Nguyễn Minh Tâm (15 tuổi, ngụ xă Gia Kiệm, huyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai, là học sinh lớp 8 một trường trên địa bàn) và Đào Hoàng Hải (cùng là học sinh lớp 8 thường trú tại địa chỉ trên) từng là bạn học cùng trường.
V́ ấm ức chuyện t́nh cảm mà Hải luôn t́m cách gây gổ với Tâm, dù đă chuyển sang học trường khác. Thường xuyên bị bắt nạt, lại bị dồn vào đường cùng nên Tâm rút dao ra chống đỡ khiến bạn trọng thương và tắt thở trên đường cấp cứu. Vụ án xảy ra ngày 21/4 vừa qua.
|
Hung thủ vụ án |
Phút bốc đồng khép tuổi áo trắng
Đang là học sinh lớp 8, tuy lực học không giỏi nhưng Tâm không phải là học sinh cá biệt trong lớp, được nhiều người nhận xét là “hiền lành, ít nói, không quậy phá”. V́ ở cùng xă, lại học cùng trường nên tuy không thân thiết nhau nhưng hai cậu học tṛ Tâm - Hải không lạ ǵ nhau. Tất cả sẽ yên b́nh nếu như Tâm không “được ḷng bạn gái khác” nhiều hơn Hải, bởi dù cả hai học như nhau nhưng Hải hay quậy khiến ít bạn gái muốn lại gần.
Một trong những người mến Tâm lại rơi vào “tầm ngắm’ của Hải nên dù Tâm không tranh giành ǵ, Hải cũng tỏ ra hậm hực xem Tâm như “kỳ đà cản mũi” chuyện t́nh cảm của ḿnh, nên thường lấy cớ gây gổ. Dù bị “chèn ép” nhưng Tâm biết ḿnh ở “thế dưới” nên mỗi khi thoáng thấy bóng cậu đồng môn ngỗ ngược đằng xa đều “cao chạy xa bay”.
May mắn cho Tâm khi không lâu sau đó Hải chuyển đến trường khác, rồi bỏ học. Tưởng rằng từ nay ḿnh được “ngẩng cao đầu” sống như những bạn học khác, không ngờ vẫn không thoát khỏi sự “truy đuổi” của Hải.
Ngày 14/4, Tâm bị Hải cùng nhóm bốn năm người chặn đường gây sự, sau một hồi sỉ vă “t́nh địch”, Hải “tặng” luôn mấy cái tát vào mặt Tâm để thị uy rồi cả nhóm kéo nhau bỏ đi. Dù ấm ức nhưng “thân cô thế cô” và cũng không muốn dây vào Hải nên Tâm im lặng chịu đựng, mong Hải đừng gây sự. Nhưng “cây muốn lặng mà gió chẳng đừng”, sau nhiều lần đánh tiếng, chặn đáng bất thành, Hải lại càng muốn ghét và muốn đánh Tâm.
Ngày 21/4, nhận được thông tin lớp Tâm có buổi lao động trong trường, Hải liền rủ thêm nhóm choai choai của ḿnh đi “dạy bảo” Tâm. Khoảng 7h30 Tâm cùng bốn người bạn vừa ra khỏi cổng trường liền bị nhóm Hải chặn lại. Không lại gần, Hải đứng cách một đoạn gọi Tâm tới chỗ ḿnh để "hỏi tội" nhưng Tâm làm lơ không chịu đến. Thấy vậy Hải chạy tới tát thẳng vào mặt Tâm khiến em hoảng quá bỏ chạy.
“Đối thủ” đuổi theo cầm mấy cục gạch ném tới tấp vào người Tâm. Phải tránh trận mưa đá của “t́nh địch”, Tâm không kịp thoát thân th́ Hải đă áp sát tấn công dồn dập. Trong lúc quẫn bách, Tâm rút con dao bấm trong người ra vung lên loạn xạ để chống đỡ, thấy vậy Hải quay người bỏ chạy liền bị Tâm đuổi theo truy sát nhưng được nhóm bạn hai bên xông vào ngăn cản nên kịp thoát. Tuy nhiên do bị đâm nhiều nhát vào người nên chạy được một đoạn Hải ôm bụng lảo đảo té xuống con hẻm gần đó.
Người dân ấp Đông Kim phát hiện nhiều vết máu chảy vương văi trên hẻm nội bộ của ấp liền lần theo dấu máu đi t́m, phát hiện một thanh niên nằm gục trên đường đang thoi thóp thở. Được đưa vào trạm xá gần đó cấp cứu nhưng vết thương quá nặng nên nạn nhân tử vong ngay sau đó. Sau khi biết tin Hải chết, hoảng sợ Tâm bỏ vào rẫy trốn, đến ngày 24/4 th́ ra công an đầu thú.
Nhận được tin báo, cơ quan công an đă xuống ngay hiện trường điều tra vụ việc, theo kết quả giám định cho thấy nạn nhân bị xung huyết phổi, gan rách 3,5cm, thủng tim, bị chết do sốc mất máu.
Nỗi đau bậc sinh thành
Vụ việc trên không chỉ gây xôn xao dư luận mà c̣n gây bất ngờ với toàn trường Gia Kiệm. Theo thầy Trần Viết Nguyên, Giáo viên chủ nhiệm nhiều năm của hung thủ: “Tuy học lực của Tâm không tốt nhưng em không phải là học sinh cá biệt. Em tính trầm, ít nói và chưa bao giờ bày tṛ hay quậy phá gây gổ với bạn bè”.
“Việc học sinh gây hấn, không ưa ǵ nhau thi ở trường nào cũng có, đặc biệt ở lứa tuổi này khó tránh khỏi v́ các em c̣n rất bồng bột. Thế nhưng chuyện xảy ra khiến toàn trường bất ngờ v́ từ trước tới nay không nghe Tâm nói ḿnh bị bắt nạt bao giờ”, thầy giáo cho biết thêm.
Hiệu trưởng ngôi trường nơi hung thủ đang học cũng khẳng định: “Từ trước tới nay Ban Giám hiệu, cũng như giáo viên chủ nhiệm không hề nghe Tâm tŕnh báo về chuyện ḿnh bị đánh. Ngay cả khi sự việc vào sáng 21/4 cũng xảy ra bên ngoài trường, nên khi công an tới làm việc th́ nhà trường mới được biết. V́ vậy về phía nhà trường không thể biết để có biện pháp để ngăn chặn kịp thời”.
Một số bạn bè của Tâm th́ cho rằng “không có sự tranh chấp t́nh cảm giữa hai bên mà có thể Tâm đă làm việc ǵ đó khiến nạn nhân “ngứa mắt” nên t́m mọi cách để gây sự” bởi nạn nhân vốn là học sinh “chẳng ra ǵ”.
Lúc học cùng trường, Hải đă có vẻ “bất trị”, khi bỏ học lại càng hư đốn ngông cuồng hơn. Hải thường tụ tập nhóm choai choai bỏ học chặn đường học sinh nào không “ưa mắt”. Trong những bạn đó, Tâm bị bắt nạt nhiều nhất, nhiều lần em bị nhóm Hải chặn ở cổng trường, lúc bị phát hiện thường bỏ trốn nhưng ít khi nào thoát.
Để thị uy, nhóm Hải c̣n vác mă tấu, gậy gộc đến cổng trường khiến nhiều bạn khác khiếp sợ. V́ đang bị Hải “để ư” và thường bị đe dọa nên Tâm luôn “sống trong sợ hăi”. “Con dao hôm gây án được Tâm giấu trong người là để pḥng thân. Tuy nhiên việc giấu dao trong người là sai. Nếu có chuyện phải báo gia đ́nh hoặc nhà trường, chứ bạn ấy không nên dại dột vậy”, một bạn học của hung thủ nhận định.
Bất ngờ và đau đớn không kém gia đ́nh bị hại là gia đ́nh hung thủ. Từ ngày xảy ra chuyện đến nay, họ vẫn không thể hiểu nổi đứa con ngoan hiền của ḿnh lại gây ra chuyện động trời này. Người mẹ bộc bạch: “Nếu cháu nó hư đốn đă đành, đằng này nó là đứa biết nghe lời, ngoan ngoăn lễ phép, nên khi sự việc xảy ra không chỉ vợ chồng tôi bất ngờ mà cả ấp cũng không tin thằng Tâm có thể cầm dao giết người”.
Nói tới đây người mẹ bỗng thảng thốt: “Có thể do nó trầm tính, mọi chuyện thường để trong ḷng, ít thổ lộ tâm t́nh với người thân. Vợ chồng chúng tôi lại bận bịu công việc cả ngày ít có thời gian quan tâm cháu. Trước đây cũng đôi lần nghe cháu kể bị bạn bè ức hiếp không muốn học, nhưng nghĩ chuyện trẻ con nên đă không quan tâm. Lỗi ở chúng tôi một phần”.
Người cha tiếp lời: “Thằng Tâm đảm đang lắm, lại có tính tự lập nên vợ chồng tôi đều đi làm tối ngày, công việc nhà giao hết cho anh em nó mà vẫn rất yên tâm. Từ việc nhà như đi chợ, nấu cơm, giặt giũ quần áo… anh em cũng tự bảo ban làm. Thấy cháu học kém, cứ nghĩ nó phải lo nhiều việc chứ không ngờ ở trường xảy ra chuyện nên không tập trung học hành. Tôi th́ đi làm ăn xa, mỗi tuần mới về nhà một lần, c̣n vợ sáng đi tối về nhưng không nghe ai than phiền con ḿnh. Có lẽ bị ức hiếp quá, lại không giăi bày được với ai được nên cháu đành t́m cách “tự vệ””.
“Hôm đưa con đến công an đầu thú, vợ chồng chúng tôi ân hận vô cùng, nếu như quan tâm đến con hơn th́ mọi việc sẽ không trầm trọng như vậy”, người mẹ lau nước mắt.
(Tên nạn nhân đă được thay đổi. Do hung thủ dưới 16 tuổi nên để đảm bảo quyền nhân thân, ṭa soạn che mặt đối tượng)
Bảo Hằng