Ngày chuyển vào nhà mới, ánh nắng rực rỡ, bạn bè và người thân tụ tập đông đủ, không khí tràn ngập tiếng cười và những lời chúc phúc.
Sau nhiều năm kết hôn, cuộc sống của vợ chồng tôi tuy không giàu có nhưng luôn ấm áp và ḥa thuận. Năm ngoái, chúng tôi đă đón chào một thiên thần nhỏ, đó là kết tinh t́nh yêu của hai vợ chồng.
Năm nay, tôi lại mang thai lần nữa. Thực ra, mang thai lần 2 là chuyện ngoài ư muốn. Thực chất vợ chồng tôi muốn con lớn hơn chút nữa mới sinh thêm, nhưng đă trót rồi nên sinh luôn. Thôi th́ 3 năm 2 đứa, đẻ xong rồi "chốt sổ", hai vợ chồng tập trung làm ăn, nuôi con cũng được.
Khi thông báo tin vui này, cả gia đ́nh đều tràn ngập niềm hạnh phúc. Đặc biệt, mẹ chồng c̣n dơng dạc tuyên bố rằng sẽ cho vợ chồng tôi một căn nhà làm quà.
- Các con đă có 2 đứa con, thu nhập không cao, cứ ở thuê thế th́ mỗi tháng sẽ tốn thêm một khoản. Muốn tự thân vận động th́ không biết đến khi nào. Sau khi suy nghĩ, bố mẹ quyết định sẽ mua cho các con một căn nhà. Có chốn lui về rồi sẽ đỡ áp lực kinh tế hơn, cuộc sống cũng sẽ ổn định hơn.
Nghe những lời mẹ chồng nói, vợ chồng tôi vô cùng bất ngờ, ḷng tràn đầy sự biết ơn.

Khi tôi mang thai lần 2, mẹ chồng nói sẽ cho vợ chồng tôi căn nhà. (Ảnh minh họa)
Ngày chuyển vào nhà mới, ánh nắng rực rỡ, bạn bè và người thân tụ tập đông đủ, không khí tràn ngập tiếng cười và những lời chúc phúc. Tuy nhiên, giữa lúc niềm vui lên đến đỉnh điểm, mẹ của tôi, người luôn đứng lặng lẽ ở một góc pḥng với ánh mắt phức tạp, bất ngờ lên tiếng.
Bà nói với giọng nhẹ nhàng nhưng đủ để mọi người đều nghe thấy:
- Ngân à, mẹ biết con đă phải trải qua nhiều khó khăn. Mẹ rất vui khi các con đă có tổ ấm riêng của ḿnh. Mẹ mong rằng các con "ăn quả nhớ kẻ trồng cây", nhớ rằng dù cuộc sống có tốt đẹp đến đâu, đừng quên những người đă giúp đỡ các con, đặc biệt là bố mẹ chồng của con.
Nói xong, mẹ tôi quay sang nói với bố mẹ chồng tôi:
- Tôi cảm ơn anh chị v́ những năm tháng qua đă đối xử với cái Ngân như con gái ruột. Chúng nó có được như ngày hôm nay công lớn là nhờ anh chị.
Những lời mẹ nói làm tôi sững sờ, nước mắt lập tức trào ra. Có lẽ do đang mang thai nên tôi nhạy cảm hơn, tôi cứ thế khóc nức nở. Trong khoảnh khắc ấy, tất cả những kỷ niệm và ḷng biết ơn ùa về.
Tôi nhớ lại những khó khăn trong thai kỳ và khi sinh con đứa đầu tiên. Mẹ tôi sức khỏe kém lại ở xa nên từ khi tôi mang thai đứa đầu đến nay, đều là do một tay chồng và mẹ chồng chăm sóc tôi. Mẹ chăm chút cho tôi từng ly từng tí, các bữa ăn sau sinh luôn phong phú và giàu chất dinh dưỡng. Mẹ luôn tôn trọng tôi khi nuôi dạy con cái, thấu hiểu cho những cảm xúc bất thường của tôi.
Trong khi đó, mẹ ruột hầu như ngày nào cũng gọi điện hỏi thăm. Mỗi tháng mẹ đều đóng thùng ít rau củ, con gà nuôi được gửi lên cho tôi.
Sự đồng hành của chồng, tấm ḷng vị tha và bao dung của mẹ chồng, sự hỗ trợ thầm lặng của mẹ ḿnh, tất cả những điều đó ḥa quyện thành những giọt nước mắt, lăn dài trên má tôi.
Lúc này, mẹ chồng tiến lại gần, ôm chặt tôi và nhẹ nhàng an ủi, vỗ về:
- Con ơi, đừng khóc nữa, chúng ta là một gia đ́nh. Bố mẹ không giúp các con th́ giúp ai? Chúng ta c̣n nhiều ngày tháng phía trước.
Chồng cũng đứng bên cạnh, vỗ về như một điểm tựa vững chắc. Trong khi đó, mẹ tôi đứng lặng lẽ nh́n, ánh mắt rưng rưng nhưng nụ cười trên môi lại đầy tự hào.
Nhờ t́nh yêu và sự chăm sóc của bố mẹ hai bên, chúng tôi đă học được cách trưởng thành và biết ơn. Tôi cũng nhận ra rằng, t́nh yêu và sự ủng hộ từ gia đ́nh chính là tài sản quư giá nhất trong cuộc đời ḿnh.
Trong những ngày tháng tới, dù có gặp phải bao nhiêu thử thách, chỉ cần gia đ́nh luôn bên nhau, không ǵ là không thể vượt qua. V́ vậy, khuyên các bạn rằng hăy trân trọng từng khoảnh khắc bên những người yêu thương và biết ơn những ai đă dành t́nh cảm cho bạn.
Trong xă hội hối hả ngày nay, có được sự đồng hành và hỗ trợ từ gia đ́nh chính là hạnh phúc lớn nhất của mỗi chúng ta.
VietBF@sưu tập