Đa phần giới “đầu ḅ, đầu bướu” xăm trổ ở Hà Thành, h́nh xăm không chỉ để thị uy mà c̣n là một dấu hiệu để chứng tỏ “số má” trong giới giang hồ.
Xăm trổ là “đẳng cấp” của dân giang hồ
Gặp được H., một tay anh chị đă giải nghệ và học mót được nghề xăm h́nh sau bao lần đi tù như đi chợ, do đó, tôi được mục sở thị màn xăm h́nh ḱ công và cũng không kém phần đau đớn của giang hồ Hà Thành.
Có được nh́n tận mắt và nghe “tâm sự” của những người “trong nghề” như H. mới hiểu được hết những ǵ mà xă hội vẫn đang ḱ thị về xăm trổ.
Nhà H. ở trong một ngơ, ngách, rồi hẻm sâu ở Mỹ Đ́nh, nếu không đi theo một người chỉ đường chắc ḿnh tôi mất nửa ngày mới ṃ vào được đến nơi song cũng không nhớ nổi đường ra.
Trong giới đao búa Hà Thành, xăm hổ là một trong những linh vật không phải ai cũng có thể xăm.
Mặc dù, trước khi đến, bạn tôi có nói trước là nên cẩn thận trong từng câu hỏi v́ đây là dân anh chị nên “rất thính” mùi. Chưa kể đến việc H. có ngoại h́nh khá bặm trợn cùng rất nhiều h́nh xăm cổ quái có thể gây “sốc” với tôi nhưng khi gặp H. tôi vẫn không khỏi ngạc nhiên v́ tại sao lại có người xăm trổ nhiều h́nh kỳ quái đến vậy.
Tôi gặp H. khi đang anh ta đang cắm cúi cầm máy xăm h́nh một con rồng đen to tướng ở giữa lưng cho một gă khách đầu trọc lốc, trên cổ đeo một chiếc dây chuyền vàng, có lẽ phải gọi là… xích vàng mới đúng.
Ấn tượng đầu tiên với “nghệ nhân” chuyên xăm h́nh cho giới giang hồ Hà Thành này là một con hổ màu đỏ rất to ở bắp chân và vô số các h́nh thù hoa lá rất tinh vi ở bắp tay, trên cổ, leo lên đến tận mang tai.
Ban đầu, H. tỏ ư ḍ xét nhưng may là người bạn của tôi có quen H. và cũng đă xăm h́nh của H. nên mối nghi ngờ được giải tỏa phần nào. Với cái cớ đến để xăm h́nh nhưng c̣n đang cân nhắc nên H. lập tức thay đổi thái độ ngay. Sau đó, H. c̣n “tư vấn” cho tôi rất tận t́nh khi tôi chăm chú xem tác phẩm con rồng đen to đùng đă hoàn thành trên lưng gă khách đầu gấu kèm với những tiếng rên khe khẽ v́ đau và tê của gă.
Với một người từng vào tù ra tội, nay chọn con đường đi xăm trổ cho những tay anh chị ở Hà Thành kiếm sống như H. th́ chẳng có ǵ về h́nh xăm và những người đến xăm trổ là H. không biết.
H. tiết lộ, đến nay không nhớ nổi đă xăm cho bao nhiêu người. "Cửa hiệu” của H. cũng nằm chính ở căn nhà cấp bốn đang thuê trọ. Đa phần, những khách hàng của H. đều là những tay anh chị và H. rất được tin tưởng bởi tay nghề “điêu luyện”. Cộng với khả năng sáng tạo rất giỏi nên hầu hết các tay anh chị đều rất ưng ư khi H. hoàn thành h́nh xăm.
Thông thường, một ngày H. “trị” cho độ vài ca, mỗi ca xăm trổ đơn giản có giá khoảng 300.000 đồng. Nếu khách quen th́ giá sẽ được giảm đôi chút c̣n 200.000 đồng. Tuy nhiên, có những vị khách đặc biệt phải xăm đến cả tháng v́ độ phức tạp của h́nh xăm th́ giá có thể lên đến chục triệu đồng là b́nh thường.
Sau khi hỏi ṿng vo về đủ thứ liên quan đến việc xăm trổ, khi tôi đả động về chuyện xăm trổ (sau khi gă khách đầu trọc đă ra về) chỉ dành cho các tay anh chị c̣n người b́nh thường xem ra vẫn rất e ngại, H. không ngần ngại “tâm sự” rằng, đúng là những vị khách của H. đều là dân trong giới đao búa nhiều hơn là người b́nh thường.
"Đa phần, những h́nh xăm được ưa thích vẫn là những h́nh ảnh mang ư nghĩa đe dọa, hầm hố như rồng cuộn, hổ nhe nanh, đại bàng xơa cánh... như chực nuốt chửng đối phương th́ người b́nh thường ít ai dám xăm", H. cho biết.
Tuy nhiên, theo H., gă cũng đă từng làm cho một số “ca” là người b́nh thường chỉ v́ thích xăm mà ṃ đến. Nhưng những người như vậy là rất ít và h́nh xăm cũng chỉ là hoa, lá.
H. c̣n nói, b́nh thường khi nh́n thấy những người xăm trổ, mọi người sẽ nghĩ ngay đó là đầu ḅ, đầu bướu. Điều này cũng không sai, không có lửa làm sao có khói. Đă là dân giang hồ th́ phải có h́nh xăm mới là “đẳng cấp” và đương nhiên nó có ư nghĩa như việc có “số má” chứ không đơn giản chỉ là xăm chơi hay xăm cho đẹp.
Có những tay anh chị xăm cả con hổ, con rồng to đùng lên lưng với nhiều chi tiết phức tạp phải mất khá nhiều thời gian và đau đớn những vẫn quyết tâm xăm v́ h́nh xăm càng to, càng hầm hố th́ càng được “đàn em”… nể hơn.
Theo H, trong giới giang hồ thứ thiệt có máu mặt, đặc biệt là với những kẻ từng vào tù ra khám nhiều lần như đi chợ th́ h́nh xăm đích thị là một thứ dấu hiệu để nhận biết xuất xứ và đẳng cấp ở những trại đă được “nằm”.
Nhiều tên “tiểu yêu” hay “ong” đang tập tọe rất ưa thích những h́nh xăm hơi “sến” với những câu slogan kiểu như: “Hận đời”, “Hận”, “Đời là bể khổ”… hay những h́nh xăm trên mu bàn tay, thanh kiếm dài ở cánh tay…
H. tiết lộ, thực chất, không phải đă là "dân giang hồ" th́ muốn xăm h́nh ǵ và xăm ở đâu cũng được.
Mỗi h́nh xăm đều có “quyền uy” riêng
H. tiết lộ, thực chất, không phải đă là "dân giang hồ" th́ muốn xăm h́nh ǵ và xăm ở đâu cũng được.
Rất nhiều những tên giang hồ nửa mùa mới tập tọe muốn lấy “số má” theo cách xăm cọp, xăm beo hay bê nguyên h́nh đầu lâu xương chéo in lên giữa ngực như ám chỉ sự “nguy hiểm” của ḿnh… Nhưng với H. th́ đó chỉ là những tên giang hồ “vớ vẩn” chưa biết mùi giang hồ thứ thiệt, không sớm th́ muộn cũng được “dạy” cho đến nơi đến chốn về “văn hóa” ở chốn giang hồ.
H. nói thêm, một tên tuổi nào đó từng được đám đàn em tôn làm đại ca th́ chưa chắc đă là "đại ca" mà c̣n phải được những "đàn anh, đàn chị" trong giới thừa nhận. Thực chất, trong giới giang hồ chỉ tồn tại một thứ luật duy nhất đó là “luật rừng” - cũng giống như giữa các loài thú trong một khu rừng với nhau, đều có đẳng cấp mạnh, yếu rơ ràng.
Nghe H. kể về giới anh chị từng đến chỗ H. để xăm h́nh, tôi ṭ ṃ hỏi về ư nghĩa của các h́nh xăm trên cơ thể như rồng, hổ, báo… Trái hẳn với sự ḍ xét ban đầu, có vẻ như tôi đă chạm vào đúng “dây” của một “nghệ nhân” xăm trổ, H. nói và giải thích rất say sưa về các h́nh xăm.
H. cho biết, trong giới giang hồ không chỉ ở Hà Thành và c̣n ở nhiều nơi khác, con rồng là thể hiện chí khí của đàn ông như con rồng vùng vẫy ngoài biển khơi.
Xăm hổ là biểu thị sức mạnh, sự liều lĩnh, xả thân. Nó là biểu tượng của đẳng cấp chiến binh. Tuy hổ là chúa tể rừng xanh, nhưng cũng chỉ là thú hoang trong rừng sâu. Hung tợn mà không nham hiểm, khỏe mạnh nhưng không có cơ mưu, những người xăm hổ thường là những kẻ hữu dũng vô mưu xếp hàng Trương Phi.
Với những kẻ có số có má, tuy chưa xếp vào diện chiếu trên nhưng cũng thuộc hàng có vị thế nhất định trong giới giang hồ thường chỉ dám xăm bọ cạp, cá sấu, rắn, rết, chó sói... tuy là là loài thú dữ, hoặc mang chất độc chết người nhưng chỉ dừng ở mức “tầm thường” như chính những con vật mà họ mang trên ḿnh chứ chưa được xếp hàng “khủng” như hổ, sư tử, gấu, đại bàng…
Tuy nhiên, cho đến nay, trong giới giang hồ Việt Nam dù có xăm trổ ghê gớm đến mấy với đủ loại h́nh hổ báo dữ tợn vẫn chỉ sợ một chữ đó là chữ… “Nhẫn”.
Theo H. th́ trong thế giới ngầm, chữ “Nhẫn” không phải ai cũng có thể xăm lên ḿnh khi bước chân vào giới đao búa.
Chữ “Nhẫn” theo giải thích của H., có trên bộ “đao”, dưới bộ “tâm”, thể hiện sự mạnh mẽ, nguy hiểm nhưng không ai có thể đoán định được. Kẻ mang chữ “Nhẫn” trên ḿnh không chỉ vượt trên cả cấp có “số má” thông thường trong giới giang hồ mà c̣n biết ân oán phân minh và có đông đảo đàn em được giới giang hồ thừa nhận, kính nể…
(C̣n tiếp)
Theo Giáo dục VN