Nhiều du khách Tây than trời kêu khổ ở Nhật. Những du khách phương Tây bông đùa rằng người cao hơn 1m80 phải mang theo mũ bảo hiểm khi đến Nhật Bản.
Johannes, 29 tuổi, đến từ Đức, bén duyên với Nhật Bản khi bắt đầu tập vơ Aikido. Anh lập tức yêu mến xứ sở hoa anh đào trong chuyến du lịch đầu tiên dài 16 ngày đến đây nhưng không học tiếng Nhật hay có ư định ghé thăm lần nữa. Đến năm 2013, chàng trai Đức phải ḷng một cô gái Nhật và quyết định chuyển đến Nagano ba năm sau đó. Dưới đây là chia sẻ của anh trên blog Japanese Journey.
Chiều cao trung b́nh của đàn ông Nhật Bản là 1m70, trong khi đó chỉ số này của đàn ông Đức là 1m80 - đây cũng là chiều cao của tôi. V́ vậy, dù chỉ là một người đàn ông có tầm vóc trung b́nh tại quê nhà, tôi lại có cảm giác như người khổng lồ ở Nhật.
Johannes (phải) tại Nhật Bản. Ảnh: Japanese Journey.
Đụng đầu
Khi cao hơn người Nhật b́nh thường, bạn hay phải để ư tới độ thấp của khung cửa nếu không muốn bị va đầu vào đó. Nhân viên cửa hàng trong những ṭa nhà cổ có thể nhắc bạn chú ư. Tuy nhiên, luôn có những thứ hạ thấp ngoài dự kiến và những lúc bạn lơ đễnh.
Thứ tôi thường xuyên va đầu vào là tay nắm trong tàu điện ngầm ở Nhật Bản - chúng ngang tầm trán của tôi, ở độ cao khoảng 1m72. Thường một chuyến đi tôi đụng đầu phải tay nắm 5 lần, trước khi quen dần.
Quá khổ
Vấn đề của tôi không phải là khó t́m quần áo hay giày dép vừa vặn, mà là những đồ vật dành cho mọi người như dép vào toilet trong các nhà hàng, bàn, ghế, bồn rửa mặt... đều nhỏ xíu. Lần đầu tới thăm nhà bố mẹ của bạn gái, tôi bất ngờ trước bộ bàn ghế thấp nhưng thoải mái ở đó. May mắn, tôi không mất nhiều thời gian để làm quen.
Những câu hỏi
"Anh cao mét bao nhiêu?" là câu chưa ai từng hỏi tôi trong ṿng một thập kỷ sống ở châu Âu. Tại Nhật Bản, mọi chuyện lại khác. Có lẽ cứ ba lần bạn gái đưa tôi đi giới thiệu, th́ có một lần bạn bè hay người thân cô ấy hỏi câu này, thường là phụ nữ. Dù khá ấn tượng trước câu hỏi này, tôi thậm chí c̣n thích thú hơn khi nh́n phản ứng của người đối diện khi nghe thấy cụm "1m80".
Tầm nh́n xa trông rộng
Vào một đêm thứ 7 lang thang ở quận ăn chơi Shinjuku (Tokyo), điều đầu tiên tôi chú ư là ḍng người đi trên đường. Điều thứ hai là dù đứng trong một nơi đông đúc, tôi có thể nh́n thấy cuối con đường mà không bị ai che khuất, v́ cao hơn phần lớn những người xung quanh. "Đây là cảm giác những tuyển thủ bóng rổ trải qua nhỉ", tôi thầm nghĩ và tận hưởng buổi tối.
Khách Tây trên một con phố đông đúc tại Nhật Bản.