Mary Bell thực sự là một kẻ bất hạnh bởi ngay từ khi mới lọt lòng, người mẹ làm gái điếm đã tìm cách ruồng bỏ hay thậm chí là sát hại cô bé. Tồi tệ hơn, Mary nhiều lần bị khách mua dâm của mẹ lạm dụng.
Đêm đầu tiên trong một phòng giam nhỏ ở Newcastle, cả hai đứa trẻ đều không ngủ. Chúng liên tục la hét, chửi bới nhau qua song sắt. Chúng là những đứa trẻ nhỏ tuổi nhất bị nhốt ở đây. Rất khó nhọc nữ cảnh sát làm nhiệm vụ canh gác buồng giam mới yêu cầu chúng im lặng được một lúc.
Trong thời gian Mary bị giam, nữ quản ngục có nhiều thời gian tiếp xúc và hiểu hơn về cô bé. Mary Bell là một đứa trẻ tự tin, táo bạo, và có phần tinh quái. Điểm đặc biệt là cô bé có vẻ ưa bạo lực và bắt nạt kẻ yếu. Khi thấy một con mèo hoang đi ngang qua phòng giam, nhanh như chớp, Mary túm lấy và bóp chặt cổ nó. Nữ cảnh vệ yêu cầu Mary thả con mèo vô tội ra, cô bé ngúng nguẩy đáp: “Tại sao cháu phải làm thế chứ. Cháu thích làm tổn thương những kẻ yếu hơn và không có khả năng chống đỡ”. Nói rồi Mary cười vang buồng giam.
Khi được hỏi về ước mơ của mình, Mary thành thật trả lời: “Cháu muốn trở thành một y tá”. Ước mơ của Mary có vẻ như không khác những đứa trẻ khác là mấy. Nhưng điều khác biệt, Mary thích làm y tá vì “cháu có thể chích kim tiêm vào bất kỳ ai cháu muốn”.
Dường như có một tâm hồn quỷ dữ ẩn sau gương mặt ngây thơ của cô bé 11 tuổi. Điều gì đã khiến Mary Bell trở thành như vậy? Những suy nghĩ và hành động lệch lạc của cô bé bắt nguồn từ đâu?
Tuổi thơ dữ dội đã biến Mary Bell thành "hạt giống xấu" của nước Anh.
Theo các chuyên gia tâm lý, tội ác cô bé Mary Bell gây ra bắt nguồn từ chính những điều khắc nghiệt mà cô bé phải hứng chịu. Giá như cô bé có một gia đình yên ấm và một tuổi thơ êm đềm như những đứa trẻ khác thì có thể điều tồi tệ đã không xảy ra.
Mary Bell là con lớn trong gia đình, dưới cô còn có 1 cậu em trai và 1 em gái sống cùng bố mẹ. Bố của Mary, Bill Bell là một kẻ trộm cắp vặt. Dù có bố nhưng chị em Mary buộc phải gọi ông là “chú” để được nhận các khoản hỗ trợ của chính phủ dành cho bà mẹ đơn thân. Mẹ của Mary, bà Betty Bell lại sống bằng nghề làm gái mại dâm nhơ nhuốc. Gia đình Bell được liệt vào hàng “tệ nạn” của khu phố vì thế cô bé cũng có rất ít bạn chơi cùng.
Một thám tử sau khi đến thăm và tìm hiểu gia cảnh nhà cô bé Mary Bell cho hay nơi Mary lớn lên như một căn nhà hoang. “Không hề có cảm giác đó là một ngôi nhà. Tất cả dấu hiệu của sự sống ở nơi đó là … tiếng chó sủa”, ông kể lại.
Trong những biện hộ cho tội ác của Mary Bell tại tòa án sau này, mẹ Mary, bà Betty được coi là “hung thủ” gây lên những tổn thương tâm lý trầm trọng của cô bé. Tuổi thơ của Mary Bell là một cơn ác mộng với đòn roi, bạc đãi và lạm dụng. Không hiểu lý do gì mà bà Betty lại ghét đứa con lớn tới vậy. Ngay từ lúc Mary mới chào đời, bà đã không ít lần tìm cách giết con và vờ như đó là một tai nạn. Bà muốn vất bỏ đứa bé, quẳng nó tới sống với một người lạ ở nơi nào đó thật xa nhưng bất thành.
Giống như nhiều đứa trẻ khác, Mary mắc chứng bệnh tè dầm mãn tính. Mỗi lần như vậy, bà Betty lại lôi cô bé ra đánh, mắng thậm tệ. Cô bé rất sợ ngủ vì lo lắng sẽ làm ướt giường của mẹ. Mary kể lại, mẹ Betty thậm chí ấn mặt cô vào bãi nước tiểu cho tới khi cô khóc thét sợ hãi và xin lỗi. Sau đó, bà thường treo tấm nệm Mary làm ướt ra giữa đường như để bêu riếu đứa trẻ hay đái dầm.
Các chuyên gia tâm lý giải thích rằng hành động của người mẹ đã đè nén và làm cho tâm lý, tâm hồn Mary lệch lạc đi rất nhiều. Bà mẹ là khởi nguồn cho mọi nỗi sợ hãi của Mary. Cô bé tìm đến bạo lực như một cách để tự vệ và gồng mình chống lại thế giới bên ngoài. Nếu Mary được cha mẹ uốn nắn cẩn thận, thì cô bé đã không thế.
Năm 2 tuổi, Mary Bell bắt đầu có những dấu hiệu khác thường. Cô bé cư xử lạnh lùng và tự tách mình ra khỏi những đứa trẻ khác. Mary rất lì lợm và không bao giờ khóc dù bị tổn thương. Cô bé bắt đầu thích bạo lực. Mary từng đánh chảy máu mũi bác ruột bằng một món đồ chơi khi cô không vừa ý.
Năm lên 5, Mary tận mắt chứng kiến cô bạn nhỏ của mình bị chết trong một tai nạn xe buýt. Điều này đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới tâm lý của Mary Bell. Cô bé bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn về sự chết chóc và sinh tử.
Năm lên 7, cô bé có thêm một sở thích mới đó là hành hạ những vật nuôi trong nhà hoặc hàng xóm. Mary luôn tỏ ra hứng thú khi xích chó mèo lại rồi đốt lửa hoặc dội nước sôi lên người chúng. Tiếng sủa nhặng, kêu gào của chúng khiến Mary phấn kích hơn bao giờ hết.
Tại lớp mẫu giáo, Mary là một trong những đứa trẻ nghịch ngợm và hỗn láo nhất. Cô giáo của Mary từng chứng kiến cô bé đang bóp cổ một bạn trai khác. Khi bị bắt dừng lại, Mary chớp mắt hỏi ngược lại cô giáo: “Tại sao chứ? Nó đã chết đâu?”. Mỗi lần nổi giận, Mary đánh tất cả những đứa trẻ khác. Vì thế nên trong lớp Mary bị cô lập, bạn bè xa lánh.
Hình ảnh 2 nạn nhân xấu số dưới bàn tay nhuốm máu của Mary Bell.
Một yếu tố được coi là nguyên nhân chính trong những bất ổn thần kinh của cô bé Mary là việc cô bé bị ngộ đ thuốc từ bé. Khi Mary mới 1 tuổi, Mary bị sốc sau khi uống nhầm một nắm thuốc của mẹ cô giấu phía sau máy nghe nhạc. Không biết vì sao mà cô bé 1 tuổi lại tìm được những viên thuốc được giấu kỹ như vậy. Càng khó lý giải việc tại sao Mary có thể “ăn” hết đống thuốc đắng ngắt ấy.
Năm lên 3, bà Betty phát hiện Mary đang ngấu nghiến ăn những “viên thuốc màu xanh” của dì Cath cùng đứa em trai. Lần ngộ độc thuốc nguy hiểm nhất là khi Mary uống nhầm thuốc “sắt” của mẹ. Cô bé bị rối loạn trí nhớ và phải đi cấp cứu rửa ruột. Những viên thuốc đó làm Mary ốm một trận sinh tử. Việc lạm dụng thuốc có thể làm tổn thương nghiêm trọng não bộ của một đứa trẻ. Điều này góp phần quan trọng gây nên những bất ổn tâm lý của cô nhóc Mary Bell.
Kinh khủng hơn cả, Mary Bell bị lạm dụng tình dục trong suốt những tháng ngày thơ ấu. Ngay từ khi còn là một đứa trẻ con, Mary đã trở thành “món hàng” trong một vài thương vụ mua bán tình dục của mẹ. Cô bé thường xuyên bị những gã đàn ông là “khách” của mẹ tấn công và lạm dụng. Mary có thể chưa đủ lớn để nhận ra điều này kinh khủng như thế nào đối với tuổi thơ một con người. Nhưng điều đó là quá sức chịu đựng của một đứa trẻ. Điều này cũng phần nào lý giải những hành vi và suy nghĩ bất thường của Mary Bell.
Tất cả những gì mà Mary nhận được là sự ngược đãi của mẹ, dòng máu tội phạm di truyền của cha và một môi trường giáo dục sai trái. Tuổi thơ cô bé không được yêu thương nên cô cũng không học được cách yêu thương lại những người xung quanh. Tổn thương cả về thể xác và tinh thần từ nhỏ dẫn tới những hành động hoang dại và lệch lạc của sát thủ nhí Mary Bell sau này. Tội ác không hình thành từ hư vô, tội ác bắt nguồn từ chính những gì cô bé trải qua.
Còn nữa!...
Hồng Minh
Theo Infornet