Phiên tòa sơ thẩm khép lại nhưng vụ án vẫn còn nhiều câu hỏi bỏ ngỏ. Nguyên nhân cái chết của chị Huyền chưa được làm rõ. Hai người lạ mặt xuất hiện trong vụ phi tang xác chị Huyền. Ai là kẻ chủ mưu của vụ án?
Vì sao chị Huyền chết?
Trong phiên xử, luật sư Vũ Gia Trưởng đã gọi Tường là “bác sĩ giả” bởi, dù không có chuyên môn về phẫu thuật thẩm mỹ, Tường vẫn thực hiện phẫu thuật thẩm mỹ gây ra cái chết của nạn nhân Huyền.
Theo cáo trạng, ngày 3/5/2013, Nguyễn Mạnh Tường (SN 1973, ngụ phường Cổ Nhuế 1, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội) là bác sĩ khoa ngoại Bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội mở Thẩm mỹ viện (TMV) Cát Tường ở số 45 đường Giải Phóng. Tường làm giám đốc và trực tiếp làm thẩm mỹ. Lê Thị Thúy Mai (SN 1980, ngụ ngõ 29 Lạc Trung, quận Hai Bà Trưng) chịu trách nhiệm quản lý, kinh doanh, chăm sóc khách hàng, tư vấn và quảng cáo. Cát Tường có 24 nhân viên. Khi hoạt động, Cát Tường chưa có giấy phép hoạt động của Sở Y tế Hà Nội mà chỉ có giấy phép đăng ký kinh doanh do Phòng Tài chính - Kế hoạch quận cấp và cấy giấy chứng nhận hành nghề cá nhân do Bộ Y tế cấp. Tháng 6/2013, Tường cho Cát Tường hoạt động hút mỡ bụng và nâng ngực cho phụ nữ có nhu cầu làm đẹp.
Sau khi nộp 50 triệu đồng, 11h ngày 19/10/2013, chị Huyền được thử HIV và thử phản ứng thuốc tê thấy bình thường. 12h30 cùng ngày, Tường bảo hai nhân viên là Vân và Hoa pha 5 chai thuốc gây tê theo công thức do Tường hướng dẫn. Tường hỏi chị Huyền về tiền sử có bệnh gì không? Chị Huyền trả lời không có bệnh lý gì. Tường tiêm 4 chai thuốc gây tê đã pha vào bụng chị Huyền để gây tê toàn bộ vùng bụng rồi tiến hành hút mỡ. Hút được khoảng 15 phút thì chị Huyền bị co giật, Tường bảo Vân đi mua thuốc động kinh, chị Vân đi nhưng không mua được. Khi chị Huyền có biểu hiện co giật, nháy mắt, sùi bọt mép, Tùng tiêm một mũi an thần, loại thuốc diafegam 10mg. Tiêm xong thấy chị Huyền bình thường nên Tường đi chùa Quán Sứ.
Khoảng 17h15 ngày 19/10/2013, nhân viên gọi điện báo cho Tường chị Huyền có biểu hiện tím tái, mạch khó bắt, huyết áp không đo được. Tường chỉ định cho nhân viên tiêm cho chị Huyền hai ống thuốc trợ tim adrenalin 2 ml và 2 ống thuốc chống dị ứng, truyền dịch muối và cho thở ôxy. Sau đó, Tường gọi điện cho bác sĩ Nguyễn Quang Thành - cùng khoa với Tường ở Bệnh viện Bạch Mai đến cấp cứu cho chị Huyền. Khi Tường về, thấy chị Huyền ở trong tình trạng tím tái, không có nhịp tim. Tường cùng Thành cấp cứu cho chị Huyền, tiêm liên tiếp hai liều thuốc trợ tim loại adrenalin (mỗi liều 10 ống) tiêm trực tiếp vào tim nhưng không thấy kết quả. Chị Huyền tử vong. Đại diện VKS cáo buộc: “Rõ ràng việc làm sai trái của bị cáo dẫn tới cái chết của chị Huyền”.
Luật sư Vũ Gia Trưởng nói rằng cơ quan chức năng chưa xác định được nguyên nhân nào gây ra cái chết của chị Huyền nhưng khẳng định được việc phẫu thuật thẩm mỹ của Tường đã khiến chị Huyền tử vong. Thế nhưng, tại tòa, Tường chối tội và phản bác lại vị đại diện viện kiểm sát: “ Hiện chưa làm rõ cái chết của chị Huyền thì làm sao có thể nói rằng bị cáo là người gây ra cái chết của nạn nhân. Việc chị Huyền tử vong tại Thẩm mỹ viện vẫn chưa được làm rõ. Khi bị cáo phẫu thuật xong thì chị Huyền vẫn còn sống. Khi bị cáo về thì chị Huyền đã chết rồi. Vậy đại diện VKS lấy cơ sở nào để quy kết bị cáo chính là người gây ra cái chết cho nạn nhân?”.
Tranh cãi về quy định y tế
Lời khai của các nhân chứng khiến những người trong phòng xử án rùng mình: Hàng trăm ống adrenalin đã được mở dùng để tiêm cho chị Huyền nhưng chị Huyền đã tử vong. Với bằng thạc sỹ y khoa, chuyên môn ngoại khoa và phẫu thuật tạo hình, quảng cáo bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ học từ Hàn Quốc về, Tường đã tiến hành hút mỡ bụng, bơm ngực cho phụ nữ có nhu cầu dù Tường không có bằng cấp và không được cấp phép phẫu thuật thẩm mỹ.
Công văn số 3205 ngày 28/10/2013 của Sở Y tế Hà Nội kết luận: Trong số những thuốc sử dụng pha trộn nêu trên có hai loại thuốc getamycin và vitamin C không rõ lý do và cách dùng không hợp lý. Thuốc lidocain sử dụng 5 chai, mỗi chai 500 ml là quá cao, có thể gây biến chứng nghiêm trọng.
Ngày 16/5/2014, Sở Y tế Hà Nội có Công văn số 1623 trả lời cơ quan điều tra: Việc pha gentamycin và vitamin C pha vào dung dịch lidocain, adrenalin, muối sinh lý 9% là không phù hợp với công thức chuẩn cho dung dịch dùng trong kỹ thuật hút mỡ. Lượng lidocain dùng cho chị Huyền là quá cao (hơn 1,5 lần so với chuẩn quốc tế).
Phương pháp để cho lắng mỡ qua ly tâm được bị cáo Tường áp dụng trong quá trình phẫu thuật không đúng với quy trình chuẩn, ảnh hưởng đến chất lượng mô ghép về sau. Tường đã rút ngắn thời gian phẫu thuật từ 4 tiếng xuống còn 2 tiếng 30 phút.
Công văn số 2891 ngày 15/8/2013 của Sở Y tế Hà Nội trả lời cơ quan điều tra: Tại thời điểm xảy ra vụ án là ngày 19/10/2013, các kỹ thuật khám bệnh, chữa bệnh thực hiện tại các cơ sở khám, chữa bệnh trên toàn quốc quy định tại Quyết định số 23 ngày 30/8/2005 của Bộ trưởng Bộ Y tế. Tại quyết định trên không có kỹ thuật hút mỡ, bơm ngực. Tại Điểm 1 Khoản 4 Điều 25 Thông tư số 41 ngày 14/11/2014 của Bộ Y tế quy định phạm vi hoạt động chuyên môn của phòng khám chuyên khoa phẫu thuật thẩm mỹ không được phẫu thuật tạo hình như nâng ngực, nâng vú, lấy mỡ cơ thể…
Tường khai trước tòa đã tiêm thuốc cho chị Huyền đúng cách và cho rằng: “Chị Huyền có thể bị bệnh động kinh vì co giật, sùi bọt mép, giật mí mắt là biểu hiện của bệnh động kinh”.
Luật sư đặt vấn đề: “Vì sao trong quá trình hút mỡ bụng, bị cáo không sử dụng phương pháp ly tâm?”. Tường trả lời: “Việc sử dụng phương pháp ly tâm là phương pháp cũ. Hiện phương pháp mới không cần dùng đến biện pháp ly tâm”. Đại diện viện kiểm sát cắt ngang: “Phải nói rõ với bị cáo rằng, công thức này Việt Nam chưa quy định và chưa cho phép thực hiện”.
Đại diện VKS tiếp tục thẩm vấn: “Việc phẫu thuật hút mỡ bụng, nâng ngực… phải thực hiện trong bệnh viện. Vì vậy, hành vi của bị cáo là trái với quy định của ngành y tế?”. Tường trả lời: “Bị cáo chỉ làm thủ thuật hút mỡ bụng, chứ không làm phẫu thuật thẩm mỹ. Làm thủ thuật hút mỡ bụng là điều không cấm trong quy định của ngành y tế. Ngành y tế cũng không có quy định về làm thủ thuật hút mỡ bụng, nâng ngực”. Đối với chứng chỉ hành nghề, Tường khai: Phẫu thuật tạo hình là ngành rộng, phẫu thuật thẩm mỹ chỉ là ngạch nhỏ trong phẫu thuật tạo hình nên trong chứng chỉ hành nghề không cần phải khai về phẫu thuật thẩm mỹ.
Luật sư Trưởng khẳng định nguyên nhân dẫn đến cái chết của chị Huyền là do bị cáo Tường gây ra vì hàng loạt hành vi sai trái nêu trên chứ không phải không tìm ra nguyên nhân cái chết của chị Huyền là Tường thoát tội.
Ông Trưởng cho rằng nguyên nhân chết là do một khâu trong suốt quá trình thực hiện thẩm mỹ và cấp cứu, có thể do phản ứng thuốc, do tiêm hàng trăm ống adrenalin và kết luận giám định phải được hiểu như vậy.
Ai chủ mưu vứt xác?
Theo cáo trạng, sau khi chị Huyền chết, Tường bảo nhân viên thay quần áo cho chị Huyền rồi báo cho vợ là Nguyễn Thị Hằng và các nhân viên thẩm mỹ viện là chị Huyền đã chết. Sau đó, Tường và Mai bảo các nhân viên tháo dỡ, thu dọn đồ gồm máy vi tính, camera, máy ảnh, sổ sách dụng cụ y tế và các loại thuốc mang về nhà của Mai và một số nhân viên khác. 21h ngày 19/10/2013, Tường, Mai, Khánh, Thành, Hồng và Công ngồi tại tầng 2 Cát Tường bàn nhau thống nhất đưa xác chị Huyền đến Bệnh viện Bưu điện rồi gọi người nhà đến nhận xác.
22h30 ngày 19/10/2013, Tường đi xe ô tô biển 29A 48881 đến Cát Tường rồi cùng Khánh, Công khiêng xác chị Huyền ra đặt nằm ở băng ghế sau xe ô tô để đưa đến Bệnh viện Bưu điện. Khánh cầm túi xách của chị Huyền và đi xe máy LEAD chở Công đi theo xe ô tô của Tường. Đến cổng Bệnh viện Bưu điện, Tường thấy có nhiều người và xác chị Huyền đã cứng lại nên Tường sợ không vào trong bệnh viện mà dừng lại ngoài đường.
Khánh bàn bạc với Tường không đưa xác chị Huyền vào bệnh viện nữa mà vứt xác xuống sông. Tường đồng ý và lái xe ô tô chở xác chị Huyền, còn Khánh đi xe máy của chị Huyền chở Hằng đi theo sau. Tường đi đến đường Cổ Linh, quận Long Biên thì Khánh đi xe máy ngang với xe của Tường, Khánh ra hiệu cho Tường dừng xe lại. Khánh bỏ xe máy và túi xách của chị Huyền ở vỉa hè rồi cùng Hằng lên xe ô tô của Tường. Tường lái xe lên cầu Thanh Trì. Thấy không có người và xe qua lại, Tường và Khánh khiêng xác chị Huyền ra khỏi xe ô tô, đi qua dải phân cách giữa ô tô và xe máy, bê xác chị Huyền qua lan can thành cầu rồi vứt xuống sông Hồng. Sau đó, Tường, Hằng và Khánh đi về.
Ngày 20/10/2013, Long mang đầu thu camera đến khu vực cầu Long Biên vứt xuống sông. Còn Tuyết và Lan Anh mang 5 ổ cứng vi tính đến hồ Hoàng Cầu vứt.
Bị cáo Khánh đã khai trước khi vứt xác chị Huyền xuống sông thì Tường và các nhân viên đã tính toán tạo dựng một vụ tai nạn giao thông. Phương án xử lý xác chị Huyền cũng đã được Tường và một số nhân viên TMV Cát Tường bàn bạc trước trong phiên họp ở tầng 2 Cát Tường và ở quán café Mộc. Các đối tượng đã nghĩ đến việc mang xe máy của chị Huyền ra kéo lê tạo vết xước để dựng lên hiện trường giả của vụ tai nạn giao thông. “Qua những dẫn chứng vừa rồi, tôi khẳng định, mục đích phi tang xác chị Huyền, mục đích làm giả tai nạn giao thông hay mang xác chị Huyền vào việc chỉ là che giấu cho mục đích phi tang xác thực sự mà thôi, chứ không có mục đích báo người nhà, tôi phản bác việc Tường cho rằng đưa xác vào viện để báo cho gia đình nạn nhân”, Luật sư Trưởng nêu quan điểm.
Tại tòa, bị cáo Khánh đã khai: “Chính anh Tường là người đề xuất “hay là đưa đi vứt?”, và bị cáo chỉ nghe theo thôi. Khi đó có chị Hằng - vợ anh Tường - đứng cách đó 3m, ngoài ra không có ai cả. Bị cáo có nói với anh Tường là mang đến cầu Vĩnh Tuy để vứt, nhưng anh Tường lắc đầu. Khi đến cầu Vĩnh Tuy, anh Tường không vứt vì đông quá, xong mới mang lên cầu Thanh Trì. Từ cầu Vĩnh Tuy, anh Tường là người đi trước. Khi đến đường Cổ Linh, anh Tường xi-nhan bên phải cho bị cáo, bị cáo đi về phía bên phải vào vỉa hè. Lúc để xe, anh Tường nói, em vứt xe máy ở đây, lên xe đi cùng anh, không anh đi một mình, anh chở, sợ quá”. Lúc đó chị Hằng cũng không nói gì”. Khánh khai thêm: “Lúc về anh Tường nói sẽ nâng lương lên gấp đôi cho bị cáo, còn chị Hằng nói, chuyện này chỉ có 3 người biết, không có người thứ 4”. Hằng vợ Tường khai: “Tôi chỉ nghe thấy bàn vứt xác chị Huyền xuống sông nên tôi có can ngăn. Tôi nghĩ là chồng tôi là người quyết định vứt xác chị Huyền”.
Về chi tiết về lúc vứt xác chị Huyền, Khánh nói, khi bê xác trên cầu Thanh Trì có gió to, thổi tung áo chị Huyền nên bị cáo thấy có 2 vết mổ 2 bên thành bụng, không được băng lại. “Bị cáo cũng sợ quá không dám nhìn rõ, chỉ biết có một cái thảm phủ trên mặt chị Huyền”, Khánh khai. Tường nói chen vào: “Làm gì có cái thảm nào trên mặt chị Huyền đâu”.
Công khai: “Anh Tường đã tiến hành gập xác chị Huyền. Một tay giữ cổ, một tay giữ chân để gập nhưng người chị Huyền đã lạnh cứng nên không gập được”. Khánh nói thêm, đúng như Công khai, anh Tường đã gập người chị Huyền lại nhưng do xác quá cứng và lạnh nên không gập được. Tường phản bác: “Không đúng. Lúc bê xác lên, Khánh, Công, Long đứng đó nhưng không ai dám đứng ra trước cả nên bị cáo đã bê phần đầu. Xác cứng thì nó vẫn thế chứ làm sao mà bẻ gập được. Người đóng cửa xe thì chắc là Long, vì bị cáo ngồi trong xe thì đóng làm sao được”. Luật sư Trưởng hỏi Khánh và Công, cả 2 đều khẳng định Tường là người đóng cửa xe.
Phiên tòa sơ thẩm đã khép lại nhưng vẫn còn nhiều câu hỏi còn bỏ ngỏ.
sonnyd ⒸVietSN