Người phụ nữ trung niên với dáng vẻ lam lũ đến trụ sở TAND TP.Vị Thanh (tỉnh Hậu Giang) từ rất sớm bởi bà mong được gặp lại thằng con trai tội lỗi của ḿnh. Hôm nay bà được triệu tập với tư cách là người đại diện hợp pháp cho bị cáo v́ con bà phạm tội khi chưa đủ 18 tuổi. Sau ít phút tṛ chuyện ngắn ngủi với con, bà trở về ngồi ở hàng ghế phía sau vành móng ngựa. Trong lúc chờ Ṭa làm việc, bà bùi ngùi nhớ lại câu chuyện đau buồn khiến bà phải đến dự ṭa ngày hôm nay...
 |
Ảnh minh họa. Nguồn Internet |
1. Nguyễn Trung Tỷ là đứa áp út trong 8 đứa con của bà. Từ nhỏ, Tỷ thường xuyên đau ốm nên nhận được nhiều sự chăm sóc nhất của cha mẹ. Bước vào tuổi dậy th́, Tỷ bắt đầu tụ tập chơi bời, tập tành nhậu nhẹt với đám bạn xấu mà vợ chồng bà không để ư phát hiện ra. Ham chơi lại lười làm nên tiền không đủ xài, nó ra chợ lấy trộm xe máy của người khác. Cũng may, lần đó Tỷ chưa đủ 16 tuổi, chiếc xe có giá trị kinh tế thấp nên nó không bị truy cứu trách nhiệm h́nh sự. Kể từ ngày đó, trong gia đ́nh mọi người luôn nhắc nhở nhau là cần phải thay phiên nhau chú ư, theo sát Tỷ, không cho nó lặp lại sai lầm.
Vừa qua tuổi 16 chưa bao lâu th́ Tỷ bị bệnh viêm khớp nặng phải nhập viện. Những ngày con nằm viện, bà theo con “như h́nh với bóng” để chăm sóc cho con chóng khỏi bệnh. Nào ngờ, trong những ngày nằm viện, trong đầu Tỷ đă dần h́nh thành một âm mưu rất táo bạo. Hóa ra sau khi ăn trộm chiếc xe máy rẻ tiền để bán lấy tiền ăn chơi, Tỷ lần này lại muốn sở hữu một chiếc xe máy xịn “cho bằng bạn bằng bè”. Nhưng hoàn cảnh kinh tế gia đ́nh khó khăn như vậy biết lấy đâu ra xe? Tỷ nhanh chóng trả lời câu hỏi này: Phải đi cướp xe ôm!
Chiều tối hôm đó, sau khi hai mẹ con đă ăn cơm xong, nó xin phép bà ra ngoài cổng uống nước với bạn v́ nằm măi trong viện cũng thấy ngán. Bà mẹ vui vẻ đồng ư mà không kịp để ư rằng thằng con đă dắt theo trong người cây dao Thái Lan mà bà mang theo dùng để gọt trái cây cho nó ăn hàng ngày. Ra khỏi pḥng bệnh, nó đi xuống căng-tin mua thêm một cây dao Thái Lan nữa giấu vào người.
Sang băi giữ xe, nó lấy chiếc xe đạp mà trước đó nó đă mượn của một thằng bạn đi ra ngoài cổng bệnh viện chạy về nhà thằng bạn trả chiếc xe. Sau đó, nó nhờ một người bạn khác chở tới đoạn Quốc lộ 61, thuộc xă Hoả Lựu, TP.Vị Thanh.
Lúc này khoảng 21h, đi bộ vài chục mét, nó ghé vào một quán cà phê có vài người đàn ông đang ngồi. Nó lên tiếng hỏi bà chủ quán nhưng cũng đủ lớn để cho những người đàn ông ngồi đó nghe tiếng: “Chị ơi có ai chạy xe hon-đa ôm không?”, mặc dù lúc này nó không c̣n một xu dính túi.
Anh Lê Minh Hải là người làm nghề chạy xe Hon da ôm, đang ngồi tại đó lên tiếng: “Chú em muốn về đâu?”. “Anh cho em về bệnh viện tỉnh”. Anh Hải đồng ư chở nó về bệnh viện với giá 40.000 đồng mà không biết tai họa đang chờ đợi phía trước.
Xe chạy được khoảng một cây số, khi đến khu vực giáp ranh giữa xă Hỏa Lựu và phường 7 (đều thuộc TP.Vị Thanh), thấy không có nhà dân gần đó, đường tối lại vắng người qua lại th́ thằng nhóc đă hiện nguyên h́nh là một tên cướp. Một cảm giác sợ hăi, chân tay bủn rủn ập đến với anh Hải khi có hai vật nhọn vừa kê vào cổ và bụng của anh cùng lúc vị khách trẻ cất tiếng: “Dừng xe lại và im miệng, nếu la tao đâm chết”.
Để bảo vệ tính mạng, anh Hải phải làm theo. Nó tiếp tục yêu cầu anh xuống xe, rồi đi bộ qua lề đường bên kia. Sau khi đă buộc anh Hải làm theo các yêu cầu, nó nhảy nên chiếc xe và chạy thẳng đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hậu Giang gửi tại băi giữ xe rồi quay trở lại pḥng bệnh tiếp tục nằm như không có chuyện ǵ xảy ra.
Nhưng chỉ nửa tiếng sau, công an đă ập vào bắt nó trước sự sững sờ như không tin vào mắt ḿnh người mẹ. Lúc đó, bà đă nghĩ và đă nói: “Các chú có bắt nhầm người không đấy?” nhưng chính nó đă trả lời thay họ: “Họ không lầm đâu mẹ ạ, con vừa đi cướp xe ôm”. Sau này nó mới biết nó bị bắt nhanh như vậy là do anh Hải có người anh em làm bảo vệ trong bệnh viện nên khi nó chạy xe vào người đó đă nhận ra và báo công an v́ đă được anh Hải báo tin.
Theo kết quả định giá th́ chiếc xe máy của anh Hải có giá trị c̣n lại là: 11.760.000 đồng. Do anh Hải đă nhận lại xe, xe không bị hư hỏng ǵ nên không yêu cầu nó bồi thường nhưng yêu cầu xử nghiêm theo pháp luật.
2. Câu hỏi của ông Chủ tọa làm bà bừng tỉnh, bà thừa nhận trách nhiệm của bản thân và gia đ́nh khi đă không trông nom, dạy bảo nó chu đáo nên nó đă sai lầm và phải đứng trước vành móng ngựa ngày hôm nay. Tuy nhiên bà cũng mong Ṭa xem xét giảm nhẹ cho sự nông nổi, ngây thơ của nó mà phạt nó mức án nhẹ nhất để nó sớm chở về làm lại cuộc đời v́ nó c̣n quá trẻ. Bà cũng hứa sẽ quan tâm đến nó nhiều hơn khi nó chấp hành án xong.
Sau khi nghị án, Ṭa đă tuyên phạt Nguyễn Trung Tỷ 3 năm tù về tội “Cướp tài sản” theo điểm d Khoản 2 Điều 133 Bộ luật H́nh sự với t́nh tiết định khung tăng nặng là “Dùng hung khí nguy hiểm”. Ṭa nhận định: Hành vi của bị cáo là rất nguy hiểm cho xă hội, đă xâm phạm đến tài sản hợp pháp của người khác được pháp luật bảo vệ, làm mất an ninh trật tự tại địa phương, gây hoang mang trong quần chúng nhân dân.
Bị cáo thực hiện hành vi phạm tội với thái độ liều lĩnh, táo bạo thể hiện sự xem thường pháp luật nên cần phải xử lư nghiêm nhằm giáo dục riêng và pḥng ngừa chung cho xă hội. Tuy nhiên, ṭa cũng xem xét giảm nhẹ một phần cho bị cáo do đă thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải; khi phạm tội là người chưa thành niên; phạm tội lần đầu; chưa gây thiệt hại.
Phiên ṭa kết thúc, nó cũng đă bị áp giải đi nhưng bà vẫn chưa thể cất bước. Có lẽ bà đang đi t́m câu trả lời cho riêng ḿnh: “Tại sao thằng bé lại dám làm cái chuyện tày trời đến thế?”.
Thanh Tâm