Buôn ma túy , “sưu tầm” súng quân dụng, tàn bạo đến mức dám cắt gân chân hay gí súng vào bụng “đệ tử ruột” bóp c̣, giả điên thoát án… Hồ sơ tội phạm của Đỗ Tiến Cường (tức Lượm, SN 1971, ngụ Quận 4, Tp Hồ Chí Minh) càng dày hơn th́ các điều tra viên Pḥng cảnh sát truy nă tội phạm (PC52) Công an Tp Hồ Chí Minh càng suy tư nhiều hơn khi t́m cách truy bắt đối tượng tội phạm đặc biệt nguy hiểm này.
Cuộc truy bắt của cán bộ chiến sĩ PC52 ngày 28/2 vừa qua tóm gọn Đỗ Tiến Cường không chỉ khép lại những trang đời tội lỗi của kẻ đào tẩu, mà c̣n đánh dấu một chiến công mới của đội ngũ cảnh sát truy nă tội phạm.
![](http://www.phapluatvn.vn/dataimages/201203/original/images652546_H1.JPG) |
Đối tượng Đỗ Tiến Cường |
“Ông trùm vùng đất dữ”
Sinh ra ở Quận 4, “thánh địa” của giới giang hồ Sài G̣n ngày trước giải phóng, Cường ngày c̣n là một “du côn nhí” đă “hâm mộ” những “đồng hương kiêm đồng nghiệp” như Đại Cathay, hay “ông hoàng không ngai” của của giới giang hồ hiện đại Năm Cam. Giang hồ Quận 4 từng bị dân lành khiếp sợ với đủ các loại h́nh “kinh doanh”: từ bảo kê hàng nhà, đ̣i nợ thuê, cướp giật, móc túi, ma cô dắt gái, vận chuyển hàng trắng… Những cuộc “huyết chiến” tranh giành lănh thổ giang hồ cũng thường diễn ra ở đây “nhiều như cơm bữa”.
Cha mẹ Cường cũng là một tên tuổi trong giới giang hồ quận 4, từ nhỏ đă lớn lên trong môi trường “địa linh” như vậy, lại gặp “nhân kiệt” nên hắn sớm học đ̣i những tệ nạn xă hội. Tuy c̣n nhỏ nhưng Cường sớm thể hiện được bản lĩnh của “giang hồ thứ thiệt”: Ĺ đ̣n và liều lĩnh, sớm nổi lên thành một “tiểu thủ lĩnh” trong đám trẻ con du thủ du thục trên đường Tôn Đản. Chúng thành lập băng nhóm, ban đầu là trộm cắp, móc túi vặt sau đó là cướp giật lấy tiền chia chác ăn chơi.
Mới 15 tuổi Cường đă phải vào trường giáo dưỡng nhưng vẫn không tu tỉnh mà c̣n ngạo mạn ngông cuồng tuyên bố “phương châm” với đám đàn em: “Giang hồ là chốn ăn chơi, nhà tù là chốn nghỉ ngơi khi cần”. Chưa đầy 20 tuổi, gă đă thống lĩnh “đội quân” cả mấy chục đàn em. Lĩnh vực Cường “kinh doanh” là hai mặt hàng siêu lợi nhuận của giới tội phạm: Ma túy và chăn dắt gái mại dâm. Lúc này “vị thế giang hồ” của Cường được khẳng định, đi kèm với tiền bạc chảy vào túi là gái đẹp cũng như con thiêu thân lao vào hưởng ánh hào quang của “ông trùm”.
Cũng có cùng những “mẫu số chung” với một số giang hồ Sài Thành khác, ngày tuổi trẻ là thời Cường liên tiếp gây án để “lấy số má”. Từ 1990 gă liên tục lĩnh án, lúc dài hạn lúc ngắn hạn v́ đủ các thứ tội: Từ cướp giật, gây rối, đến giết người. Theo hồ sơ của cảnh sát, trong ṿng 16 năm (từ 1990 - 2006), Cường đă 5 lần lĩnh án tù.
Năm 2006, Cường ra tù và bỏ hẳn những lĩnh vực “kinh doanh” trước đây, v́ hắn tính toán ma túy và gái tuy thu nhiều lợi nhuận nhưng lộ liễu, rất dễ bị công an “sờ gáy”. Cường chuyển sang lĩnh vực tín dụng đen, tập hợp đàn em, thâu tóm địa bàn, mở rộng lănh thổ chuyên cho vay bảo kê và cho vay nặng lăi kín đáo, vừa an toàn hơn mà lợi nhuận cũng nhiều không kém.
Để ra dáng ông trùm, Cường sang Campuchia tậu khẩu súng quân dụng K54 về “lận lưng cho oai”. Thời gian này lĩnh vực “kinh doanh” khá thuận lợi, lănh địa làm ăn mở rộng, đàn em đông đảo, nhờ vậy Cường sớm nổi lên như một “ông trùm trẻ” của giới giang hồ Quận 4.
Bắn người v́ sĩ gái
Gă giang hồ ngông cuồng này gặp họa cũng từ khẩu súng đầu tiên hắn mê mẩn. Sau khi sắm được món “đồ chơi”, thấy đàn em vị nể, đối thủ kiêng dè, Cường lấy thế làm hănh diện, đi đâu cũng kè kè khẩu súng để thị uy.
Ngày 6/6/2009, Cường thuê một xe ôtô Toyota Innova đi thăm gia đ́nh bên vợ bé ở Bạc Liêu. Đi cùng xe c̣n hai đàn em là Đỗ Đức Tài (SN 1976, ngụ Quận 4) và Hà Chí Vệ (SN 1966, ngụ Quận 8). Xe do Cường cầm lái, khi về đến đoạn nhà thờ Nam Hải 12 (phường 4, Quận 8) th́ chiếc xe Attila của một người vọt lên làm Cường lạng tay lái, suưt đâm vào lề đường.
Chỉ có vậy, nhưng để “lấy le” với vợ bé xinh đẹp, chứng tỏ đẳng cấp của ḿnh, hắn lao ra khỏi xe túm người điều khiển xe gắn máy đấm đá lia lịa. Thấy đại ca “động thủ”, hai đàn em cũng xách “hàng” xuống “trợ chiến”, đối tượng Tài giơ mă tấu giáng cho nạn nhân một cú trời đánh, may có chiếc nón bảo hiểm nên nạn nhân chỉ bị chảy máu đầu, nếu không có lẽ đă “về chầu ông vải”.
Người điều khiển xe gắn máy cũng không phải “tay vừa”. Phải bỏ xe chạy bộ về, trên đường người này gặp nhóm bạn gồm 5 thanh niên khác đang ngồi nhậu gần cầu Chánh Hưng. Sẵn có hơi men, nhóm bạn lại là dân Quận 8 vốn tự nhận “ta cũng giang hồ chẳng kém ai” nên cả nhóm lên xe đuổi theo kẻ dám sang “đất của ta” giỡn mặt. Đuổi được một đoạn, phát hiện thấy xe Innova của Cường đang ở chân cầu Chánh Hưng nên giang hồ “ranh con” Quận 8 vác gạch đá ném vào xe mà không biết đối thủ của họ là dân “anh chị thứ dữ”.
Thấy kính chiếc xe Innova bị vỡ, điên tiết nên Cường móc ngay khẩu K54 “yêu quư” dưới ghế, lên đạn. Thấy đối thủ có “hàng nóng”, nhóm “giang hồ vặt” chạy toán loạn, để lại một chiếc xe Dream. Hăng máu Cường giục đàn em nhảy lên chiếc xe máy cho ḿnh ngồi sau đuổi theo truy sát tới cùng. Cường nhắm bắn vào đầu một thanh niên trong nhóm đối thủ. May mắn viên đạn chỉ sượt qua đỉnh đầu, cày mất chút tóc và da của nạn nhân. Nhận được tin báo của người dân về vụ hỗn chiến, cảnh sát khi đó đă có mặt tổ chức truy bắt. Cường quay xe về lên xe hơi tẩu thoát nhưng xui cho hắn chiếc Inova “phản chủ” khi ấy bỗng không nổ được máy, hắn cùng đàn em điều khiển chiếc Dream chạy thoát.
Cắt gân chân đàn em v́ ghen tuông
Trong khi đang bị tầm nă ráo riết về vụ bắn người, Cường vẫn thể hiện được “bản lĩnh giang hồ”, thoát ẩn thoát hiện ở thành phố. Thời gian này do nghiện ma túy thời gian dài rồi chuyển sang “đập đá”, hắn đă bị tổn thương năo bộ, có biểu hiện của hoang tưởng ảo giác.
Một trong những biểu hiện đó là Cường ghen tuông một cách mù quáng. Hắn nghi ngờ đàn em của ḿnh là Trung “mặt quỷ” (Bùi Công Trung, SN 1965, ngụ Quận 7) có “léng phéng” với vợ bé của ḿnh nên t́m cách tra khảo. Mối quan hệ của Cường với Trung ngoài mối quan hệ đại ca – đàn em, c̣n có mối quan hệ chiến hữu “vào sinh ra tử”. Số là Cường gặp Trung trong một chuyến “đi nghỉ” dài hạn 10 năm, cùng nhau “đồng cam cộng khổ” những ngày tháng trong trại tạm giam. Trung nhiều tuổi hơn Cường, nhưng giang hồ quan trọng “bản lĩnh”, không tính tuổi nên dù lớn tuổi nhưng Trung vẫn là “đàn em”, luôn cúc cung tận tụy, không dám khinh thường.
Không hiểu thông tin từ đâu Cường lại cho rằng Trung có t́nh ư với vợ bé của ḿnh. Mặc cho Trung thề thốt giải thích, Cường và một đàn em đến nhà trọ của Trung để dằn mặt. Tại đây, khi Trung khăng khăng không nhận, Cường sai đàn em trói tay, lấy băng dính dán miệng “t́nh địch” lại rồi cắt gân chân nạn nhân để “dằn mặt” đàn em hỗn láo. May mắn là Trung được cấp cứu kịp thời nên cũng không đến nỗi tàn phế nhưng đ̣n thù t́nh ghê rợn của người vốn cùng “vào sinh ra tử” cũng làm Trung sợ xanh mặt, nín thinh không dám tŕnh báo.
Tuy đàn em nhún ḿnh chịu trận như vậy nhưng cơn giận của Cường không v́ thể mà nguôi ngoai. Càng nghĩ bị đàn em chơi đểu, Cương càng nuốt không trôi cục giận. Tối 15/6/2009 khi vết thương ở chân c̣n chưa lành, Trung đang tập tễnh đi bộ trên đường Nguyễn Thị Thập (Quận 7) th́ một chiếc xe máy vụt qua, Trung chỉ nghe thấy “đoàng” một tiếng, rồi nhói đau dưới bụng. Trước khi gục ngă Trung c̣n kịp nhận ra dáng dấp của những “chiến hữu cũ” đang rồ ga chạy trốn. Vết bắn sượt hông không vào chỗ hiểm, được cấp cứu kịp thời nên một lần nữa Trung may mắn thoát chết.
Tại cơ quan điều tra, nạn nhân một mực khai kẻ bắn ḿnh là hai thanh niên chạy xe máy bịt khẩu trang, không nhận dạng được đối tượng. Khi được hỏi về mối quan hệ Trung cũng cho rằng ḿnh không mâu thuẫn với ai, dù kết quả giám định cho thấy viên đạn bắn nạn nhân là từ khẩu K54. Trung dĩ nhiên biết người bắn ḿnh là ai, nhưng có thể v́ nghĩa khí giang hồ, cũng có thể v́ bị đại ca “át vía” nên đă không dám mở miệng.
(c̣n tiếp)
Hoàng Giang