
Kết hôn năm 12 năm, cuộc hôn nhân của chúng tôi tưởng chừng hạnh phúc viên mãn cho đến khi tôi phát hiện ra một bí mật của anh.
“ Về phần con Mai ,mày dự định khi nào sẽ nói chuyện với nó? Con lan đã lộ rõ bụng bầu rồi, để vợ mày biết nó không làm ầm lên mới lạ ".
“Đợi thêm thời gian nữa, cho con thêm thời gian, con sẽ xử lý ổn thỏa.”
Tôi đứng tựa sau cánh cửa, lặng lẽ nghe hai mẹ con họ nói chuyện.
Chồng yêu à ...lời hứa của anh, rẻ mạt vậy sao? nó còn chẳng đáng một xu.
Khi biết chồng mình ở bên ngoài có người khác, tôi khi đó hận không thể lao lên xé xác hắn .Nhưng khi bình tĩnh lại, tôi âm thầm điều tra cô gái đó.
Kiều Lan một cô gái nhìn có vẻ ngây thơ thuần khiết, từng ly hôn và mới chuyển đến công ty chồng tôi một thời gian.
Nửa năm trước, chồng tôi theo đội dự án vào cần Thơ, hai người họ đi cùng nhau rồi sau một bữa tiệc của công ty họ qua đêm với nhau và mối quan hệ đó kéo dài đến bây giờ.
Đồng nghiệp chồng tôi kể lại rằng đó là mốt buổi tối họ đi uống rượu với nhân viên công ty do mọi người ai cũng ngà ngà say nên chuyện gì đến thì cũng đến.
Sau sự việc anh đưa cho cô ta một khoản tiền, nhưng cô ta không nhận. Rồi chuyện máu c.hó đó xảy ra: cô ta mang thai...
Tôi cũng nhận ra sự thay , nửa năm nay anh ta bận tới mức chân không chạm đất, thường ăn cơm nhà nửa chừng nghe một cuộc điện thoại thì vội vã chạy đến công ty.
Ngay cả Sinh Nhật con trai , anh ta cũng nói phải làm thêm giờ. Giờ nghĩ lại, có lẽ không phải làm thêm, mà là đến với một gia đình khác.
Tôi ngồi ở nhà, chờ đến 1h sáng thì anh ta cũng về: Vợ ơi,sao em còn chưa ngủ?
Anh ta xách theo một hộp bánh, bên trong là chiếc bánh kem có ghi mấy dòng chữ thoạt nhìn loá mắt "Chúc cu tít sinh nhật vui vẻ bố mẹ yêu con "
Tôi nhìn qua một cái, rồi nhìn thẳng vào mắt Chồng nói"Chồng à em muốn bàn với anh một chuyện."
“Chuyện gì?”
Gã chồng ngồi xuống bên cạnh, vòng tay ôm vai tôi.
Ngửi được mùi hương nước hoa thoang thoảng trên người chồng của mình thật sự buồn nôn, tôi nhếch môi cười.
“Chúng ta ly hôn đi!”
Anh ta hốt hoảng lập tức kéo tôi lại, ép tôi quay người đối diện rồi nói: Có phải ai đó nói điều gì linh tinh với em không?
Anh không muốn nói gì với em thật à ???
"Anh ...không muốn ly hôn!"
Anh ta dứt khoát từ chối: vợ à người anh yêu là em ! Anh chỉ cần mình em và các con thôi anh sẽ sắp xếp ổn thỏa anh hứa...
Lòng tôi nghẹn lại thầm nghĩ Chồng à trong lòng một người, sao có thể chứa được nhiều người đến thế anh quá tham lam rồi?
Vậy còn cô gái kia thì sao?em cho anh chọn gia đình nhỏ này hoặc cô ta .
Anh ta vò đầu bứt tai một hồi rồi nói Không thì, chúng ta nhận nuôi đứa bé sau khi đứa bé chào đời được không em ,cô ấy không có khả năng nuôi con. Em yên tâm mọi chuyện anh sẽ lo liệu.
Vì muốn cho chồng thêm cơ hội , muốn con cái không bị ảnh hưởng tôi đã đồng ý thỏa hiệp với điều kiện anh ko được dây dưa với cô ta .
Anh ta kéo tôi tựa đầu vào ngực mình, lắng nghe nhịp tim anh ta vẫn đều đều mà không hề thấy lo lắng.
Chồng à anh tính toán khéo quá. Anh là tám phần muốn mang đứa con kia về ,bắt tôi nuôi dưỡng.
Nực cười, tôi đâu phải không sinh được con. Tôi cũng có hai thiên thần nhỏ của mình rồi mà.
Đây là anh ép tôi.
Tôi không nhắc đến chuyện con cái nữa, chỉ âm thầm để ý đến Facebook của cô gái kia.
Cô ta đã nghỉ việc ở công ty , hiện đang ở một căn trung cư khá rộng rãi bên hồ bạch đằng cách nhà tôi chỉ vài km.
Cô ta rất thích khoe khoang, thường xuyên đăng lên mạng xã hội những khoảnh khắc đi cùng tên chồng đốn mạt của tôi và khoe các món đồ xa xỉ.
"Mang thai bốn tháng rồi, ông xã mua tặng trang sức bằng vàng ,đã nói là không cần nhưng anh cứ nhất quyết tặng. Ông xã nói mong chờ con chào đời em xứng đáng nhận được những món quà quý giá hơn như vậy.mong chờ được cùng anh ấy và con phơi nắng, cả nhà chúng tôi nghĩ thôi cũng hạnh phúc rồi "
Bài đăng mới nhất là một bức ảnh chụp cô ta ngồi trong vườn, người đàn ông vòng tay ôm lấy cô ta, một tay đặt trên bụng cô ta.
Dù chỉ có cánh tay của hắn xuất hiện, tôi vẫn nhận ra được.
Chồng à anh to gan thật đấy. Ở bên cô ta mà anh quên cả tháo nhẫn cưới.
Anh vui đến mức quên hết mọi thứ rồi, phải không?
Chiếc nhẫn này cả hai vợ chồng ngày trước đi mấy tiệm mới chọn được.
Tôi lập tức đăng nhập một tài khoản ẩn danh, bình luận dưới bài đăng: "Cô là vợ anh ấy sao? Nghe nói hai người kết hôn hơn mười hai năm nếp tẻ đủ cả giờ lại sắp đón thêm thành viên mới, anh ấy yêu cô như vậy chúc mừng nhé... Giá định hạnh phúc quá thật là ngưỡng mộ."
Làm mới lại, bình luận đó ngay lập tức đã bị xóa.
Tôi đặt điện thoại xuống, chỉ khẽ cười.
Thì ra, cô cũng biết "tiểu tam" là thứ không thể đem ra ánh sáng...
Tôi lưu lại bức ảnh cô ta đăng và chụp màn hình mấy bài đăng gần đây gửi cho chồng.
Tôi biết đã đến lúc anh ta cho tôi một câu trả lời và cũng đã đến lúc tôi đưa ra quyết định cho cuộc hôn nhân của mình...
VietBF@sưu tập