
Một hôm, Bác Ba Phi đi chợ về, tay xách nách mang, miệng th́ cứ lẩm bẩm:
— Trời đất ơi, tui bắt được con cá kỳ lắm nghen!
Người ta bu lại hỏi:
— Cá ǵ mà bác làm dữ vậy?
— Con cá đó lặn dưới nước ba ngày ba đêm không chết, mà ngộ lắm à nghen… nó thở bằng cái tai!
Cả đám tṛn mắt:
— Cá mà thở bằng tai sao bác?
Bác Ba Phi tỉnh bơ:
— Ừ, tại lúc bắt được nó, tui thấy tai nó cứ phập phồng, thở ph́ pḥ như cái ống bễ! Thiệt hổng tin mai tui dắt nó lên chợ cho coi!
Hôm sau, chẳng ai thấy con cá đâu. Bác Ba Phi chống nạnh:
— Tui dặn nó ở nhà đợi, ai dè nó chui vô lu trốn mất tiêu rồi!
VietBF@sưu tập