🧒 Anh trai tôi lên tám tuổi bị bệnh sốt xuất huyết, bệnh viện yêu cầu truyền dịch gấp. Mẹ tôi không có tiền nên phải chạy bộ rất xa để vay bác ruột nhưng bác lại không cho vay mặc dù nhà rất giàu. Mẹ tôi lại chạy bộ rất xa nữa để vay người khác. Có tiền rồi, mẹ cố chạy thật nhanh để đến bệnh viện th́ anh tôi cũng trút hơi thở cuối cùng…
🧒 Hồi xưa, nhà không có tivi nên phải sang nhà hàng xóm xem ké. Vậy mà, họ lại chê nhà nghèo, bẩn thỉu nên đóng cửa lại không cho xem…
🧒 Tết không có tiền mua thịt, mẹ tôi phải bán mái tóc của ḿnh để mua. Đi học về thấy có nồi thịt kho nhưng tóc mẹ lại ngắn tôi chỉ biết chết lặng trong nước mắt!…
🧒 Lúc nhỏ, thấy người ta uống sữa xong vứt cái hộp đi, tôi chạy lại nhặt lên uống. Sau đó, quay sang nói với mẹ: “Mẹ ơi! Người ta hút hết chả c̣n tí ǵ!”…
🧒 Hồi xưa, nhà tôi nghèo lắm! Có lần, bà hàng xóm cho đồ ăn mà toàn đồ cũ ôi thiu. Vậy mà, cả nhà tôi ăn ngon đến lạ…
🧒 Ngày đó, mẹ đi làm đồng về mua cho một gói ḿ ăn trưa, mẹ bảo: “Con nhớ pha nhiều nước. Con ăn ḿ c̣n nước để lại mẹ chan cơm”…
🧒 Nhớ lúc năm tuổi, đi lại nhà cậu chơi ngay lúc cả nhà chuẩn bị ăn nui. Mợ thấy tôi đến, mợ bưng đồ ăn để hết vô kẹt tủ gạc - măng - rê…
🧒 Hồi nhỏ, gần nhà tôi có một băi rác nhưng nó lại là kho đồ chơi của tôi. Cứ chiều đi học về là lượn ra bới t́m đồ chơi, đến giờ c̣n nhiều thứ đồ chơi tôi vẫn c̣n giữ v́ đó là cả tuổi thơ…
🧒 Lúc nhỏ, nhà tôi rất xập xệ! Mỗi lần mưa băo là ra trước cửa đứng, sợ nhà sập không chạy kịp những đêm ướt mèm đó chắc không bao giờ quên được…
🧒 Lúc trước, ba bị bệnh. Mẹ đă phải đi mượn từ người thân để chữa bệnh cho ba. Năm ấy, mẹ đi chúc tết th́ bị người ta nói là “thiếu nợ mà cũng bày đặt đi chơi”…
🧒 Đêm giao thừa của năm mười tuổi. Tôi lén theo mẹ đi chợ, mẹ không cho theo cứ ṭ ṭ đi sau tưởng mẹ mua ǵ ngon mà giấu. Tôi đâu có ngờ, mẹ đi mót trái cây héo của người ta bỏ…
VietBF@sưu tập