Không nên bỏ qua khi bạn bị đau lưng- Đó là lời khuyên của bác sĩ. Có nhiều người bị đau lưng, đau lưng có thể do ngồi nhiều, lười vận động, nhưng trong một số trường hợp, nó có thể là dấu hiệu ung thư ở phổi. Đây là điều mà những người bị đau lưng phải hết sức lưu ư.
Vào tháng 3/2012, cô Samantha Mixon (33 tuổi ở Georgia, Mỹ) bắt đầu cảm thấy đau đầu. Bác sĩ bảo cô bị đau nửa đầu và cho thuốc giảm đau. Khi thị lực của cô suy giảm tạm thời (màu sắc nḥe nhoẹt, không nh́n được xa), bác sĩ bảo có thể cô bị viêm xoang. Mỗi ngày Samantha có thể hắt hơi, x́ mũi cả trăm lần. Chẳng viên thuốc nào hiệu quả, trái lại cô bắt đầu thấy nặng nề ở ngực.
5 tháng sau, lưng cô bắt đầu đau nhức, bác sĩ cho thuốc xoa dịu cơ bắp nhưng cũng không hiệu quả. Vào Lễ Tạ ơn năm đó, Samantha bắt đầu ho ra máu, cứ mỗi 3 tiếng cô lại uống thuốc.
Tôi bị đau lưng thường xuyên mà không biết nguyên nhân v́ sao.
Sau đó mẹ đưa cô đến bệnh viện. Chẩn đoán MRI (chụp cộng hưởng từ) cho thấy trong năo cô có một vùng màu xám. Đó là một khối u. Samantha ngay lập tức được chuyển viện để tiến hành phẫu thuật.
Một người chị họ và d́ của Samantha cũng từng bị u năo lành tính nên cô nghĩ ḿnh chỉ cần phẫu thuật là mọi chuyện sẽ đâu vào đấy. Nhưng quả thật sét đánh ngang tai khi họ bảo cô bị ung thư phổi giai đoạn IV, và nó đă di căn lên năo. Cô bị đau lưng chính là do khối u ở phổi gây ra, và Samantha được kết luận chỉ c̣n 12-18 tháng để sống.
Nhưng một trợ lư bác sĩ đă thổi thêm sức mạnh cho cô khi bảo rằng: "Samantha, cô mới 33 tuổi, đừng đầu hàng. Ít người nào bị ung thư phổi ở tuổi 33, đừng suy sụp bởi những con số thống kê. Người ta có thể chết, nhưng không phải cô".
Chẩn đoán cho thấy cô đă bị ung thư phổi di căn.
Ban đầu, bác sĩ chỉ định cắt bỏ phổi phải của cô, nhưng sau đó họ phát hiện ung thư đă di căn sang phổi trái. Lúc này, nhiều đợt kiểm tra đă làm dấy lên 1 tia hy vọng: Samantha có đột biến EGFR. Một số loại thuốc có thể phù hợp với loại đột biến này.
Đột biết EGFR nghĩa là cơ thể cô sản xuất quá nhiều protein EGFR, một chất giúp tế bào phát triển và phân chia. Đột biến khiến tế bào của cô lớn lên và phân chia quá nhanh. May mắn thay, một số loại thuốc có thể chặn các thụ thể EGFR trên bề mặt tế bào, làm chậm hoặc ngăn chặn sự phát triển của tế bào ung thư.
Nhờ phương pháp này mà Samantha không phải gánh chịu những hậu quả phụ của hóa trị. Nhưng cô phải dùng loại thuốc này mỗi ngày một lần, cho đến hết đời.
Đến nay đă hơn 4 năm, cô vẫn sống tốt.
Hơn 4 năm trôi qua, Samantha nay đă 36 tuổi và cảm thấy hy vọng nhiều hơn. Cô tin rằng bệnh nhân ung thư không nên lo lắng quá nhiều về những ǵ ngoài tầm kiểm soát, nó chỉ khiến cuộc đời tồi tệ hơn. Do đó, cô kiên tŕ uống thuốc theo chỉ dẫn của bác sĩ và không c̣n lo lắng về chuyện một ngày nào đó thuốc sẽ hết tác dụng và ung thư sẽ tái phát.
Vào lần kiểm tra gần đây hồi tháng 9, bác sĩ phát hiện cô vẫn c̣n 2 khối u và 1 kết tiết trong phổi - nhưng không có ung thư.