.
Di Dân Lậu và Người Mỹ Nghèo Xứng Đáng (1)
John Conlin
Oct. 29, 2025
Hôm nọ, tôi đang lái xe trên một con đường nhỏ trên núi và tình cờ gặp một dự án xây dựng đường. Ở hai đầu công trình, đội công nhân gồm hai phụ nữ lớn tuổi đang mặc áo ấm để chống chọi với cái lạnh -- phải, trời bắt đầu lạnh ở vùng núi Colorado.
Điều khiến tôi ấn tượng là tuổi tác của họ. Họ già đến mức đáng ngạc nhiên. Tôi chưa bao giờ gặp những người phụ nữ này trong đời, nhưng tôi dám cá rằng họ ra ngoài làm việc này không phải vì họ thích không khí trong lành mà vì họ cần tiền.
Bạn cũng thấy điều tương tự ở Walmart, cửa hàng tạp hóa và các cửa hàng bán lẻ khác, và trong hàng ngàn công việc khác mà không ai biết đến. Những người lao động lớn tuổi đang chật vật kiếm sống, làm bất cứ công việc nào dành cho những người cùng độ tuổi và khả năng.
Và điều đó làm tôi khó chịu vô cùng. Tôi cũng dám cá rằng phần lớn những người này đã đổ máu vì đất nước hoặc có người thân đã đổ máu -- quá nhiều người thực sự đã hy sinh mạng sống của mình cho đất nước vĩ đại này.
Còn sự hy sinh nào lớn hơn thế nữa mà người ta có thể dành cho đất nước của mình? Tôi không nghĩ ra được điều gì. Vậy mà những người này lại bị chính phủ và giới tinh hoa của chúng ta gạt ra lề đường, trong khi số tiền lẽ ra có thể dành cho họ lại được dùng như những món quà miễn phí cho di dân lậu.
Hãy nhớ rằng, đó chính là vấn đề bất hợp pháp -- ngay từ đầu, đáng lẽ họ không nên được phép nhập cảnh vào đất nước này.
Khoản trợ cấp An sinh Xã hội và các khoản khác sẽ ra sao nếu tất cả số tiền này chỉ dành cho công dân Hoa Kỳ? Vài trăm đô la mỗi tháng có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong cuộc sống của những công dân này. Liệu có thể giảm đáng kể chi phí bảo hiểm y tế cho người lao động trung bình?
Còn sự xúc phạm nào lớn hơn thế này mà một quốc gia có thể gây ra cho công dân của mình? Bạn hoặc người thân của bạn đã đổ máu và đôi khi cả mạng sống vì đất nước này, nhưng khi cần thiết, sự hy sinh đó bị phớt lờ và những tội phạm không phải công dân -- họ đã vi phạm pháp luật khi đến đây và họ vi phạm pháp luật mỗi ngày -- lại được hưởng nhiều quyền lợi hơn bạn.
Mỗi đô la chi cho họ là một đô la không được chi cho công dân Mỹ. Đây là một sự thật phũ phàng, lạnh lùng. Đây được gọi là chi phí cơ hội (2).
Nhiều người từ lâu đã lập luận rằng điểm yếu chủ yếu của các chính phủ hiện đại là việc họ từ chối giải quyết chi phí cơ hội.
"Khi một lựa chọn được đưa ra từ các phương án khác nhau, chi phí cơ hội là "chi phí" phát sinh do không được hưởng lợi ích đi kèm với lựa chọn tốt nhất."
Nó có thể đơn giản như một đô la chi ở đây, một đô la không được chi ở đó. Hoặc cũng có thể là thời gian; bạn không thể đến xem cả trận bóng đá của con trai và trận bóng vợt của con gái nếu chúng diễn ra cùng lúc ở những địa điểm khác nhau. Mọi quyết định đều có chi phí cơ hội. Đó là sự thật.
Người ta có thể tranh luận về tính hợp lý của các căn hộ cho thuê giá rẻ, tem phiếu thực phẩm, hỗ trợ nhà ở, chăm sóc y tế và nhà ở "miễn phí" -- vì ít có thứ gì miễn phí, điều đó chỉ có nghĩa là người khác đang trả tiền cho chúng -- và các loại chương trình xã hội và phúc lợi khác, nhưng người ta không thể phủ nhận thực tế cơ bản rằng một đô la chi cho người nhập cư bất hợp pháp là một đô la không được chi cho một công dân Hoa Kỳ.
Nhiều công dân Hoa Kỳ này có con cái hoặc người thân đang học tại các trường công lập tràn ngập con cái của người nhập cư bất hợp pháp. Vì thế con cái của những công dân đã đổ máu cho đất nước qua nhiều thế hệ nhận được một nền giáo dục kém cỏi, do con cái của những người không nên ở đây được hưởng trợ cấp (đáng lẽ chỉ dành cho dân Mỹ). Chi phí cơ hội là một thực tế có thể bị cố tình lờ đi, nhưng điều đó không làm chúng kém thực tế hơn.
Cũng có những chi phí cơ hội to lớn liên quan đến việc kiều hối mà những người nhập cư bất hợp pháp này gửi về "quê nhà". Đây là nguồn thu nhập hàng đầu của Mexico và nhiều quốc gia khác -- đó là lý do tại sao chính phủ của họ cố tình gửi "dư thừa" dân số đến đây.
Nhưng quá trình này lại vắt kiệt sức lực của những địa phương nơi họ sinh sống và làm việc. Mỗi đô la được gửi ra khỏi đất nước -- ước tính hơn 200 tỷ đô la mỗi năm -- là một đô la không được chi tiêu ở những khu dân cư này của Hoa Kỳ. Đây thường là những khu dân cư nghèo, nơi số tiền còn lại trong cộng đồng có thể làm được nhiều điều tốt đẹp. Họ sử dụng các dịch vụ xã hội "của chúng ta" để có thể gửi tiền "của họ" ra khỏi đất nước. Tại sao đây lại là một ý tưởng hay cho những công dân Hoa Kỳ thực thụ?
Nhiều cấp chính quyền cố gắng che giấu chi tiêu thực tế cho người nhập cư bất hợp pháp, nhưng con số này dễ dàng lên tới hàng trăm tỷ đô la mỗi năm! Tất cả đều đổ vào túi những người nhập cư bất hợp pháp - vậy thì những người nắm quyền không hiểu gì về khái niệm "bất hợp pháp" đó sao? Không thích nó ư? Vậy thì hãy thay đổi luật. Cho đến lúc đó, hãy thực thi nó.
Trong khi đó, những người đã đổ máu vì đất nước này lại bị đẩy ra đường. Yêu cầu thay đổi điều này không phải là chống người nhập cư bất hợp pháp mà là ủng hộ công dân Hoa Kỳ. Nếu chúng ta yêu cầu những người đàn ông và phụ nữ trẻ chiến đấu và hy sinh vì đất nước này, thì liệu có quá đáng khi yêu cầu đất nước nhớ đến họ khi họ và người thân của họ đang cần giúp đở không?
John Conlin là một chuyên gia về thiết kế và thay đổi tổ chức. Ông cũng có bằng Cử nhân Khoa học Trái đất và bằng Thạc sĩ Quản trị Kinh doanh (MBA), đồng thời là người sáng lập kiêm Chủ tịch của E.I.C. Enterprises. Ông đã xuất bản bài viết trên American Greatness, The Federalist, The Daily Caller, American Thinker, Houston Chronicle, Denver Post và Public Square Magazine cùng nhiều tạp chí khác.
Cao Lãnh
------------
Nguồn: American Thinker "Illegals vs. the Deserving American Poor"
Link:
https://www.americanthinker.com/arti...ican_poor.html
Ghi chú:
(1): Người Mỹ Nghèo Xứng Đáng: Deserving American Poor
Cụm từ "Người Mỹ Nghèo Xứng Đáng" dùng để chỉ một nhóm người nghèo cụ thể ở Hoa Kỳ được coi là xứng đáng được hỗ trợ hoặc giúp đỡ, thường là do họ bị coi là rơi vào cảnh nghèo đói không phải do lỗi của bản thân, hoặc do rơi vào hoàn cảnh ngoài tầm kiểm soát. Thuật ngữ "xứng đáng" trong ngữ cảnh này ngụ ý rằng những cá nhân này được coi là xứng đáng nhận các chương trình xã hội, hỗ trợ tài chính hoặc các hình thức hỗ trợ khác do các yếu tố như làm việc chăm chỉ, khó khăn cá nhân hoặc thiếu cơ hội.
Ý tưởng này trái ngược với khái niệm "người nghèo không xứng đáng (Undeserving Poor)", kém xứng đáng được hỗ trợ do họ lười biếng, khả năng ra quyết định kém, hoặc các lý do khác.
(2): Chi phí cơ hội: Opportunity cost
"Opportunity cost" trong tiếng Việt là chi phí cơ hội, tức là giá trị của sự lựa chọn tốt nhất mà bạn phải bỏ qua khi đưa ra một quyết định. Đó là khoản lợi ích tiềm năng mà bạn không nhận được do đã chọn một phương án khác. Ví dụ, khi bạn chọn học đại học, chi phí cơ hội bao gồm tiền lương bạn có thể kiếm được trong ba năm đó thay vì đi làm ngay.
Giải thích chi tiết
Khái niệm: Chi phí cơ hội xuất hiện khi tài nguyên (thời gian, tiền bạc) có hạn và bạn phải lựa chọn giữa các lựa chọn loại trừ lẫn nhau.
Không chỉ là tiền bạc: Nó bao gồm tất cả các chi phí liên quan, bao gồm cả chi phí rõ ràng (tiền học, tiền mua hàng) và chi phí ẩn (thời gian, niềm vui, lợi ích khác).
Mục đích: Khái niệm này giúp đảm bảo sử dụng hiệu quả các nguồn lực khan hiếm bằng cách cân nhắc những gì bị mất đi khi đưa ra quyết định.
Ví dụ:
Học tập: Chi phí cơ hội của việc học đại học trong 3 năm là 3 năm tiền lương bạn không kiếm được.
Mua sắm: Nếu bạn dùng $500 để mua một chiếc điện thoại, chi phí cơ hội là những gì bạn có thể làm khác với số tiền đó, ví dụ như mua xe gắn máy, thay vì mua điện thoại.
Thời gian: Nếu bạn chọn học thay vì xem TV, chi phí cơ hội là sự thích thú mà bạn có thể nhận được từ việc xem TV
.