Khi xưa trong cung vua tồn tại những công việc buộc người trong cung phải không có giới tính. V́ thế mới sinh ra các quan thái giám. Thế nhưng không có nghĩa là thái giám họ không c̣n nhu cầu sinh lư, ngược lại họ "không an phận" mà trở nên biến thái, tàn nhẫn.
Nhan nhản chuyện thái giám "làm bậy"
Theo ghi chép, vào thời Tiên Tần (giai đoạn lịch sử trước khi nhà Tần thống nhất) và Tây Hán, không phải thái giám nào cũng bị thiến. Chỉ từ thời Đông Hán trở đi, h́nh thức này mới trở thành quy củ bắt buộc trước khi các nhập cung của các hoạn quan.
Điều này bắt nguồn từ việc gia quyến của Hoàng đế ngày một nhiều hơn, trong đó có cả nữ quyến (Hoàng Thái hậu, cung phi, công chúa…).
Chính v́ vậy, để tránh xảy ra những sự việc bê bối, nhà vua đă hạ lệnh: những người đàn ông muốn làm việc trong cung buộc phải “tịnh thân” (thiến).
Theo lẽ thường, sau khi bị thiến, khả năng "t́nh ái" của những người này bị cắt đứt, nhưng không hoàn toàn như vậy.
Vậy nhưng, lịch sử Trung Hoa vẫn ghi nhận không ít trường hợp các thái giám “không an phận” mà làm nên những chuyện đồi bại, biến thái.
Vào những năm Gia Tĩnh, Minh triều từng xảy ra vụ việc hoạn quan Lưu Quang Vinh có hành vi tư thông với nhiều cung nữ. Sau khi sự t́nh bại lộ, thái giám họ Lưu này bị Hoàng đế thẳng tay băi quan.
Khi Minh Hi Tông c̣n tại vị, ba kẻ hoạn quan là Ngụy Trung Hiền, Triệu Tiến Kinh, Từ Ứng Nguyên từng thông đồng với nhau gây nên nhiều hành vi đồi bại trong cung đ́nh.
Thậm chí, Ngụy Trung Hiền cùng một thái giám khác là Ngụy Triệu Đồng c̣n tư thông với nhũ mẫu của Hoàng đế, gây ra tai tiếng khuấy đảo chốn cung đ́nh lúc bấy giờ.
Việc thái giám có hành vi tư thông với phi tần, cung nữ, thậm chí cưỡng bức phụ nữ đều từng xảy ra nhiều lần trong lịch sử Trung Quốc. (Ảnh minh họa).
Chưa dừng lại ở đó, những kẻ hoạn quan không an phận này c̣n gây ra chuyện tày trời khiến bàn dân thiên hạ “giận sôi máu”. Đó chính là hành vi cưỡng hiếp phụ nữ.
Theo các tài liệu lịch sử ghi chép, vào cuối những năm Hồng Vũ, vị quan tên là Thạch Doăn nhận nhiệm vụ tuần tra tại Hà Nam.
Có lần, Thạch Doăn cải trang thành thường dân đi vi hành. Tới một ngôi nhà, ông nghe thấy tiếng khóc bi ai vọng ra. Sau khi điều tra, Thạch Doăn mới biết rằng con gái nhà ấy bị một hoạn quan cưỡng gian, v́ nhục nhă nên đă tự sát.
Biết rơ chân tướng vụ việc, vị quan họ Thạch ấy dâng tấu lên nhà vua. Đọc được tấu chương này, Hoàng đế Chu Nguyên Chương vô cùng tức giận, đă hạ lệnh phán tội chết cho tên hoạn quan kia.
Vào năm Cảnh Thái nguyên niên (1450), Đại đồng Hữu Tham tướng Hứa Quư dâng tấu lên nhà vua, tố cáo Thái giám phụ trách việc giám quân là Vi Lực Chuyển cậy thế cưỡng gian thê tử của một vị quan quân.
V́ người thiếu phụ này phản kháng, Vi Lực Chuyển đă “giận cá chém thớt”, kiếm cớ trách phạt và đẩy vị quan quân kia vào chỗ chết. Lúc ấy, Minh Đại Tông Chu Kỳ Ngọc tra hỏi Tuần án Ngự sử th́ quả nhiên thấy có chuyện như vậy.
Thậm chí, hoạn quan họ Vi này c̣n không từ thủ đoạn với cả người thân trong nhà. Sinh thời, Lực Chuyển có nhận một người con trai nuôi.
Nhưng v́ vừa mắt với thê tử của con ḿnh, Vi Lực Chuyển đă làm chuyện đồi bại, thậm chí c̣n thẳng tay hại chết con nuôi để chiếm đoạt con dâu sau khi sự việc bị bại lộ.
Năm Thuận Thiên nguyên niên, Công bộ Hữu Thị Lang Hoắc Tuyên Hiệu lại dâng tấu hạch tội Vi Lực Chuyển. Tấu chương vạch rơ: Hoạn quan họ Vi này mỗi khi tổ chức yến tiệc đều t́m kỹ nữ đến bồi rượu, vui thú, sau đó c̣n nhiều lần ép các quan quân phải gả con gái cho ḿnh.
Minh Anh Tông nghe xong liền vô cùng tức giận, lập tức sai người bắt Vi Lực Chuyển trừng trị theo pháp luật.
chuyện giường chiếu "biến thái" của các hoạn quan không an phận
Những sự việc trên hẳn sẽ khiến nhiều người không khỏi thắc mắc, thái giám là những kẻ đă mất đi khả năng quan hệ nam nữ, sao có thể phạm tội cưỡng gian?
Đi sâu vào quá tŕnh “tịnh thân” của các thái giám, ta có thể thấy rơ, vào thời cổ đại, trong cung có hai cách để thiến các nam tử. Cách thứ nhất là cắt bỏ toàn bộ dương vật. Cách thứ hai là cắt bỏ hoặc bóp nát tinh hoàn.
Trong số đó, việc loại bỏ tinh hoàn được sử dụng phổ biến hơn cả. Khi cơ quan này bị “vô hiệu hóa”, đàn ông sẽ mất đi khả năng phát dục, dương vật cũng không thể cương, năng lực t́nh dục cũng v́ vậy mà “tiêu biến”.
Vậy nhưng, các thái giám vẫn sử dụng “ngọc hành” (dương vật) đă trở nên vô dụng để “đùa bỡn” phụ nữ. Tuy nhiên, việc sở hữu cơ quan sinh dục bị khiếm khuyết khiến quan hệ nam nữ của các hoạn quan không thể diễn ra theo phương pháp thông thường.
Sự thỏa măn về mặt sinh lư của họ cũng chỉ có thể dừng lại ở mức độ đụng chạm thân thể hoặc dùng các dụng cụ khác để "vũ nhục" đối phương.
Sự khiếm khuyết về mặt sinh lư khiến nội tâm của các hoạn quan phần lớn đều méo mó, biến thái. (Ảnh minh họa).
Chưa dừng lại ở đó, có một số thái giám c̣n sở hữu khả năng “hồi xuân”.V́ nhiều lư do khác nhau, một vài hoạn quan được nhân nhượng bằng cách thiến “không triệt để”, hoặc sử dụng thủ thuật khiến dương vật tạm thời teo lại để che mắt người ngoài.
Đối với các trường hợp hi hữu này, chức năng của dương vật rất có khả năng khôi phục trở lại, nhu cầu về mặt sinh lư cũng theo đó mà phát sinh.
Theo một số nguồn sử liệu Trung Hoa, những sự việc như vậy quả thực đă từng được ghi nhận. Cuốn “Tảo lâm tạp trở” thời nhà Minh khẳng định thái giám Ngụy Trung Hiền sở hữu khả năng khiến “ngọc hành sống lại”
Đến thời nhà Thanh, hoạn quan Tiểu Đức Trương được miêu tả là người “có hứng thú đặc biệt với phụ nữ”, thậm chí c̣n cưới tới mấy người vợ.
Ngay cả khi có khả năng “hồi xuân”, nhưng hầu hết các thái giám đều mang tâm lư méo mó, biến thái do nhu cầu sinh lư bị đè nén, lại thêm ánh mắt kỳ thị từ phía dư luận.
Cũng bởi vậy mà những hành vi vũ nhục, cưỡng gian của những kẻ không an phận này đều hết sức đáng sợ, tàn nhẫn.
Therealtz © VietBF