Phim Việt liên tiếp thất bại phòng vé với doanh thu dưới 1 tỷ đồng, phơi bày khoảng cách giữa kỳ vọng và thực tế, đồng thời đặt ra bài toán mới cho các nhà sản xuất.
Phim nghệ thuật lẫn phim giật gân đều “ngã ngựa”: Khi kỳ vọng va chạm thực tế
Sau khi Tiệm cầm đồ: Có chơi có chịu rời rạp vào khoảng ngày 25/9/2025 với doanh thu chỉ hơn 100 triệu đồng, mùa phim Việt năm 2025 tiếp tục ghi nhận hai trường hợp đáng tiếc: Trái tim què quặt và Bịt mắt bắt nai, đều kết thúc suất chiếu với doanh thu rời rạp dưới mức 1 tỷ đồng, mở ra khoảng cách lớn giữa kỳ vọng sáng tạo và nhu cầu của khán giả đại chúng.

"Trái tim què quặt" là cách kể chuyện mang hơi hướng sân khấu hóa trên màn ảnh. Ảnh: NSX
Trái tim què quặt được quảng bá là một tác phẩm “chín” về mặt nghệ thuật, mang “tính văn chương rất cao”, nhưng lại không thu hút được khán giả rạp. Theo Box Office Vietnam, tổng doanh thu của phim chỉ đạt 791 triệu đồng. Quách Ngọc Ngoan, diễn viên chính, dù trở lại màn ảnh rộng sau nhiều năm, cũng không thể cứu vãn tình hình. Mỗi ngày phim có khoảng 57 suất chiếu, nhưng lượng vé bán ra rất hạn chế trước khi rời rạp vào ngày 20/11.
Chia sẻ với PV Dân Việt, chuyên gia truyền thông phim Châu Quang Phước cho rằng, một trong những thủ pháp chủ đạo của Trái tim què quặt là cách kể chuyện mang hơi hướng sân khấu hóa trên màn ảnh. Điều này được thể hiện ngay từ những phút đầu tiên thông qua các đoạn đối thoại dài giữa cặp đôi nhân vật chính, mang nhịp điệu gần với kịch bản sân khấu hơn là phim đại chúng. Không khó lý giải, bởi kịch bản chuyển thể do nữ đạo diễn kỳ cựu Việt Linh đảm nhận – một người nhiều năm nay đặc biệt quan tâm đến nghệ thuật sân khấu, nơi “gần văn học, xa giải trí”. Trên thực tế, tác phẩm văn học Pháp này từng được chuyển thể thành vở kịch năm 2016, gây tiếng vang với bản dựng do diễn viên Hồng Ánh đạo diễn và Việt Linh biên kịch.
''Kiểu kể chuyện này tất nhiên sẽ là thách thức với khán giả đại chúng hiện nay, vốn quen với lời thoại phim mang hơi thở đời thường, gần gũi với cuộc sống hằng ngày. Tuy nhiên, nếu vượt qua thói quen đó, người xem sẽ có cơ hội thưởng thức những lời thoại hoa mỹ, cổ điển, giàu tính chiêm nghiệm và khai thác sâu tâm lý nhân vật, đặc biệt trong câu chuyện muôn thuở về hôn nhân và tình yêu'' - ông Châu Quang Phước nhận định.
Bộ phim ghi điểm ở phần hình ảnh và diễn xuất nhờ màu sắc hoài cổ, bối cảnh thập niên 1990 và cốt truyện trinh thám – tâm lý. Tuy nhiên, kịch bản lại là điểm trừ lớn, khiến nhiều khán giả và giới phê bình nhận định Trái tim què quặt là ví dụ điển hình cho việc điện ảnh “sáng tạo nhưng xa rời khán giả”. Nhiều ý kiến cho rằng cách kể chuyện nặng văn chương và thiếu cao trào đã làm giảm khả năng kết nối với số đông.
Trong khi đó, Bịt mắt bắt nai chọn hướng giật gân, gợi tình với thể loại erotic-thriller. Đạo diễn Hoàng Thơ từng kỳ vọng doanh thu 50 tỷ đồng, nhưng thực tế phim chỉ đạt khoảng 692 triệu đồng và nhanh chóng mất suất chiếu tại các rạp lớn. Phim bị giới chuyên môn nhận xét có kịch bản không hợp lý, diễn xuất chưa tới, lời thoại thiếu tự nhiên, cùng những cảnh nóng không đủ tinh tế, chỉ dừng lại ở mức gây tò mò. Thất bại này cho thấy yếu tố giải trí giật gân – gợi tình nếu không đi kèm chiều sâu kịch bản sẽ khó giữ chân khán giả rạp.
Hai bộ phim, mỗi phim một hướng, đều phản ánh thực trạng đáng buồn của phim Việt: ý tưởng và tham vọng thì có, nhưng cách chuyển hóa thành sản phẩm hấp dẫn khán giả rạp lại thiếu hiệu quả. Trái tim què quặt là minh chứng rằng phim “văn chương” chưa chắc tạo được tiếng vang phòng vé nếu không cân bằng yếu tố giải trí, trong khi Bịt mắt bắt nai nhắc nhở rằng những chiêu trò giật gân, gợi tình nếu thiếu chất lượng nội dung sẽ nhanh chóng bị khán giả bỏ qua.
Đạo diễn - NSƯT Bùi Trung Hải chia sẻ với PV Dân Việt doanh thu phim Việt phụ thuộc rất nhiều vào truyền thông và thời điểm phát hành. Năm vừa qua, Việt Nam liên tục có các sự kiện lớn - hết Tết Nguyên đán lại đến A50, A80. Bên cạnh đó, các thể loại phim ra mắt trong giai đoạn này cũng trùng với thị hiếu của khán giả. Tuy nhiên, khi không còn những dịp lễ lớn, và khán giả đã “ăn mãi một món", việc thị trường hạ nhiệt là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Thất bại doanh thu của cả hai phim không hẳn là lỗi đơn thuần của thị trường, mà còn là bài học đau đớn cho nhà sản xuất, đạo diễn và cả hệ thống phát hành phim Việt: làm phim cần có tầm nhưng không thể quên việc bán vé. Điện ảnh nội địa vẫn cần những dự án táo bạo, nhưng nếu chỉ dừng lại ở tham vọng nghệ thuật mà quên chiến lược tiếp cận khán giả, rất khó để tồn tại trên màn ảnh rộng.
Vietbf @ Sưu tầm