Nguyễn Hữu Quư - Cả thế giới đều biết t́nh h́nh Biển Đông thời gian vừa qua hết sức nóng bỏng, nhưng có lẽ nóng bỏng hơn cả là những ǵ hiện đang tích tụ trong tâm tư hàng triệu con dân nước Việt. Bởi nếu nh́n cho tinh một chút, toàn bộ những quậy phá ghê tởm của Đế quốc Trung Cộng đều đang nhằm chĩa mũi dùi chủ yếu vào các quần đảo và lănh hải Việt Nam với một thái độ trịch thượng mà chúng không cần giấu giếm. Sự căng thẳng trong nhiều ngày ở băi cạn Scarborough của Philippines rất có thể chỉ là màn dạo đầu và là đ̣n “đánh dứ” nhằm lạc hướng dư luận mà thôi; hơn nữa đối diện với liên minh quân sự Phi – Mỹ, con sói Đại Hán dù có đói mồi đến mấy cũng phải biết gờm, không thể dại đột làm liều.
Tuy cơ quan chức năng bao giờ cũng chỉ một giọng vỗ về dân chúng: Mọi việc đă có Đảng lo, ư nói hăy cứ yên tâm ngủ kỹ và theo dơi các màn “vui vẻ trẻ trung” trên báo đài của Đảng là đủ, nhưng làm sao “ngủ yên” cho được khi cả một vùng biển đảo mênh mông của của Tổ quốc đang đứng trước t́nh thế có thể nói là treo trên sợi tóc? Mà nói đến Tổ quốc th́ đó là cái ǵ thiêng liêng kết tinh từ hàng triệu triệu anh linh đă từng đổ máu xương bồi đắp nên nó. Nói đến Tổ quốc cũng là nói đến 85 triệu con người đang từng phút từng giờ hiện diện với những buồn vui sướng khổ chết sống có thực, gắn bó máu thịt với chính mảnh đất đă nuôi dưỡng nên ḿnh. Trong mọi định nghĩa kinh điển xưa nay chưa có ở đâu nói rằng Tổ quốc là riêng của một đảng và chỉ đảng ấy có quyền lo toan cho nó, hoặc định đoạt số phận của nó trong quan hệ với nước ngoài – hoàn toàn không. V́ thế, không phải là thừa nếu ta nhắc lại: mọi người dân đều có quyền băn khoăn suy nghĩ trước những ǵ đang xảy ra liên quan đến vận mệnh sống c̣n của Tổ quốc trong giờ phút hết sức hiểm nghèo này.
Trên tinh thần đó, chúng tôi xin đăng lời bàn dưới đây của bạn Nguyễn Hữu Quư để độc giả xa gần rộng đường tham khảo.
Bauxite Việt Nam
Trung Quốc thực sự đă xâm lược Việt Nam.
Cho dù né tránh dưới h́nh thức nào đi chăng nữa, người Việt Nam cũng như những ai trên toàn thế giới khi quan tâm đến Biển Đông (biển Nam Trung Hoa), đều thấy và chấp nhận một sự thật rằng: Trung Quốc đă thực sự xâm lược Việt Nam.
Ngay sau khi Quốc hội (QH) Việt Nam thông qua LUẬT BIỂN VIỆT NAM vào ngày21/6/2012, với số phiếu xem như là tuyệt đối, theo đó, ngay từ điều I, QH Việt Nam khẳng định: quần đảo Hoàng Sa, quần đảo Trường Sa và quần đảo khác thuộc chủ quyền, quyền chủ quyền, quyền tài phán quốc gia của Việt Nam; th́ ngay lập tức, như đă được lập tŕnh sẵn, Trung Quốc đă có một loạt các hành động, không chỉ phản đối mà c̣n leo thang tiến hành chiến tranh xâm lược. Ta có thể kể qua các sự kiện chính sau:
- Ngày 21/6/2012 Trung Quốc bên cạnh phản đối LUẬT BIỂN VIỆT NAM, là hành động thành lập Thành phố cấp địa khu Tam Sa, bao gồm toàn bộ Biển Đông Việt Nam trong phạm vi “đường lưỡi ḅ” mà Trung Quốc tự vẽ và công bố với thế giới vào năm 2009.
- Ngày 23/6, Tổng công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc (CNOOC) thông báo chào thầu quốc tế đối với 9 khu vực trong phạm vi vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lư và thềm lục địa của Việt Nam. Đây được xem là hành động “rao bán nhà hàng xóm” rất ngang ngược của Trung Quốc, bị rất nhiều nước trên thế giới phản đối.
- Ngày 26.6, Cơ quan Giám sát hàng hải (CMS) Trung Quốc điều động đội gồm 4 tàu hải giám rời căn cứ tại thành phố Nam Á thuộc đảo Hải Nam để thực hiện chuyến tuần tra trên Biển Đông (theo Học viện Nghiên cứu quốc pḥng quốc gia Nhật Bản, tính đến hết năm 2011, CMS có khoảng 280 tàu Hải giám, trong đó gồm 27 chiếc trên 1.000 tấn và có 9 máy bay trực thăng, các tàu Hải giám được trang bị hệ thống định vị tiên tiến…).
- Ngày 13/7/2012 Trung Quốc đưa 30 “tàu đánh cá”, mà theo báo chí Trung Quốc th́ đây là một trong những hoạt động đánh cá chung lớn nhất trong lịch sử tỉnh Hải Nam. Đội tàu cá này gồm một tàu hậu cần có trọng tải 3.000 tấn và 29 tàu cá trọng tải 140 tấn. Các tàu chia thành nhiều nhóm khác nhau khi tham gia vào hoạt động đánh cá rầm rộ kéo dài 20 ngày ở khu vực quần đảo Trường Sa của Việt Nam; và đến ngày 16/7/2012, sau 3 ngày 3 đêm, đoàn tàu này đă có mặt tại đảo Chữ Thập, thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.
- Ngày 19/7/2012, Trung Quốc đưa tàu đổ bộ xuống khu vực Trường Sa, theo các báo đưa tin, th́ đây là con tàu chở lính và thiết bị hậu cần Trung Quốc thuộc lớp Ngọc Đ́nh, có số hiệu No. 934, mang theo 3 súng hạng nặng, cần cẩu và có băi đỗ trực thăng. Máy bay hải quân Philippines đă chụp được h́nh con tàu ở khu vực Palawan.
- Tân Hoa xă ngày 20/7 dẫn các nguồn tin từ Bộ tư lệnh quân khu Quảng Châu cho hay Quân ủy Trung ương Trung Quốc đă phê chuẩn thành lập bộ chỉ huy quân đồn trú của cái gọi là “thành phố Tam Sa”.
Đây có thể xem như hợp pháp hóa sự chiếm đóng về quân sự trên đảo đă và sẽ chiếm được trong tương lai.
- Ngày 21/7/2012, Trung Quốc tiến hành “bầu đại biểu Hội đồng nhân dân” ở Tam Sa, chính thức “hành chính hóa” toàn bộ phần biển Đông trong phạm vi “đường lưỡi ḅ”.
Không sớm th́ muộn, để thực hiện các mục tiêu của “đường lưỡi ḅ”, buộc Trung Quốc phải tiến hành chiến tranh xâm lược đối với quần đảo Trường Sa của Việt Nam, và nay, Trung Quốc thực sự đă và đang thực hiện chiến tranh xâm lược Việt Nam.
Mặc dù rất muốn chiếm đoạt Trường sa, nhưng Trung Quốc thực sự run sợ nếu thực hiện cuộc chiến với Việt Nam.
Nhận định trên đây nghe có vẻ rất vô lư, nhưng thực tế đúng là như vậy, bởi v́:
- Lịch sử hàng ngàn năm trong chiến tranh Trung-Việt đă chứng minh điều này, nghĩa là, trong cuộc chiến mở màn, thường là Trung Quốc giành phần thắng, v́ trong tương quan lực lượng, Trung Quốc luôn bằng 15-20 lần so với Việt Nam, và Trung Quốc là nước luôn chủ động thực hiện chiến tranh xâm lược; ngược lại, kết thúc cuộc chiến, sự thảm bại bao giờ cũng giành cho phía Trung Quốc. Các băi chiến trường như là: Chi Lăng, Tốt động, Chúc động, Đống Đa, Bạch Đằng, Hàm Tử v.v.. là mồ chôn xác giặc hiện vẫn c̣n in đậm dấu ấn lịch sử trên đất ViệtNam.
- Nếu cuộc chiến trên Biển Đông diễn ra, th́ toàn bộ con đường vận chuyển trên Biển Đông, đây là tuyến đường biển xem như là mạch máu nuôi sống nền kinh tế Trung Quốc, khi đó sẽ bị Việt Nam khống chế, và theo đó, chiến tranh sẽ kéo dài, nền kinh tế Trung Quốc bị khủng hoảng, kéo theo là sự nổi dậy của nhân dân Trung Quốc và sẽ lật đổ chế độ cộng sản Trung Quốc.
- Mặc dù mấy năm gần đây, báo chí và dân cư mạng Trung Quốc rất hung hăng, tưởng như muốn “làm gỏi” Việt Nam, nhưng với vị trí địa h́nh chạy dọc theo phương Bắc-Nam của Việt Nam; quần đảo Trường Sa lại cách xa Trung Quốc hơn 1.000 km, nếu cuộc chiến Trung-Việt diễn ra, Trung Quốc sẽ lại nuốt hận như tiền nhân của họ đă phải nhiều lần cam chịu mà thôi.
Thế “tiến thoái lưỡng nan” của Việt Nam.
Trong lịch sử chống giặc phương Bắc, có thể nói, chưa bao giờ nhân dân ViệtNam run sợ, có chăng là chỉ có giai cấp thống trị tại ViệtNam run sợ mà thôi. Một số triều đại phong kiến trước đây, do muốn duy tŕ chế độ cai trị của ḿnh đă phải cầu viện phương Bắc và đă bị nhân dân lật đổ cùng với việc đuổi giặc ngoại xâm như lịch sử đă ghi lại.
Hiện tại, lănh đạo Việt Nam đang ở thế “tiến thoái lưỡng nan”; nếu không ra tay bảo vệ chủ quyền th́ mặc nhiên chấp nhận hành động xâm lược của Trung Quốc, tạo tiếp một sự “đă rồi” như đối với Gạc Ma năm 1988; và nguy hiểm hơn, là cơ hội để Trung Quốc lấn tới đặt giàn khoan “Dầu khí Hải dương 981” vào trong phạm vi vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lư của Việt Nam vào thời gian tới đây.
Ngược lại, chủ trương của Đảng cộng sản ViệtNam lại luôn cho rằng, “ViệtNam cần môi trường ḥa b́nh, ổn định để phát triển”. Đó là một chủ trương không sai, v́ hợp với xu thế của nhân loại hiện nay, tuy nhiên không thể cứ nắm chặt lấy nó là có được lá bùa thiêng để tránh khỏi cuộc chiến nằm ngoài ư ḿnh, càng không thể chỉ đáp lại kẻ thù bằng những lời “tuyên bố” hoặc “thư từ ngoại giao” như đă diễn ra bao lâu nay chứ không có thêm những động thái cần kíp khác có tính chất nhà nước quan phương để chính thức tuyên cáo với quốc tế, làm cho quốc tế hiểu ta hơn và có thêm nhiều tiếng nói đồng t́nh với ta.
Tóm lại, do bị ràng buộc bởi “quan hệ 4 tốt và phương châm 16 chữ vàng”, Việt Nam hiện đang rất bất lợi trong bảo vệ chủ quyền đối với khu vực Trường Sa. Lịch sử ViệtNam hôm nay khiến ta chạnh ḷng nghĩ đến thời kỳ Triều đ́nh nhà Nguyễn sợ nhân dân ta hơn sợ thực dân Pháp, dẫn đến thành Hà Nội thất thủ (1882) và đưa đến cái chết của Tổng đốc Hoàng Diệu.
Có khác chăng là, với sự ngang ngược, bất chấp luật pháp và công ước quốc tế, Trung Quốc hiện đang “tứ bề thọ địch”, đây lại là một lợi thế v́ chính nghĩa đă đứng về phía Việt Nam.
Mặc dù không ai muốn một cuộc chiến Trung-Việt sẽ xảy ra, nhưng có vẻ như định mệnh đă được sắp đặt. Bắc Kinh đang tự tin vào các yếu tố về “thiên thời, địa lợi, nhân ḥa” nằm trong tay họ, và v́ vậy, rất có thể Trung Quốc sẽ ra tay đánh chiếm một số đảo của Việt Nam trong thời gian tới, kết hợp giải quyết các mâu thuẫn nội tại bên trong Trung Quốc trước Đại hội Đảng cộng sản Trung Quốc lần thứ 18, dự kiến diễn ra trong tháng 10 tới đây.
Có thể nói, đêm trước cho một cuộc chiến tranh Trung-Việt đă bắt đầu.
Câu hỏi được đặt ra là: Lực lượng nào sẽ lănh đạo nhân dân ViệtNam trong cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược lần này?
Tôi đồng ư với tác giả Lê Ngọc Thống, trong bài “ViệtNam trước diễn biến mới của khu vực”, đăng trên Viet-studies, ngày 22/7/2012, khi ở cuối bài, tác giả viết:
“Làm thế nào để có sức mạnh tinh thần? Làm thế nào để cả nước đồng ḷng, đồng bào trong và ngoài nước kết tinh tinh thần yêu nước thành một làn sóng nhấn ch́m quân xâm lược? Nếu như bọn tham nhũng, “lợi ích nhóm” đă làm chao đảo kinh tế và ḷng tin th́ chúng chẳng ngại ngần ǵ bán nước để yên vị, hưởng lợi, vậy làm ǵ để diệt bọn chúng?… Câu trả lời dành cho lănh đạo Việt Nam”.
22.7.2012
N.H.Q.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN