Ngày xưa, có một ngôi làng mang tên là Làng Nói Dối. Dân làng ở đây không bao giờ nói thật, họ sống trong một thế giới của những lời nói dối, nên mặc dù vui vẻ, họ lại thiếu đi sự chân thành và tình bạn thực sự. Trong làng có một ngôi đền nhỏ, thờ một loại nước thánh được chế từ gạo và ngô – những lương thực mà người dân hằng ngày vẫn dùng. Tuy nhiên, kỳ lạ thay, loại nước này khi uống vào lại khiến người ta quay cuồng, không còn khả năng nói dối, tất cả những bí mật trong lòng họ đều tuôn ra. Vì vậy, người dân Làng Nói Dối rất sợ loại nước này, sợ rằng nó sẽ phá hủy nền văn hóa truyền thống của họ.
Trong làng có hai cậu bé tên Thuận và Thiên. Họ chơi thân với nhau từ nhỏ và rất vui vẻ, nhưng từ khi còn bé, cả hai đều được dạy phải nói dối. Dù tình bạn giữa họ rất sâu sắc, nhưng ngày càng lớn, họ lại càng không hiểu nhau. Tình bạn đó càng lớn lên, khoảng cách giữa họ càng xa. Khi đã đến tuổi đôi mươi, mối quan hệ của họ vẫn rất thân thiết, nhưng họ vẫn thiếu đi sự thấu hiểu và chân thành.
Một ngày nọ, Thuận nghe kể về nước thánh trong đền thờ làng mình. Với tính tò mò và mong muốn hiểu rõ hơn về bạn bè cũng như mọi người, Thuận rất muốn thử uống nước này để xem cảm giác nói thật sẽ như thế nào. Thuận rủ Thiên đi cùng, nhưng thực ra, trong lòng cậu muốn thử nước thánh này để xem liệu mọi người sẽ phản ứng thế nào khi mình không còn nói dối nữa.
Hai người cùng vào đền thờ, Thiên đứng gác cửa, còn Thuận lẻn vào bên trong để lấy nước thánh. Khi Thuận uống nước, một cảm giác nóng bừng lên trong người, đầu óc quay cuồng và hưng phấn. Sau một lúc, cậu cảm thấy như tất cả bí mật trong lòng đều không thể giấu được nữa, và cậu chạy ra ngoài, nói với Thiên tất cả những suy nghĩ của mình. Thuận chia sẻ rằng từ trước đến nay việc nói dối khiến họ dần xa cách nhau, và cậu rất muốn mọi người hiểu nhau hơn bằng cách nói thật.
Thiên, sau khi thử uống nước thánh, cũng cảm nhận được sự thay đổi. Họ ngồi lại, trò chuyện về tình bạn, chia sẻ những ước mơ và hoài bão
VietBFsưu tập