Huỳnh Tấn Mẫm - Người từng chạm trán cả Nguyễn Cao Kỳ và Dương Văn Minh
Ông là thủ lĩnh của phong trào sinh viên Sài Gòn- Gia Định, từng gặp thẳng tướng Nguyễn Cao Kỳ nêu yêu sách, 11 lần bị chính quyền Sài Gòn bắt và được Tổng thống chế độ Sài Gòn cũ Dương Văn Minh trả tự do.
Ông Huỳnh Tấn Mẫm từng giữ trọng trách là Chủ tịch Tổng hội sinh viên Sài Gòn- Gia Định. Ông là một trí thức yêu nước, là biểu tượng cho tinh thần bất khuất của phong trào học sinh sinh viên Sài Gòn trước năm 1975. Hòa bình lập lại, ông Mẫm vẫn nuôi trong lòng bao ước vọng cống hiến cho đất nước, xã hội.
Tuổi thơ đầy sóng gió
Chúng tôi đến thăm bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm tên thật là Trần Văn Thật. Đầu năm mới này, ông vừa tròn 70 tuổi. Tại căn nhà trên đường Điện Biên Phủ (quận Bình Thạnh, TP. HCM) ông luôn tất bật với công việc chăm sóc trẻ tự kỷ khiến chúng tôi thực sự khâm phục một con người giản dị, giàu lòng nhân ái. Ông luôn đem tinh thần lao động không mệt mỏi vì xã hội từ những năm tháng ác liệt của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước vào cuộc sống hòa bình.
Trao đổi với chúng tôi, ông Mẫm nhớ lại: "Ông nội của tôi là cụ Trần Văn Khá do tiếp tế lương thực vũ khí cho Việt Minh, bị Tây phát hiện đã đánh chết tại chỗ bằng một khúc gỗ lớn. Cho đến năm tôi 4 tuổi, cha tôi một lần nữa bị lính Tây đánh chết, chỉ vì đánh xe thổ mộ (xe ngựa) vào đường cấm, mẹ tôi một mình nuôi sáu người con thơ. Không chỉ vậy, người dân ở khu vực đó thường xuyên bị lính Mỹ-Ngụy tra tấn, giết hại. Cứ như vậy, tôi phải chứng kiến những cái chết đau đớn của người thân dưới bàn tay nhơ bẩn của quân thù mà thấy lòng mình đau đớn, xót xa".
Huỳnh Tấn Mẫm và phong trào thanh niên thành phố
33 tuổi, mẹ ông đã góa chồng. Vì có nhan sắc nên nhiều người trong vùng đeo đuổi nhưng bà đã từ chối, cạo đầu xuống tóc tu tại gia và cùng bốn người chị lớn của Mẫm đi làm thuê cấy mướn để chạy từng bữa cho bảy miệng ăn. "Nhà nghèo, má tôi phải đi làm mướn, thậm chí nhận bốc mộ thuê, cái nghề không dành cho phụ nữ. Có nhiều lần theo chân bà đi bốc mộ, khi giở nắp ván thiên, tôi rùng mình hoảng sợ thấy bên trong lúc nhúc những con cá trê đen ngòm. Vì những ngôi mộ này nằm bên bờ ruộng xâm xấp nước, khi thân xác người chết phân rã, nước thấm qua vách hòm đã mục, cá trê nương theo hơi người chết, moi đất rồi chui vô đẻ. Từ bữa đó, tôi tuyệt nhiên không đụng đũa vô món cá trê", bác sĩ Mẫm ngậm ngùi nhớ lại.
Lớn lên, Huỳnh Tấn Mẫm được mẹ xin cho vào học tại trường duy nhất dạy trẻ chăn trâu miễn phí, ở ngoại ô Sài Gòn. Mẫm luôn cố gắng để thực hiện những ước mơ cháy bỏng cho tương lai của mình dù cuộc sống vất vả, nhiều cay đắng và tuổi đời còn bé. Vì thế, mỗi bữa vừa đi chăn bò, Mẫm vẫn miệt mài học bài ngoài ruộng, lấy que tre vạch lên mặt đất để làm toán. Nhờ tính kiên trì và tinh thần học hỏi không ngừng, cậu học trò nghèo ấy đã bước vào trường Pétrus Ký nổi tiếng để đọ sức với 5.000 thí sinh trong kỳ thi trung học. Kết quả, Mẫm đậu hạng 7/200 thí sinh trúng tuyển, nằm trong số 10 học sinh giỏi nhất Sài Gòn thời ấy.
Bác sĩ Mẫm kể lại: "Thời gian học tập ở nơi đây, ngoài công việc học tập, tôi đã lặn lội khắp nơi tìm công việc làm thêm để lo cho việc học tập của bản thân và phụ giúp cho má". Thế nhưng, suốt thời kỳ trung học, Huỳnh Tấn Mẫm luôn đạt kết quả xuất sắc và nhận được học bổng. Mặt khác, bác sĩ Mẫm chia sẻ: "Ghi tạc tâm nguyện của cha tôi trước khi qua đời, thương má, ơn thầy Đội Chiêu, tôi ráng học ngày đêm và năm 1963, tôi thi đậu vào cả hai trường y khoa và y dược".
Không chỉ học giỏi, Huỳnh Tấn Mẫm còn tham gia hoạt động Cách mạng rất sớm. Năm 1958, khi 15 tuổi, đang học lớp Đệ ngũ (lớp 8) trường Pétrus Ký, Mẫm được kết nạp vào tổ chức bí mật do Nguyễn Văn Chí lãnh đạo. Tại đây, Mẫm từng được giao công tác rải truyền đơn chống Chính phủ và năm 1960 được kết nạp vào Hội Liên hiệp Thanh niên Giải phóng Sài Gòn-Gia Định.
Đòi bác bỏ chính sách của Tổng thống Thiệu
Với trọng trách cao cả của mình với Cách mạng và phong trào sinh viên, Huỳnh Tấn Mẫm không ít lần phải chịu sự tra tấn của quân thù. Thế nhưng với lòng yêu nước bất khuất, ông vẫn nở nụ cười trên môi. Ngay khi nhận nhiệm vụ, Huỳnh Tấn Mẫm đã cùng với ban chấp hành mới lãnh đạo sinh viên chống quân sự hóa học đường, tổ chức những đêm đốt giường chiếu và ca hát ầm ĩ ở quân trường. Không chỉ vậy, ông Mẫm còn lãnh đạo lớp lớp thanh niên tuyên quyết với quân thù trên mặt trận văn nghệ. Những đêm nhạc "Hát cho đồng bào tôi nghe" đã khơi dậy lòng yêu nước và căm thù giặc cháy rực khắp đường phố Sài Gòn.
Bác sĩ Mẫm cho biết: "Lúc đó, cấp trên đã nhận định, đoán biết ý đồ của địch là sẽ bắt sinh viên đi lính, chống lại Cách mạng. Chính vì vậy, cấp trên đã chỉ thị cho chúng tôi phải tìm cách phá chương trình này. Hưởng ứng chỉ thị, chúng tôi đã tổ chức nhiều cuộc biểu tình trong giới sinh viên, yêu cầu bãi bỏ quân sự học đường. Phong trào được hưởng ứng mạnh mẽ của mọi tầng lớp và nhanh chóng lan rộng ra khắp nơi trên thành phố Sài Gòn".
Tháng 6/1970, ông Huỳnh Tấn Mẫm vẫn tổ chức đấu tranh đòi bãi bỏ việc quân sự hóa học đường ngay khi được thả ra cùng hơn 30 sinh viên bị bắt, nhưng chính quyền Thiệu vẫn cương quyết không từ bỏ. Không chỉ vậy, Thiệu còn ra lệnh, sinh viên nào không có chứng chỉ quân sự học đường không được lên lớp. Ông cho hay: "Trước tình hình đó, Thành đoàn một lần nữa lại nhanh chóng chuyển hướng hoạt động đấu tranh của lực lượng sinh viên theo một hướng mới. Ngay sau đó, tôi nhận chỉ thị là để sinh viên đi vào quân trường, tham gia vào chương trình học đường quân sự, rồi tìm cách phá địch từ bên trong". Do bị để ý từ trước, địch nghi Huỳnh Tấn Mẫm chỉ đạo những vụ đấu tranh này và ông bị bắt giam 5 ngày. Sau đó, vì không có chứng cớ, chúng đã phải thả ông ra.
Ngay khi ra khỏi nhà tù, Huỳnh Tấn Mẫm đã nắm được ý đồ của tướng Nguyễn Cao Kỳ muốn lợi dụng lực lượng học sinh sinh viên để chống phá đối thủ Nguyễn Văn Thiệu. Cũng chính là chủ ý của Thành đoàn, "mượn súng giặc bắn kẻ thù". Ông đã gặp tướng Cao Kỳ và nêu ra những yêu sách, đòi hỏi về phía tướng Kỳ như xin bãi bỏ chương trình quân sự học đường. Bác sĩ Mẫm nói: "Thưa ngài Phó tổng thống, như ngài thấy đó, chương trình quân sự học đường đang gây sự bất bình lớn trong sinh viên và công chúng. Nếu không dẹp bỏ thì tình hình sẽ không yên ổn đâu. Do vậy, chúng tôi thay mặt cho họ đề nghị ngài kiến nghị với Tổng thống Thiệu tạm hoãn hoặc bãi bỏ chương trình này".
Thế nhưng lời đề nghị của ông Mẫm đã không thuyết phục được tướng Kỳ vì đó là chương trình do chính ông ta đề ra. Tuy nhiên, ông hứa là sẽ cho hoãn đến sau kỳ thi sẽ thực hiện để tránh cho sinh viên khỏi bị ảnh hưởng trong thi cử. "Sau thỏa thuận của tôi với tướng Cao Kỳ, Thành đoàn và Đặc khu ủy nhận định bước đi của nước cờ đã đúng chiến thuật và đúng hướng. Do đó, cấp trên đã chỉ thị cho tôi về khẩn trương tập họp và tổ chức các cuộc xuống đường rầm rộ hơn, manh động hơn với qui mô lớn", ông Mẫm nhớ lại.
Huỳnh Tấn Mẫm đã thể hiện sức mạnh của mình và đã tổ chức một cuộc xuống đường vô cùng khí thế và rầm rộ, bạo động xô xát choảng nhau thẳng tay với lực lượng cảnh sát áo trắng và cảnh sát dã chiến ở đường Cường Để. Lúc này, trên bầu trời sôi sục máy bay trực thăng do đích thân tướng Kỳ lái đảo lượn quan lãm. Chỉ một ngày sau, tướng Kỳ ra lệnh giao một phần Nhà Quốc Khách cho Mẫm làm trụ sở và cung cấp đầy đủ phương tiện và thiết bị văn phòng. Thời gian này, không ít lần Huỳnh Tấn Mẫm phải chịu cảnh ra vào và bị bắt giam vào nhà tù chính trị của Mỹ - Ngụy.
Nhưng với tinh thần vì nước quên thân, vì dân quên mình, trong vòng hai tháng, ông Mẫm đã tổ chức cho lớp sinh viên đốt cháy mấy trăm chiếc xe Mỹ. Phong trào sinh viên do ông Mẫm cầm đầu còn tổ chức đốt xe Mỹ trước ống kính máy ảnh, quay phim của các hãng tin nước ngoài. Tinh thần và hành động phản chiến dữ dội của sinh viên Sài Gòn được truyền đi khắp thế giới, tranh thủ được sự ủng hộ của nhân dân các nước. Nhiều xe nước ngoài sau đó đã vẽ dấu hiệu phản chiến là khẩu M16 bị bẻ gãy, ghi dòng chữ "Xe dân sự, xin đừng đốt" trước mũi xe.
Được trả tự do trước ngày giải phóng Sau 11 lần bị bắt vào nhà tù chính trị của chính quyền Sài Gòn, ngày 28/4/1975, Huỳnh Tấn Mẫm được đích thân Tổng thống Dương Văn Minh ra lệnh trả tự do. Nhớ lại cuộc vật lộn của mình trước bom đạn của quân thù, bác sĩ Mẫm nói: "Trong cuộc đời hoạt động Cách mạng, không ít lần tôi phải đối diện với sự tra tấn, hành hình của kẻ thù, tôi không nghĩ mình khó có thể sống đến hôm nay. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ vì độc lập dân tộc và sự yên bình cho cuộc sống của nhân dân thì dù có chết cũng không có gì phải sợ".
Bài viết này không nói lên được sự tàn ác nào cả, nhưng ngược lại thì nói lên sự khoan hồng và độ lượng của chính quyền VNCH thời bấy giờ. HTM là một tên vô loại, chuyên môn xúi giục sinh viên thời bấy giờ đứng lên và quấy phá khắp nơi. Tuy nhiên tên này vẫn được thả ra, và rồi vẫn chứng nào tật nấy. Thế mà chính quyền vẫn nhiều lần giam rồi thả. Đây chính là sự cao thượng của chính nghĩa. So với Việt Khang chỉ vì hai bài nhạc yêu nước trong thầm lặng, và hoàn toàn không có hành động phản kháng hoặc biểu tình nào thì anh đã bị đối xử như thế nào?
Một cái chế độ phi nhân thì chẳng bao giờ hiểu biết chính nghĩa là gì cả. Hết lần này đến lần khác. Bọn chúng muốn dùng những bài viết đần độn như thế này để mong đầu độc, và nhồi sọ thế hệ trẻ sau này. Nhưng chúng chỉ có không mà không có ngoan. Thay vì nội dung của những bài này mang tính đả kich, thì ngược lại là ca tụng chính quyền VNCH. Dù sao thì cũng nên cám ơn những cái NGU của đám báo chí của CSVN. Cám ơn những cái Dốt mà thích nói chữ của chúng nó, vô tình chung đã tự vạch trần những cái thấp hèng, và ngu xuẩn của chúng ra cho mọi người và mọi thế hệ thấy rõ.
Hồi Thời chống Pháp Việt Minh thâu thuế những nhà kinh doanh(không đóng thì chúng sẽ khủng bố),vậy mà cho người mang tiền tới trễ ,người phụ trách mang tiền tới bị Việt Cộng chúng giết để cảnh cáo nộp trễ ,má Hùynh Tấn Mẫm vì biết thằng con sau này sẽ làm bậy nên cạo đầu đi tu để tạ lỗi cho con vì mối thù Tây mà theo cộng sản giết hại hàng triệu người Việt Nam
Bài viết này không nói lên được sự tàn ác nào cả, nhưng ngược lại thì nói lên sự khoan hồng và độ lượng của chính quyền VNCH thời bấy giờ. HTM là một tên vô loại, chuyên môn xúi giục sinh viên thời bấy giờ đứng lên và quấy phá khắp nơi. Tuy nhiên tên này vẫn được thả ra, và rồi vẫn chứng nào tật nấy. Thế mà chính quyền vẫn nhiều lần giam rồi thả. Đây chính là sự cao thượng của chính nghĩa. So với Việt Khang chỉ vì hai bài nhạc yêu nước trong thầm lặng, và hoàn toàn không có hành động phản kháng hoặc biểu tình nào thì anh đã bị đối xử như thế nào?
Một cái chế độ phi nhân thì chẳng bao giờ hiểu biết chính nghĩa là gì cả. Hết lần này đến lần khác. Bọn chúng muốn dùng những bài viết đần độn như thế này để mong đầu độc, và nhồi sọ thế hệ trẻ sau này. Nhưng chúng chỉ có không mà không có ngoan. Thay vì nội dung của những bài này mang tính đả kich, thì ngược lại là ca tụng chính quyền VNCH. Dù sao thì cũng nên cám ơn những cái NGU của đám báo chí của CSVN. Cám ơn những cái Dốt mà thích nói chữ của chúng nó, vô tình chung đã tự vạch trần những cái thấp hèng, và ngu xuẩn của chúng ra cho mọi người và mọi thế hệ thấy rõ.
Thằng Huỳnh Tấn Mẫm này cùng với các đ/c ngu đần của nó trong mặt trận phõng giái miền Nam nên tự tữ chết ngay sau khi miền Nam bị cs Bắc Việt cưỡng chiếm. Vì chúng chỉ lợi dụng chiêu bài này để có cớ xâm lược miền Nam VN, và ngay sau 30/4/75 chúng đả khai tữ cái mặt trận dõm này. Tất cả đám ngu bị lừa này không có can đãm để kêu gọi sinh viên, học sinh và người dân VN một lần nửa đứng lên để lật đổ bạo quyền độc tài, độc đãng csvn; mà chỉ có cúi đầu, sống mòn trong tũi nhục nhìn thấy thành quã đấu tranh ngu xuẫn của chúng dưới thời VNCH đả góp phần làm cho nước VN ngày nay trở thành một trong những quốc gia tụt hậu nhất ở Đông Nam Á. Còn người dân VN ngày nay phải sống trong nổi lo sợ hàng ngày vì cướp bóc, tai nạn giao thông, lạm phát kinh tế kinh hoàng, đời sống bấp bênh vì những luật lệ quái đãn của đám chăn trâu nay lên làm lãnh đạo.
Nếu tên này còn có chút "liêm sĩ" thì nên mạnh dạn đi ra Hà Lội đến trước văn phòng Quốc Hội bù nhìn của quái đãng csvn tẫm xăng tự thiêu để đòi hõi bọn csvn phải cho tỗng tuyễn cữ tự do, phải cho đa đãng, và phải cho mọi người dân Vn được có nhân quyền đầy đũ.
Hy vọng hành động tự thiêu của tên này sẻ giúp hắn bớt đi những tội lỗi mà hắn cùng đ/c của hắn đả gián tiếp gây ra cho người dân VN ngày nay.
Bài viết này không nói lên được sự tàn ác nào cả, nhưng ngược lại thì nói lên sự khoan hồng và độ lượng của chính quyền VNCH thời bấy giờ. HTM là một tên vô loại, chuyên môn xúi giục sinh viên thời bấy giờ đứng lên và quấy phá khắp nơi. Tuy nhiên tên này vẫn được thả ra, và rồi vẫn chứng nào tật nấy. Thế mà chính quyền vẫn nhiều lần giam rồi thả. Đây chính là sự cao thượng của chính nghĩa. So với Việt Khang chỉ vì hai bài nhạc yêu nước trong thầm lặng, và hoàn toàn không có hành động phản kháng hoặc biểu tình nào thì anh đã bị đối xử như thế nào?
Một cái chế độ phi nhân thì chẳng bao giờ hiểu biết chính nghĩa là gì cả. Hết lần này đến lần khác. Bọn chúng muốn dùng những bài viết đần độn như thế này để mong đầu độc, và nhồi sọ thế hệ trẻ sau này. Nhưng chúng chỉ có không mà không có ngoan. Thay vì nội dung của những bài này mang tính đả kich, thì ngược lại là ca tụng chính quyền VNCH. Dù sao thì cũng nên cám ơn những cái NGU của đám báo chí của CSVN. Cám ơn những cái Dốt mà thích nói chữ của chúng nó, vô tình chung đã tự vạch trần những cái thấp hèng, và ngu xuẩn của chúng ra cho mọi người và mọi thế hệ thấy rõ.
Huỳnh Tấn Mẫm
may phước cho ông được sống trong TƯ DO DÂN CHỦ..trước năm 1975 .ông mới lợi dụng sự nhân đạo và TỰ DO.. để làm việc tranh đấu cho chính thể CÔNG SẢN...
NGày hôm nay ông đã sáng con mắt chưa..khi biết CỘNG SẢN là như thế nào...sau năm 1975
ông bị chánh quyền saigon cũ bắt 11 lần..họ nhân đạo ông được tha..đối với CÔNG SẢN ông cao lắm là được 2 lần là đi theo HOCHIMINH Tháng ngày lợi dụng TỰ DO DÂN CHỦ này còn đâu.??????
ngày nay biểu tình chống giặc xâm lược TRUNG CỘNG còn chưa được...
Chính quyền miền Nam bạc nhược, bất lực, ngu xuẩn...vv
không biết cách giải quyết mấy "sự cố" này hữu hiệu
như Phác Chinh Hy của Nam Hàn, hay Tưởng Giới Thach bên Đài Loan.
Kết quả là ...làm tan tành đất nước, trốn chạy nhục nhã...
Chính quyền miền Nam bạc nhược, bất lực, ngu xuẩn...vv
không biết cách giải quyết mấy "sự cố" này hữu hiệu
như Phác Chinh Hy của Nam Hàn, hay Tưởng Giới Thach bên Đài Loan.
Kết quả là ...làm tan tành đất nước, trốn chạy nhục nhã...
Lại thêm một thằng Việt Cộng con ngu xuẩn nữa. Mày đọc bài này mày hiểu được ý nghĩa gì?
Chính phủ VNCH bạc nhược à? Là vì ông Trời có đức hiếu sinh, cho nên mới 5 lần 7 lượt tha chết cho ông, cha chúng mày hiểu chưa? Nếu như xử sự theo cái cách vô nhân như bọn CSVN thì chừng nào chúng mày mới có mặt được ở miền Nam. Máy có thấy được sự tự do và nhân đạo qua những hình ảnh mà không thể nào có dưới chế độ thối nát XHCN hay không? Có lẽ cũng như cha, ông của mày. Đều là một lũ vô học thức và tôn thờ chế độ vô nhân, cho nên với chúng mày chỉ có đàn áp và giết người để giải quyết cái gọi là "Sự Cố". Mày nên hỏi cha, ông của mày xem CSVN có được lòng dân hay không? Nên hỏi họ xem tự do, dân chủ, nhân quyền là gì. Còn độc lập, ấm no và hạnh phúc là chi? Chính bản thân của mày đã tìm thấy những điều đó ở VN hay không? Đám hậu sinh khả ố như mày không đủ tư cách để tham gia lý luận ở đây. Khi nào chúng mày tự nghĩ rằng còn chút liêm sĩ thì hãy vào đây mà nói chuyện lý lẽ. Bây giờ thì nên tránh xa đừng làm cho người ta ghét thêm cái chế độ sẵn đã chẳng ra gì nữa.
Lại thêm một thằng Việt Cộng con ngu xuẩn nữa. Mày đọc bài này mày hiểu được ý nghĩa gì?
Chính phủ VNCH bạc nhược à? Là vì ông Trời có đức hiếu sinh, cho nên mới 5 lần 7 lượt tha chết cho ông, cha chúng mày hiểu chưa? Nếu như xử sự theo cái cách vô nhân như bọn CSVN thì chừng nào chúng mày mới có mặt được ở miền Nam.
Hiếu sinh ...đếch!
Làm mất nước. Làm bao nhiêu người chết.
Phải như tướng Nguyễn Ngọc Loan mới được...
Ăn nói ngu ngốc vậy mà phát với biểu!
xin lổi mình ít khi thô tục , nhưng bây giờ ngoại lệ với tên mẫn nầy bây giờ mầy được gì hả mẫn ?? ngu như con B mà không biết , còn ta đây là anh hùng
hahaha súc vật mày lại đầu thai rồi hả , hey súc vật tao mới kiếm được con súc vật cái đa hệ cho mày giải quyết nè nick nó là nhâmdoanhdoanh bắc cụ tàu giống mày vậy đó nhưng mày bắc cụ chó hồ và mỷ đen mày và nó nên gặp nhau để giải quyết vấn đề chắc 2 đứa bay sẻ có súc vật con bắc cụ chó ghẻ
Quote:
Originally Posted by DrYES
Chính quyền miền Nam bạc nhược, bất lực, ngu xuẩn...vv
không biết cách giải quyết mấy "sự cố" này hữu hiệu
như Phác Chinh Hy của Nam Hàn, hay Tưởng Giới Thach bên Đài Loan.
Kết quả là ...làm tan tành đất nước, trốn chạy nhục nhã...
Huỳnh tấn Mẩm này giống như Trịnh công Sơn, cứ tưởng ta có công với cách mạng nhưng mấy mươi năm nay chúng sống trong ô nhục, chết trong âm thầm (như TCS) . Chỉ bọn bán nước miền Nam theo bọn này, còn SV+HS khác khi thấy CS Bắc Việt xâm lăng là họ đăng lính để bảo vệ miền Nam. Chính HTM cũng âm thầm đau khổ, hối hận vì đã rước giặc vào như Huỳnh tấn Phát vậy, nhưng không dám hé môi vì sợ bị thủ tiêu.
Nay một thằng văn nô nhắc nhở lại "chiến công" của những thằng bán nước MTGPMN là chúng nhằm xoa diệu nổi căm hờn của đám này và sắp sửa dùng bọn này vào việc gì đó, hay ít nhứt cũng chuẩn bị tâng công đám này lên để chúng đừng tham dự khi trong nước có biến động...
Không ngu không là phải Cộng sản.
Không nói láo không là phải Cộng Sản.
Không tàn ác không là phải Cộng Sàn.
Không dốt nát không phải là Cộng Sản.
Chính quyền miền Nam bạc nhược, bất lực, ngu xuẩn...vv
không biết cách giải quyết mấy "sự cố" này hữu hiệu
như Phác Chinh Hy của Nam Hàn, hay Tưởng Giới Thach bên Đài Loan.
Kết quả là ...làm tan tành đất nước, trốn chạy nhục nhã...
Trong những thằng trốn chạy nhục nhã có ông cố nội mi , ông nội mi , cha mẹ mi , tóm lại là 3 đời giòng họ nhà mi , cho nên bây chừ tổ tiên giòng họ 3 đời nhà mi có miệng mà không dám nói gì cả , chỉ biết ăn PHÂN .
Thư ngõ đến Ông Huỳnh Tấn Mẫn ,hy vọng Ông xem thư này và hồi âm Cám ơn nhiều .Tôi cũng là 1 fan cũa Bác ngày xưa thân ái ,từng ái mộ và kính phục Bác với lòng can đãm hy sinh đứng lên chống đối chính quyền bất công ,tham nhũng thối nát, quan liêu ..bị tù tội tra tấn ,lúc nào trên báo chí cũng đề cập đến tinh thần bất khuất .Nhưng bây giờ Ông thành công với lý tưỡng cũa Ông sau hơn 30 năm thì Ông nghĩ sao về đất nước và xã hội Vietnam mà Ông đã hy sinh quá nhiều như thế nào ?? công bằng bác ái ,không còn quan liêu bè phái ,xã hội đạo đức tiến bộ hơn xưa ?? dân chũ ,tự do không còn đàn áp như xưa khi sinh viên biễu tình phán đối ?? Cái dũng khi xưa cũa Ông đâu rồi sao không thấy ông lên tiếng như ngày xưa ??hay bỡi tại đất nước mới thống nhất trong thời gian chuyễn tiếp không thễ một xóm một chiều ,cần thêm thời gian ??Xin lỗi trước là nếu Ông còn một chút liêm sĩ trong ít thời gian còn lại cũa cuộc đời ,không dám lên tiếng bỡi vì nghĩ đến con cháu đang enjoy first class thì nên im lặng ,ta dại ta tìm nơi vắng vẽ ,tự hối (nếu còn chút dũng khí năm xưa ) chờ ngày gặp thần tượng ướp xác cũa Bác .Trân trọng
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.