Để đảm bảo sự tôn nghiêm chốn công đường, cũng như xem xét đến khía cạnh nhân văn, giáo dục, các phiên toà thường cấm trẻ em. Nhưng vẫn có những phiên toà mà quy định này được bỏ qua. Một trong những trường hợp hy hữu đó là v́ đứa trẻ cần sữa, trong khi mẹ chúng phải hầu toà.
Nguyễn Thuỳ Trang sinh ra và lớn lên ở Đồng Nai, tuổi thơ cơ hàn chưa một lần Trang được cảm nhận hơn ấm gia đ́nh. Năm 13 tuổi, bố mẹ Trang bỏ nhau. Gia cảnh tan nát, cô gái bé nhỏ cũng phải bỏ học để cùng người mẹ ốm yếu làm lụng nuôi đứa em nhỏ quặt quẹo. Một năm sau, mẹ lâm bệnh nặng, gánh nặng chất chồng lên vai Trang.
|
Một bị cáo đang cho con bú trong giờ nghị án |
Làm không đủ ăn, Trang phải vay mượn khắp nơi để có tiền thuốc thang cho mẹ. Nghị lực và tấm ḷng hiếu thảo của Trang đă làm B́nh cảm phục. Tuy cũng không giàu có ǵ, nhưng B́nh đă dùng số tiền lương công nhân ít ỏi của ḿnh để đỡ đần Trang. Mang ơn người con trai tốt bụng, sau khi mẹ khỏi bệnh, Trang đă theo B́nh, nguyện trọn đời yêu thương, cung phụng anh để trả nợ nghĩa t́nh. Họ đă sống với nhau chờ ngày Trang đủ tuổi để làm lễ cưới.
Năm tháng thấm thoắt trôi, khi ngày vui sắp đến gần th́ Trang gặp lại một người bạn gái - vốn có thù hằn với Trang. Biết được chuyện của B́nh và Trang, cô bạn gái này cố t́nh “phá đám”, buông lời tán tỉnh, lả lơi với B́nh. Tuy chưa làm lễ cưới, nhưng Trang đă chung sống và dĩ nhiên coi B́nh như chồng ḿnh. Khi thấy ư đồ của cô bạn, Trang đă cảnh báo, nhưng cô bạn càng cố t́nh trêu tức Trang.
Hai bên đă xô xát. Trong lúc ẩu đả, Trang đă dùng dao đâm vào người một cô bạn gái của kẻ thù. Vết đâm thấu tim làm nạn nhân bị chết. Cũng bị đánh (sau này xác đinh tỷ lệ thương tích là 10%), Trang phải vào viện. Tại đây, Trang rụng rời khi nghe các chú công an nói nạn nhân bị Trang đâm đă chết.
Ḷng Trang xốn lên một nỗi đau quặn thắt khi biết có một mầm sống đă hoài thai trong cơ thể ḿnh. Trải qua hơn 7 tháng nhọc nhằn mang thai sau song sắt, Trang đă sinh ra một bé gái. Ngày phiên toà đưa vụ án của Trang ra xét xử, cũng là ngày đứa bé con đỏ hỏn được theo mẹ ngước nh́n cuộc sống ngoài chốn lao tù.
Trong phiên toà, đứa bé thi thoảng lại khóc ré lên v́ lạc lơng giữa những khuôn mặt lạ và v́ khát sữa. Những lời khai của bị cáo trước HĐXX chan chứa nước mắt...
Trong thời gian HĐXX nghị án, Trang được phép bế con. H́nh ảnh người mẹ ở tuổi vị thành niên run rẩy cho con bú bên ngoài hành lang pḥng xử, làm những người tham dự phiên toà rớt nước mắt.
Cũng từ một cô bé lớn lên trong cảnh nghèo khó, Triệu Thị Mai (quê ở Thiệu Hóa, Thanh Hóa) đă gặp và đem ḷng yêu thương một "vị cứu tinh" của đời ḿnh mà không biết rằng người đó đă có vợ và hai con.
Khi t́nh yêu vừa kịp đơm hoa kết trái, cũng là lúc Mai phải đối mặt với sự thật cay đắng. Nhưng như đống lửa gặp gió tạt càng bùng lên dữ dội, sau nhiều lần cố gắng chia tay Mai vẫn không dứt nổi người t́nh. Chỉ đến khi người đàn ông dứt áo ra đi, Mai mới tỉnh ngộ.
Nhưng lúc này, thay v́ b́nh tĩnh để làm lại cuộc đời, lửa hờn gen thù hận đă bốc lên ngùn ngụt, khiến Mai rơi vào ṿng lao lư. Đó là vào một đêm đông giá rét, sau một thời gian bặt tin của người t́nh, Mai đă vượt hơn 100 km, mang theo một can xăng đến đốt nhà người t́nh. Ngọn lửa đă lấy đi mạng sống của bố đứa con cô đang mang thai 5 tháng, đồng thời cũng là bố của hai đứa con trong giá thú của anh ta.
Trong phiên toà xét xử Mai, đứa bé hai tháng tuổi thi thoảng lại khóc ré lên, khiến HĐXX Toà án ND tỉnh Thừa Thiên Huế phải nhiều lần tạm dừng để Mai cho con bú.
Đứa bé không có cha, rồi đây sẽ phải chịu 14 năm cô đơn khi mẹ nó phải vào trại giam thi hành án phạt tù.
Đứa bé gái 4 tháng tuổi của bị cáo Nguyễn Thị Hồng Vân (22 tuổi) tại phường An Lạc, quận B́nh Tân (TP HCM) cũng phải theo mẹ ra toà cho qua cơn thèm sữa.
Tuy không phải sinh ra trong bốn bức tường của nhà giam, nhưng nó cũng chịu tủi hận khi chào đời vào lúc mẹ nó đang chịu sự trừng phạt của pháp luật v́ hành vi giết người.
12 năm trước, sau một lần lỡ dở, ông Quách về chung sống với mẹ của Vân ). Dù là bố dượng, nhưng ông rất thương yêu vợ và 5 đứa con riêng của bà này. Sáng ngày 16/7/2009, do bị bệnh không thể đi lấy hàng về bán, Vân nhờ mẹ mua giúp một ít hàng. Do chở rau quả quá nặng và cồng kềnh, khi về đến sạp ông Quách bực bội cằn nhằn vợ. Thấy vậy, mẹ Vân liền xẵng giọng. Thấy vậy, ông Quách chửi thề và hất tung mâm hành tỏi của vợ.
Tức giận v́ thái độ của cha dượng, Vân chạy đến gây gổ. Thấy vẫn hỗ láo, ông Quách vung tay tát vào mặt cô mấy cái. Vân đá lại. Ông Quách chụp chân Vân khiến cô ngă xuống nền chợ rồi kéo đi. Nh́n thấy con dao ở gần đó, Vân chụp lấy đâm mạnh vào ngực cha dượng khiến ông gục xuống. Dù được đưa đi cấp cứu nhưng ông Quách đă chết trước đó do vết thương quá nặng
Chỉ v́ một phút nóng giận, không làm chủ được ḿnh, Vân đă thành kẻ giết người.
Trước vành móng ngựa, khuôn mặt của Vân vẫn cố tỏ ra b́nh tĩnh. Bị cáo cố gắng đưa ra những lời khai rành rọt để độ tội cho nạn nhân và nguỵ biện cho ḿnh. Chỉ đến khi nghe tiếng con khóc, nghe HĐXX nói về những đứa bé con trưởng thành trong sự thiếu vắng hơi ấm, sự chăm sóc dạy dỗ của mẹ, Vân mới oà khóc.
Trong những giọt nước mắt muộn màng, Vân tạ lỗi với người quá cố, người đă cùng mẹ cô san sẻ gánh nặng để nuôi nấng chị em cô trưởng thành, cô cũng tạ lỗi với con - đứa bé bất hạnh, chưa đầy nửa tuổi đă phải theo mẹ đi hầu toà.
Trong lúc chờ HĐXX nghị án, không cần dịch chuyển xa chiếc vành móng ngựa, Vân vội vă vạch áo cho con bú, như muốn bù đắp cho đứa con tội nghiệp, khi tới đây, Vân sẽ phải bỏ con lại để vào nhà giam thụ án.
Ngày 18/10 vừa qua TAND TP Hà Nội đă đưa Bùi Thị Phước (24 tuổi, ở Kim Bôi, Ḥa B́nh) ra xét xử về tội Chứa mại dâm. Đi cùng Phước đến toà chỉ có duy nhất đứa con 2 tháng tuổi cô bế trên tay.
V́ không có người thân thích, Phước phải nhờ những người lạ mặt ngoài hành lang toà án bế con giúp khi HĐXX làm việc. Đứa bé đang bị sốt, miếng cao dán hạ nhiệt vẫn làm khuôn mặt nó đỏ bừng. “Mẹ có tội với con, mẹ có tội với con”. Phước nói như nhập đồng mỗi khi nghe tiếng đứa trẻ khóc. Sau khi đứa bé này được 36 tháng tuổi, Phước sẽ phải vào trại giam thi hành án phạt 10 năm tù v́ hành vi chứa mại dâm đối với trẻ em.
Những vất vả của cuộc sống, những điều kiện khách quan đưa đẩy có thể là những lư do để những người tội phạm trong các vụ án kể trên được xem xét để giảm nhẹ tội. Nhưng không có bất cứ lư do nào để họ có thể biện minh cho tội lỗi của ḿnh khi phải đưa những đứa con khát sữa đến hầu toà.
Chỉ v́ một giây phút nóng giận không kiềm chế được bản thân, họ đă đẩy những đứa bé c̣n đỏ hỏn vào cơn bĩ cực. Chắc chắn sau này, dù đă trả xong án tù, những người mẹ đó sẽ không bao giờ trả đủ gánh tội của toà án lương tâm khi đă đẩy con ḿnh vào hoàn cảnh như thế...
Vân Tùng