Phản ứng của mẹ chồng khiến tôi bất ngờ ngoài sức tưởng tượng.
Hồi trước tôi từng đọc trên mạng có một câu nói đùa rằng "Nếu cưới đúng người th́ bạn lúc nào cũng được cưng chiều như em bé". Quả thực hơn 1 năm nay, từ khi có anh bạn cùng giường, tôi gần như chẳng phải đụng tay vào việc ǵ cả.
Vợ chồng tôi sống riêng trong căn chung cư nho nhỏ do bố mẹ chồng mua sẵn từ lâu. Ở gần bố mẹ nên vợ chồng tôi qua lại bên nội ăn cơm suốt. Cách vài hôm mẹ chồng lại sang nhà tôi chơi, biết các con bận đi làm nên bà hay mang theo đồ ăn tự nấu và trái cây cất vào tủ lạnh.
Tôi hiếm khi phải đi chợ v́ có mẹ chồng với mẹ đẻ hỗ trợ hết.
Việc nhà th́ đă có chồng lo, cơm nước giặt giũ rửa bát... tất cả đều do một tay chồng xử lư. Tôi cứ đi làm về là chỉ có mỗi việc tắm rửa với ngồi vào bàn ăn. Thích th́ bật robot lau nhà lên giúp chồng hoặc gấp quần áo đem cất tủ, c̣n lại th́ rảnh rang nằm xem điện thoại suốt.
Bạn bè người quen toàn khen tôi số sướng. Chưa đẻ con mà đă được 2 bên nội ngoại chiều như bà hoàng. Sinh con rồi khéo có khi tôi thành "liệt" mất, v́ có ai cho tôi đụng tay vào việc ǵ đâu! Không phải tôi lười biếng, mà thực sự mọi người trong gia đ́nh đều cưng chiều tôi đến mức chẳng c̣n ǵ để nói nữa.
Tuy nhiên thỉnh thoảng mẹ chồng cũng nhắc tôi nhiều thứ.
Tôi biết bà để ư đến lối sống của con dâu, nên bản thân tôi không dám ăn ở quá bừa băi. Mẹ chồng từng nhắc tôi ngồi pḥng khách phải khép chân vào, ăn cơm không được nhai chèm chẹp, bóc vỏ cam hay vải phải để ư lau nước quả rớt ra ngoài, quần áo sạch thu vào nhà th́ phủi bụi đi rồi hẵng đem cất...
Nhờ chồng đi mua đồ
Mỗi lần nghe mẹ nói là tôi lại xấu hổ, tự thấy ḿnh chưa khéo một tí nào. Mẹ chồng tôi không hề khó tính với con dâu, nhưng không có nghĩa là bà dung túng cho việc ăn ở bừa phứa.
Dễ tính không có nghĩa là dễ dăi, mẹ chồng tôi chính là người thuộc tuưp phân định đúng - sai rạch ṛi. Bà chiều con dâu nhưng không muốn con dâu sinh hư, thế nên bà vẫn chỉ bảo tôi theo cách nhẹ nhàng nhất có thể.
Bà cũng hay nhắn nhủ tôi rằng làm vợ th́ nên chủ động chăm sóc nhà cửa một chút, không phải cái ǵ cũng phó mặc cho chồng. Tôi tự thấy ḿnh để kệ chồng làm hết việc nhà cũng không đúng lắm, nên tôi vâng dạ nghe lời mẹ chồng ngay.
Hôm nay tôi đau bụng v́ tới tháng. Cộng thêm thời tiết nóng nực khiến tôi mệt mỏi, phải xin sếp buổi chiều nghỉ về nhà sớm. Chồng thấy tôi nhợt nhạt quá nên lo, anh hỏi tôi cần ǵ để anh hỗ trợ. Về thấy băng vệ sinh dự trữ trong nhà đă hết, tôi nhờ chồng mua vài bịch, cộng thêm thuốc đau bụng kinh và một số đồ dùng vệ sinh khác.
Toàn đồ nhạy cảm của phụ nữ nên tôi dặn chồng bảo người ta cho hết vào túi đen, xách về cho đỡ ngại. Chồng cười bảo anh không ngại, chỉ sợ vợ thiếu đồ dùng thôi.
Nằm đợi chồng về mà tôi mệt quá, ngủ thiếp đi trên ghế sofa. Tỉnh dậy đă thấy mẹ chồng với chồng đứng ở trong bếp, nghe mẹ chồng nói chuyện mà tôi bỗng thấy hoang mang. Bà bắt gặp chồng tôi trong siêu thị, đúng lúc anh ấy đang lựa băng vệ sinh cho tôi. Tôi sợ mẹ chồng sẽ mắng ḿnh, rồi lại dạy tôi một bài v́ dám bảo chồng đi lựa thứ đồ nhạy cảm ấy.
Thế nhưng mẹ chồng lại không phản ứng như vậy. Ngược lại, bà khen con trai biết thương vợ và cư xử tinh tế. Thường th́ hiếm có ông chồng nào chịu đi mua đồ nhạy cảm cho vợ, đến chính bố chồng tôi c̣n chưa đi mua thứ ấy cho mẹ chồng bao giờ. Bà thấy con trai lo cho con dâu th́ rất vui, bảo anh cứ phát huy tinh thần b́nh đẳng yêu thương vợ như thế.
Rồi sau đó mẹ chồng pha cho tôi b́nh trà táo đỏ để uống cho ấm bụng. Mẹ hỏi chúng tôi định kế hoạch bao giờ có con, tôi ngại ngùng nói rằng 2 đứa đang "thả". Thế là mẹ chồng vui mừng ra mặt. Bà nói cứ thoải mái tinh thần đi, bao giờ đậu thai th́ báo tin vui cho bà biết trước. Cháu trai hay cháu gái đều được, bà không phân biệt đối xử ǵ.
Chỉ là dăm ba câu nói thôi mà tôi biết ơn mẹ chồng hết sức. Bà vừa tâm lư vừa tốt bụng. Số tôi đúng là quá may nên mới được làm con dâu của bà.
VietBF@ sưu tập
|