tôi sẵn lòng chết cho lý tưởng đã đề ra". (Việt Dương: Park Chung Hee xây dựng kinh tế Đại Hàn).
Ông ấy đã thực hiện được lời hứa.
Trớ trêu thay, chính dân khí của Nam Hàn đã góp phần vào cái chết của ông Phác Chánh Hy.
Ngày nay, dân khí của người Nam Hàn còn mạnh mẽ hơn thời xa xưa.
Thanh niên, sinh viên, giới khoa bảng, quan chức, sĩ quan quân đội, thường dân, tất cả đồng lòng phản đối lệnh thiết quân luật của Tổng thống Yoon Suk Yeol.
Rất có thể ông tổng thống sẽ bị 'đàn hạch'.
Đó là chuyện bên Nam Hàn, còn chuyện 'phe ta' thì sao?
Một trăm năm trước, cụ Phan nhận xét về dân khí của người Việt như sau: 'Than ôi! Nước Nam bây giờ dân khí yếu hèn, dân trí thì mờ tối, ví với các nước châu Âu, châu Á cách xa không biết bao nhiêu dặm đường.'
Ngày nay, câu nói đó của cụ Phan Châu Trinh vẫn còn mang tính thời sự.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.