Một cô gái trẻ người Mỹ đă can đảm viết 6 điểm xấu về xă hội Việt Cộng. Bài viết của cô được rất nhiều người quan tâm. Tuy nhiên cô có thể bị công an hỏi thăm và triệu tập lên đồn v́ nói xấu chế độ giống như thầy giáo Dan.
Sau đây là bài viết xin gửi tới quư vị.
Bạn có thể thấy người phụ nữ sống trước cửa nhà làm đồ ăn và đánh thức bạn vào năm giờ sáng mỗi ngày. Hay bị va vào người đàn ông chở hàng trăm con gà trói sau xe máy. Hoặc một chị gái ngồi quán bia hơi và ngoáy mũi. Và đây là sáu điều kỳ cục tôi đă cảm nhận được ở Việt Nam.
1) Văn hoá bấm c̣i
Bấm c̣i ở Việt Nam có nghĩa là: "Xin chào! Tôi tới đây!"
Nếu như ở nước ngoài, bạn sẽ bấm c̣i khi đang phát điên với những tài xế tồi hoặc nguyền rủa họ. Th́ ở Việt Nam bấm c̣i để bạn biết rằng người lái xe đang ở sau bạn. Và việc ấy thường đi kèm với cái gật đầu và nụ cười.
Đôi khi nó có nghĩa là "Tôi đang ở sau đấy!", nhưng đôi khi sẽ là "Này, tránh ra đi!".
Ở Việt Nam, việc bạn đi lại giữa ḍng xe cộ là hoàn toàn b́nh thường. Họ sẽ không dừng lại để bạn qua đường đâu mà chỉ vừa đi và vừa né bạn ra. Thực tế th́ ngoài cách đó ra, bạn chẳng t́m ra được cách nào mà sang đường cả.
Xe cộ ở Việt Nam rất đông đúc và việc bấm c̣i dường như chẳng có tác dụng. Nhưng họ th́ vẫn dùng như một phép thuật nào đó vậy.
Xe máy không bao giờ dừng để nhường đường, họ chỉ việc chạy chung quanh bạn.
Chắc chắn điều này chẳng bao giờ có ở một quốc gia phát triển. Và nếu ở Mỹ nếu bạn làm vậy th́ sẽ có tai nạn rồi.
2) Không có khái niệm về thời gian chính xác
Dường như người Việt không có khái niệm về việc này. Khi tôi hỏi bất cứ người nào về khoảng thời gian sẽ kết thúc, hoặc ǵ đó tương tự th́ không ai có thể đưa ra câu trả lời chắc chắn.
Khái niệm thời gian ở đây là một điều ǵ đó mông lung, và họ chỉ biết khi họ bắt tay thực hiện nó chứ không ước chừng được.
Với những người phương Tây vốn dĩ khắt khe về mặt thời gian như tôi th́ bỗng nhiên buông bỏ được điều này khá thoải mái. Với một mặt nào đó, đây là một điều tốt khi mọi thứ sẽ linh hoạt hơn.
Nhưng cũng khá khó chịu khi tôi hỏi giờ của một chuyến tàu th́ sẽ nhận được câu trả lời: "Sớm thôi!" hoặc "Đừng lo lắng ǵ cả".
Một ví dụ khác khi tôi làm việc ở một trung tâm Anh ngữ, tôi đă đưa ra một lịch tŕnh trong tuần và điều đó sẽ không thay đổi.
Tôi sẽ có một số lớp học vào bảy giờ sáng. Khi tôi đă bước vào lớp, giới thiệu bản thân và sẵn sàng dạy th́ nhân viên người Việt Nam vào, kéo tôi ra và thông báo lớp học bị huỷ.
Lúc đó tôi sẽ phải đi loanh quanh chờ đợi ở trường để chờ lớp học tiếp theo. Tôi đă luôn nói về việc này nhưng chỉ nhận được câu nói: "Đừng lo lắng, bạn chỉ cần chờ thôi!".
Rồi mọi người sẽ coi như không có vấn đề ǵ, c̣n tôi th́ sẽ phải kiên nhẫn và chấp nhận nó. Rất nhiều lần tôi thấy sự không tôn trọng giáo viên và nhân viên Việt Nam th́ cứ để chúng tôi lăng phí thời gian như vậy. C̣n họ th́ không muốn chúng tôi thay đổi điều ǵ vào phút chót.
3) Thực phẩm kỳ lạ
Như tôi đă nói, người Việt nổi tiếng với những thực phẩm gây tranh căi như chó, mèo, rùa, trứng vịt lộn, chuột hay cả nhím nữa.
Đối với phương Tây, những món ăn này sẽ tạo sự phẫn nộ, khiếp sợ nhưng với người Việt th́ hoàn toàn b́nh thường. Nếu bạn khám phá thực phẩm đường phố ở Việt Nam, có thể bạn sẽ không cảm thấy thoải mái lắm đâu.
Bạn có thể sẽ thấy vài sinh vật lạ ở trên đầu con chó treo lủng lẳng ngoài đường. Rồi café phân chồn, những con rắn c̣n sống bị rạch giữa phố để lấy máu và trái tim c̣n đang đập cho vào mâm nhậu, những loài côn trùng như dế th́ được chiên lên.
Không có ǵ ngạc nhiên khi nhím được xếp vào danh sách những món ăn kỳ lạ của Việt Nam. Sau khi chế biến, thịt nhím có hương vị như vịt vậy!
Ấu trùng dừa (đuông dừa) được ăn khi sống và nó cứ quằn quại trong miệng.
4) Không có khái niệm về không gian cá nhân
Không Hề Có.
Những ǵ của tôi là của bạn, và những ǵ của bạn là của tôi. Kể cả khi đi vệ sinh bạn cũng có thể nói chuyện được. Hoặc khi bạn cầm điện thoại để kiểm tra tin nhắn hoặc xem thông tin cá nhân, đừng ngạc nhiên khi những người bạn Việt Nam vây quanh bạn và nh́n chằm chằm vào màn h́nh.
Và cũng đừng ngạc nhiên khi một người nào đó đang khen bạn bằng một câu: "Trông bạn béo khoẻ ra ấy nhỉ?". Đó đúng nghĩa là một lời khen đấy.
5) Thuốc lào
Ở miền Bắc Việt Nam, bạn sẽ thấy có một ống tre rất lớn (dùng để hút thuốc lào) hay c̣n gọi là điếu cày thường được chuyền qua chuyền lại sau bữa ăn. Người Việt tin rằng khói thuốc sẽ giúp họ tiêu hoá.
Nhiều nhà hàng cũng có vật dụng này và dùng chung với nhiều người..
Bên trong điếu cày là một loại thuốc lá chứa nicotine cực mạnh, nếu không quen sẽ khiến bạn ho và run tay cả ngày.
Thuốc lào – được sử dụng trong một ống tre lớn và loại thuốc lá cực mạnh khiến bạn nhanh chóng "phê".
Hút thử thuốc lào: t́m cảm giác "mạnh"!
6) Nh́n chằm chằm
Mỗi lần đi dạo ở Việt Nam, kể cả những thành phố lớn như Hà Nội, tôi đều bị người dân địa phương nh́n chằm chằm – điều mà tôi không hề thích thú như khi đi du lịch ở những nước khác như Ấn Độ...
Ở phương Tây, nếu điều này là một sự thô lỗ th́ người Việt Nam chỉ xem chúng như một hành động ṭ ṃ.
Người Việt rất thích dùng xe máy giống như người nước ngoài dùng xe hơi vậy. Họ rất lười di chuyển bằng xe đạp khi mua đồ ở chợ.
Tôi thường nhận được những ánh nh́n đôi khi không thoải mái lắm không chỉ từ những người đàn ông mà c̣n cả từ phụ nữ khi tôi cố gắng chạy bộ quanh nhà buổi sáng.
Đôi khi chỉ là ṭ ṃ, nhưng đôi khi lại rất ḍ xét và không hoan nghênh lắm. Đôi khi những người đàn ông đi xe máy trên đường cũng dừng xe và ngoái lại nh́n tôi. Điều này khiến tôi cảm thấy ḿnh như một loài động vậy trong sở thú.
Chính v́ vậy nhiều lúc tôi thấy khá khó chịu và không muốn ra ngoài.
Blossom