Lại thấy có bài viết của tay "đại gia trồng bơ", nay do quá rãnh rỗi vì đã hết mùa thu hoạch trái bơ nên đã đưa ra chủ đề khá hấp dẩn về giới tính và đưa ra bình luận khá lung tung. Vậy, xin mời các bạn hãy đọc qua để được giải trí lúc cuối tuần vậy!!
Lạc hướng trong xã hội giới tính
Hôm trước, mình có kể về
"văn hóa thức tĩnh" (woke culture) thì có người vô
"còm" như sau:
"I'm one of the parents who suffers when my son from normal, super smart (accomplished private high school with high score) turns into someone (called "They", not "He or She"), who refuses to study hard in college when we, the parents, finance everything ... He no longer respects his parents and only listens to his Trans friends. This situation causes problems to the young people nowadays and there is no future for them".
Sách của bà bác sĩ tâm thần Miriam Grossman, có tựa "Lost in Trans-Nation", (Lạc hướng trong một quốc gia chuyển giới)
Đọc xong
"còm" này khiến cho mình thấy thất kinh. Hóa ra vấn đề này gây ra nguy hại, phá vỡ gia đình nhiều hơn là mình tưởng. Mình đi tìm thêm tài liệu để đọc thì thấy có cuốn sách của bà bác sĩ tâm thần Miriam Grossman, có tựa
"Lost in Trans Nation", (Lạc hướng trong một quốc gia chuyển giới).
Hóa ra đây là một kỹ nghệ trị giá cả bạc tỷ giúp cho các nhà thương, bệnh viện, bác sĩ giải phẫu làm giàu. Nhất là Thống đốc Cali vừa ký ra đạo luật, cho phép con nít có thể chuyển giới tính mà không cần báo cho cha mẹ. Lại đọc của sách về cuộc đời ông Elon Musk, mới hiểu ra lý do vì sao mà ông ta lại theo phò ông Trump. Con cái của ông ta đi học trường danh tiếng, bị đầu độc, cho rằng chủ nghĩa tư bản là xấu xa, bốc lột người nghèo, xa lánh, không muốn gặp ông ta và đã chuyển giới tính mà ông ta hay bà vợ không có quyền lên tiếng chống đối.
Bà bác sĩ này cho biết bà ta đã từng nghiên cứu vấn đề này từ hơn 15 năm qua. Tư tưởng thức tĩnh thâm nhập chậm chậm vào học đường mà ngày nay khi lên mạng xã hội, 92% trẻ em Mỹ mà người ta gọi
"blockers", từ ngữ được sử dụng trong cuốn phim hài nói về cha mẹ tìm cách ngăn cản con gái hiến dâng cái chữ trinh đáng giá ngàn vàng cho tên bồ vào dịp Prom.
Vàng nay lên gần 3,000 USD/ lượng, 1000 cây vàng là 3 triệu đô la mà khơi khơi cho không biếu không thằng nhóc ranh nào đó. 92% giới trẻ tại trung học cho rằng họ thấy có vấn đề về chuyện định nghĩa giới tính của họ, qua cách giảng dạy của nhà trường.

(Minh họa)
"Lost in Trans Nation" được viết dưới dạng một cẩm nang dành cho các bậc cha mẹ, những người cảm thấy bị bối rối hoặc lo lắng khi con cái mình bày tỏ mong muốn được thay đổi giới tính. Bà Miriam Grossman sử dụng sự kết hợp giữa các câu chuyện của cá nhân, phân tích các nghiên cứu y khoa và bình luận của xã hội để làm rõ về lập luận của mình. Cho những ai có cháu nội cháu ngoại cần nên để ý vì những gì được giảng dạy tại học đường cũng như trên mạng, sẽ đưa đến hậu quả khôn lượng. Mình chưa có cháu nhưng cũng hơi ngại, muốn tìm hiểu thêm để tránh những tai hại về sau.
Cuốn sách này tập trung vào các khía cạnh như sau:
Bà Grossman lập luận rằng, sự gia tăng con số những người trẻ nhận diện là người chuyển giới có thể do ảnh hưởng của văn hóa xã hội hơn là bản chất tự nhiên. Bà so sánh xu hướng này với các hiện tượng xã hội trước đây (như rối loạn trong ăn uống hoặc rối loạn đa nhân cách), vốn cũng bị ảnh hưởng sâu rộng từ các sinh hoạt trong đời sống xã hội.
Grossman chỉ trích cái mà bà gọi là
"ý thức hệ về giới tính", cho rằng nó đã phủ nhận thực tế về sinh học và gây ra áp lực cho các bậc cha mẹ và các chuyên gia đành phải chấp nhận giới tính mà con cái tự nhận diện mà không có sự nghi ngờ hay xem xét kỹ lưỡng nào cả. Bà ta cho biết, khi chúng ta có
chromosome Y thì toàn cơ thể phải đáp ứng theo bản năng tự nhiên của cơ thể. Khổng thể cưỡng lại thiên nhiên.
Bà có đề cập đến những rủi ro của việc can thiệp y tế như thuốc ngăn chận tuổi dậy thì, liệu pháp hormone và phẫu thuật cho chuyển giới. Grossman cũng nhấn mạnh đến sự thiếu hụt từ các kết quả nghiên cứu dài hạn về tác động của những biện pháp này và nguy cơ hối hận ở những người đã lỡ bị chuyển giới.
Bà ta có đưa ra trường hợp của một đứa bé gái 12 tuổi, khi thấy ngực nở thì bị khó chịu, được bác sĩ cũng như các cố vấn giáo dục trong trường, nói rằng cô bé này không cần có ngực to để trở thành đối tượng về mặt sinh lý cho đàn ông. Tài tử Angelina Jolie tự cắt bộ ngực của mình vì sợ bị bệnh ung thư vú, chớ đâu có muốn chuyển giới tính. Nếu muốn thì cứ lên bàn mỗ, để được cắt bỏ. Bác sĩ giải phẫu thì rất hoan nghênh vì muốn có thêm tiền. Trong khi đó, họ không hề giải thích cho đứa bé giá kia là bộ ngực sẽ được dùng để cho con mình bú, giúp cho hệ thống miễn nhiễm vững mạnh chống bệnh tật, thể hiện sự gần gửi che chở cho người con khi mới được sinh ra đời. Dĩ nhiên sẽ nuôi dưỡng và tạo ra tình mẫu tử thiêng liêng giữa mẹ và con.
•
Câu Chuyện Của Những Người "Detransitioners":
Bà Grossman dành ra nhiều sự chú ý đến những người đã quay trở lại với giới tính sinh học của họ (
"detransitioners"), sử dụng câu chuyện của họ để báo động về những sự can thiệp y tế không thể đảo ngược. Ai rảnh thì xem cuộc phỏng vấn anh chàng bị thiến trong một giây phút bồng bột, nghe lời gạ gẩm để cho "thiến", biến thành
"gã công công" thời vua chúa khi xưa.
-
https://youtu.be/tk7NX7iPr9k?si=5oTuj3ssm3zrO4Xn
Dù có xem qua mấy cuộc phỏng vấn nữa nhưng chỉ cần tham khảo một là cũng quá đủ rồi.
Cuốn sách cung cấp các chiến lược giúp cho các bậc cha mẹ chống lại áp lực từ xã hội và các tổ chức, khuyến khích họ bảo vệ con cái khỏi những quyết định vội vàng và tai hại.
Lập Luận Chính Của bà Grossman
Bà Grossman đưa ra các luận điểm chính nhằm thách thức mô hình chăm sóc khẳng định về giới tính (
"affirmation model") và nhấn mạnh đến sự thận trọng cùng với việc thăm dò tâm lý sâu sắc hơn.
•
"Lan Lan Xã Hội" (Social Contagion): Bà Grossman cho rằng, sự gia tăng đáng kể số người trẻ, đặc biệt là nữ giới ở lứa tuổi thiếu niên, tự nhận diện là người chuyển giới có thể có dính líu đến
"sự lan lan xã hội". Bà có trích dẫn các nghiên cứu chỉ ra rằng bạn bè và cộng đồng trực tuyến có thể đóng vai trò quan trọng trong xu hướng về giới tính này.
Khi xưa, không có mạng Internet, trẻ em có thắc mắc về sinh lý thì sẽ hỏi những bạn học chung, nay thì có thể lên mạng, đọc thấy đủ thứ tin tức trên mạng. Nghe nói ở Thụy Điển, nay họ đã cấm trẻ em dưới tuối 16 tuổi lên mạng xã hội.
•
Vấn Đề Về Sức Khỏe Tâm Lý: Grossman cũng lập luận rằng, sự rối loạn giới tính
(gender dysphoria) thường là triệu chứng của các vấn đề về tâm lý khác, chẳng hạn như lo âu, trầm cảm, tự kỷ hoặc chấn thương về tâm lý. Bà ủng hộ việc giải quyết những nguyên nhân gốc rễ này thông qua liệu pháp tâm lý thay vì cho phép chuyển đổi giới tính ngay lập tức.
•
Phê Phán Về Mô Hình "Chỉ Có Khẳng Định" (Affirmation Only): Bà chỉ trích mô hình chăm sóc khẳng định về giới tính, cho rằng nó thật quá đơn giản và có hại vì có thể bỏ qua những khám phá sâu sắc hơn về trạng thái tâm lý của trẻ. Cái này rất nguy hiểm khi tại trường học, họ gọi con em chúng ta là con trai hay con gái là sai. Chúng có thể là con gái hay trai là tuỳ theo ý chúng mong muốn.
•
Đạo Đức Về Y Khoa và Trách Nhiệm: Bà Grossman tố cáo các tổ chức y tế ưu tiên về ý thức hệ hơn là các phương pháp dựa trên các bằng chứng khoa học. Bà chỉ trích các tổ chức như
Hiệp hội Nhi khoa Hoa Kỳ (AAP) và
Hiệp hội Chuyên gia Y tế Chuyển giới Thế giới (WPATH) vì đã cổ vũ, ủng hộ các phương pháp chăm sóc khẳng định giới tính dù thiếu nhiều bằng chứng thuyết phục.
Chiến Lược Dành Cho Phụ Huynh:
Bà Grossman cung cấp lời khuyên thực tế dành cho các bậc cha mẹ đang phải đối mặt với vấn đề này. Một số đề xuất chính bao gồm:
Dành Thời Gian cho con em và Giữ Bình Tĩnh:
• Bà Grossman nhấn mạnh đến khía cạnh quan trọng của việc không nên vội vàng đưa ra quyết định. Bà khuyến khích cha mẹ đặt câu hỏi với các chuyên gia y tế và tìm kiếm xem ý kiến thứ hai.
•
Tự Giáo Dục: Cuốn sách cung cấp các tài liệu và nghiên cứu mà bà Grossman cho rằng phụ huynh nên đọc để hiểu biết ra các rủi ro của việc can thiệp y tế
•
Hành Động Mạnh Mẽ: Bà Grossman khuyến khích phụ huynh phản đối nếu nhà trường hoặc các chuyên gia y tế cố tình loại bỏ họ ra khỏi quá trình ra quyết định có liên quan đến giới tính của con cái. Làm sao chúng ta có thể quyết định chuyển giới khi chưa có kinh nghiệm, hãy nghỉ đến các hậu quả trong tương lai.
•
Tập Trung Vào Thực Tế Về Sinh Học: Bà đề xuất cho các bậc cha mẹ nhẹ nhàng nhắc nhở con cái về thực tế về sinh học và đưa ra những lời giải thích khác thay vì chỉ khuyến khích việc chuyển giới.
Những Chỉ Trích Đối Với Mô Hình Nhằm Khẳng Định Giới Tính
Cuốn sách của bà Grossman đặc biệt chỉ trích các cơ sở y tế và giáo dục, nơi mà bà cho rằng đang ưu tiên khẳng định giới tính của trẻ hơn là khám phá các nguyên nhân tâm lý sâu xa. Một số chỉ trích cụ thể bao gồm:
•
Thuốc Ngăn Chận Tuổi Dậy Thì: Bà Grossman lập luận rằng thuốc nhằm ngăn chận tuổi dậy thì không hoàn toàn có thể đảo ngược như một số người ủng hộ đã tuyên bố và có thể gây ra các tác động lâu dài lên mật độ của xương, sự phát triển của não bộ và khả năng sinh sản.
•
Cho Phẫu Thuật Trên Trẻ Còn Vị Thành Niên: Bà bày tỏ sự lo ngại về các ca phẫu thuật chuyển giới ở thanh thiếu niên, chẳng hạn như phẫu thuật cắt bỏ ngực, mà bà cho là không thể đảo ngược và được cho thực hiện quá sớm. Lý do là cơ thể, não bộ sẽ còn tăng trưởng đến độ 25 tuổi mới ngưng, nếu chúng ta giải cho phẫu đứa bé mới có 12 tuổi thì quá là vội vàng.
•
Thiếu Các Nghiên Cứu Dài Hạn: Bà Grossman nhấn mạnh đến sự thiếu hụt các nghiên cứu kỹ lưỡng và dài hạn về kết quả của việc chuyển giới y tế, đặc biệt đối với trẻ vị thành niên.
Cuốn sách
"Lost in Trans-Nation" của bà Miriam Grossman đã khơi gợi ra nhiều sự tranh cãi và là một tác phẩm quan trọng cho những ai có quan tâm đến các cuộc tranh luận về rối loạn giới tính và chăm sóc y tế cho người trẻ. Dù có đồng tình hay phản đối quan điểm của bà, cuốn sách này phản ảnh những sự căng thẳng xã hội chung quanh vấn đề nổi bật hiện nay. Đó là cách tốt nhất để hỗ trợ cho trẻ em đang gặp khó khăn với các vấn đề về giới tính.

(Minh họa)
Mình lại nhớ lần đầu tiên khi gặp phải trường hợp bị thắc mắc về giới tính. Trong xóm lúc xưa ở Đà Lạt, có mình và thằng Đắc, con anh Bình là con trai, chơi với toàn một đám con gái cùng trang lứa. Một hôm chơi trò 5, 10 thì thằng Đắc úp mặt nơi tường trong lúc con Thuý, dắt mình chạy đi trốn trong khe cửa nhà ông Khoa. Sau đó nó kêu mình cho nó xem chim của mình. Mình như con bò đội nón, rồi sau đó mới nói với con Thuý là nó cũng phải cho mình xem chim của nó. Nó nhất trí nên mình tuột quần cho nó xem. Sau đó nó đã cho mình xem qua chim của nó. Mình không thấy chim nó đâu hết, hỏi chim mày đâu, ai đã bẻ rồi.
Lý do là có người cậu bà con, lâu lâu ghé qua nhà khi gặp mình lại kêu thằng cu, đưa chim cho cậu coi. Mình tuột quần ra cho cậu coi xong cậu kêu úa cha hay hè, thằng ni sau này gái mê rồi giả bộ bẻ con chim của mình rồi sau đó cho mình cục kẹo gừng. Khi xưa người lớn ở Việt Nam hay làm trò khỉ này. Nay nếu ở Hoa Kỳ chắc sẽ bị bỏ tù ngay.
Con Thuý kêu mình là đồ ngu khiến cho mình ngu cho đến giờ. Chán Mớ Đời